Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 303: Ảnh cưới
Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:21:35
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai quyết định nhân dịp ngày lành hôm nay, chụp thêm mấy tấm ảnh.
Ngang chụp, dọc cũng chụp.
Toàn chụp, nửa cũng chụp.
Lúc đều còn quen chụp ảnh, đặc biệt là các cặp tân hôn, vì ngại ngùng, khi chụp ảnh ít nhiều chút gượng gạo.
Nhiếp ảnh gia phần lớn thời gian là chụp ảnh, mà là ngừng thúc giục các cặp đôi xích gần một chút, tươi hơn một chút.
Đến lượt hai , nhiếp ảnh gia , “Chú rể thu khóe miệng một chút, tay đưa một chút, cần dựa sát như , cô dâu chèn lệch !
đúng, đừng nhúc nhích, .”
Các cặp đôi xếp hai , thấy hai chụp như , cũng đều nóng lòng thử.
“Lát nữa chúng cũng chụp thêm mấy tấm !”
“Lát nữa theo học hỏi một chút, vẻ mặt đừng cứng đờ như !”
Còn thấy Tô Thanh Nhiễm cài hoa cài đầu, mới chợt nhớ lẽ mua hoa cài đến để chụp ảnh.
Thế là mở lời mượn của Tô Thanh Nhiễm một chút.
“Thật sự , bao nhiêu tiền chúng mua cũng .”
Tô Thanh Nhiễm tiếc, “Xin , và chồng giữ kỷ niệm, vẫn nên Cung Tiêu Xã mua một chút .”
Cố Tiêu phụ họa : “Xin , hoa là do vợ tự tay may, nhưng đối diện Cung Tiêu Xã bán loại hoa cài cô dâu tương tự, cũng , đó mua .”
Mọi thấy họ chịu cho mượn cũng chịu bán, cũng gì thêm, nhao nhao chạy đến Cung Tiêu Xã đối diện để mua cái mới.
Hai cũng ngờ, đến chụp cái ảnh thể tiện thể quảng bá một đợt hoa cài do họ .
Chụp ảnh xong, Cố Tiêu mặc áo khoác bên ngoài, lúc mới kéo cô chuẩn .
“Vợ ơi, thôi.”
Tô Thanh Nhiễm nhất thời còn quen với cách xưng hô , phản ứng chậm hơn một nhịp.
Chờ khi hồn, lúc mới đỏ mặt khẽ gật đầu, “Ừm.”
Chụp ảnh xong, nhiệm vụ tiếp theo là phát thiệp cưới.
Hai tính từ gần đến xa, phát dần.
Đi Cung Tiêu Xã tìm Hà Xuân Yến, và chủ nhiệm Diêu, mới đến nhà họ Cố.
Đợi phát xong những còn , cuối cùng mới đến nhà chú Mã.
Hôm qua gọi điện thoại, hai với chú Mã tin tức hôm nay đăng ký kết hôn.
Ông đặc biệt dặn hai đăng ký xong mang qua cho họ xem, tiện thể đến nhà ăn bữa cơm trưa.
Trừ chú Mã, những khác đều còn chuyện hai hôm nay đăng ký kết hôn.
Rất nhiều thậm chí còn vấn đề của gia đình họ Tô giải quyết.
Tự miệng Tô Thanh Nhiễm , đều mừng cho cô.
“Trước đây chúng đều sợ c.h.ế.t khiếp, thể gì cho cô, bây giờ nhà cô thì yên tâm .”
“Ba ngày nữa chúng sẽ đến đúng giờ uống rượu mừng!”
Phát thiệp cưới xong, thời gian đến bữa cơm, hai vợ chồng chú Mã chờ sẵn trong nhà.
Chuẩn sẵn rượu ngon, thức ăn ngon, là chúc mừng tân hôn cho hai .
“Chú và thím sớm xem Thanh Nhiễm như con gái , kết hôn cháu đối xử với con bé, đừng để con bé chịu ấm ức.”
Cố Tiêu miệng đầy đồng ý.
Ăn cơm xong, hai chuẩn về nhà sớm một chút.
Có lẽ là vì mặc quá nổi bật, còn khỏi khu nhà máy móc, liền nhiều quen nhận .
Biết hai hôm nay đăng ký kết hôn, nhao nhao tiến lên gửi lời chúc phúc.
Tô Thanh Nhiễm chút hổ, vì kẹo mừng chuẩn phát hết ở công xã .
Cố Tiêu thấy liền mua.
“Em đợi ở đây một chút, lập tức mua kẹo về.”
Cố Tiêu mới , Tiêu Đống Quốc tin Tô Thanh Nhiễm kết hôn liền lập tức chạy tới.
“Nghe các cô chuẩn kết hôn?”
Trước mặt , Tô Thanh Nhiễm thêm gì với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-303-anh-cuoi.html.]
Chỉ sửa một chút, “Không chuẩn , là kết hôn.”
Nói xong, liền đầu chuyện phiếm với vài bên cạnh.
Tiêu Đống Quốc sững sờ một chút, thấy cô hạnh phúc như trong đám đông, trái tim tự chủ bắt đầu co thắt đau đớn.
Hắn chấp nhận .
Hắn mặt dày chen qua, “Các cô nhường một chút, câu chúc phúc riêng với đồng chí Tô.”
Mọi nhao nhao lườm nguýt , đều ở một bên chờ xem trò của .
Mọi bỏ , Tiêu Đống Quốc liền hạ giọng hỏi: “Thanh Nhiễm, Cố Tiêu chuyện cô thể sinh con ?
Cho dù các cô bây giờ kết hôn, qua hai năm, cô sinh con, đến lúc đó chẳng vẫn chịu sự ghẻ lạnh của nhà chồng .
Họ Cố hiện tại là thích cô, nhưng sự yêu thích thể duy trì bao lâu? Chờ cô thể nối dõi tông đường cho , chẳng vẫn sẽ vứt bỏ cô ?”
Tô Thanh Nhiễm vô ngữ một cái.
Hôm nay quá hạnh phúc, suýt chút nữa quên mất chuyện thể sinh con.
“Tiêu Đống Quốc, cho rằng chỉ bói toán , cũng xem.
bóp tay tính toán, đời mệnh con, nhưng chỉ cần mắt đủ hạt (mù), định thể con cháu đầy nhà!”
“Cô —— Thanh Nhiễm cô đừng mạnh miệng, đến lúc đó cô hối hận!”
“Vậy cứ chờ xem ! , viện trưởng Tào là cho ông địa điểm xuống nông thôn ?”
Nhắc đến viện trưởng Tào, Tiêu Đống Quốc lập tức chột .
“Chuyện —— là xử lý , tưởng ông thể giúp chúng , ai ——
cũng nghĩ, chỉ là kéo giáo sư Tô một phen mà thôi.”
Tô Thanh Nhiễm lạnh một tiếng, “Muốn kéo một phen? Anh xác định đẩy một phen? Vậy lúc xảy chuyện ở ?”
Tiêu Đống Quốc mím môi, “Lúc đó thương viện, cố ý trốn.”
“Đáng đời!” Tô Thanh Nhiễm khạc một tiếng, “Cút ngay, hôm nay là ngày đại hỉ của , tốn lời với loại như .”
Tiêu Đống Quốc còn giải thích một chút, “Chuyện báo chí , cô yên tâm, nhất định thể xử lý , trả sự trong sạch cho các cô.”
Tô Thanh Nhiễm bỏ một câu, “Không nhọc phí tâm, chuyện của cha điều tra xong , chỉ cần đến dính dáng là cảm ơn trời đất.”
Nói xong, cô liền về phía đám đông bên cạnh.
Không để ý đến Tiêu Đống Quốc nữa.
Tiêu Đống Quốc còn chuyện giáo sư Tô, tự tai từ miệng cô , nhất thời thể tiếp thu.
Hắn vốn định dựa chuyện , một nữa lấy trái tim Tô Thanh Nhiễm.
Nếu chuyện giải quyết , hai bọn họ liền còn cơ hội.
Nghĩ , còn tiếp tục qua đó xác thực một chút.
Nào ngờ mấy bà thím căn bản cho cơ hội, trực tiếp đẩy sang một bên.
“Đồng chí Tiêu, đồng chí Tô kết hôn, thể chút liêm sỉ, đừng giống như miếng cao dán da ch.ó ?”
“ đó, sớm gì , đừng ở đây cản trở.”
Đẩy xong, mấy hỏi thăm tình hình gia đình Tô Thanh Nhiễm.
Vân Vũ
Biết chuyện nhà họ giải quyết, đều mừng cho cô.
Đang chuyện, Cố Tiêu xách theo một túi kẹo lớn tới.
“Đợi sốt ruột ? Vừa xếp hàng nhiều .”
Nói xong, liền bắt đầu phát kẹo mừng trong đám đông.
“Mọi lấy thêm chút, lát nữa mang về nhà cho bọn trẻ cũng ăn chút.”
Phát đến cuối cùng, phát tới mặt Tiêu Đống Quốc.
Thấy rõ là , Cố Tiêu hừ một tiếng thu túi kẹo .
Lớn tiếng gọi về phía Tô Thanh Nhiễm bên cạnh: “Vợ ơi, cũng gần đủ , chúng về nhà ?”