Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 299: Đón anh chị về nhà ăn Tết

Cập nhật lúc: 2025-11-17 03:21:31
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước khi , thím Cố và Cố Hiểu Huệ chủ động xin ở chăm sóc Lâm Ngọc Trân và Tô Nam Tinh.

“Yên tâm , trong nhà chúng ở đây, sẽ xảy chuyện gì.”

“Chị dâu, chị đừng sợ, lãnh đạo nếu mắng chị, chị cứ , sẽ dám thật sự gì chị .”

Tô Thanh Nhiễm dở dở đồng ý.

Lên xe, bà con trong thôn lũ lượt đội tuyết đến tiễn.

Một thậm chí theo cùng, cuối cùng đều đại đội trưởng đuổi xuống xe.

“Đừng theo gây thêm phiền phức, bảo vệ thôn thật , đừng để lạ tùy tiện , còn hơn thứ.”

Vào thành, Tô Thanh Nhiễm đồng ý lĩnh giấy đăng ký kết hôn.

Kết hôn là chuyện đại sự cả đời, là chuyện vui, cô gấp gáp thành trong bầu khí như thế .

Hơn nữa, nếu chuyện gì, thì cần lĩnh giấy đăng ký.

Nếu thật sự xảy chuyện, lĩnh giấy đăng ký kết hôn cũng chỉ sẽ liên lụy Cố Tiêu.

Lại , ở tiệm cơm quốc doanh, cô tận mắt thấy vị lãnh đạo cùng lãnh đạo từ Kinh Thành đến đang dùng bữa.

Nếu như , thì ông cũng nên cha cô đang ở Tây Bắc giúp giải quyết vấn đề.

Trong tình hình mấu chốt , thể nào giở trò đối với nhà của ông .

Mọi xong phân tích của Tô Thanh Nhiễm, cũng an tâm.

Xuống xe, Tô Thanh Nhiễm một bước .

Nghĩ đến những chuyện thể sẽ xảy lát nữa, trong lòng cô bình tĩnh một cách kỳ lạ.

Vào văn phòng, quả nhiên cô phát hiện gặp , đích xác chính là vị lãnh đạo gặp ở tiệm cơm quốc doanh.

Nghe chủ nhiệm Quách ông tên là Chu Khai Thành, mới điều từ nơi khác đến từ năm .

Trong tình huống bình thường sẽ mắng c.h.ử.i , nhưng khi tức giận, đáng sợ.

Nhìn thấy cô, Chu Khai Thành dường như cũng chút bất ngờ, “Thì là cô .”

Trò chuyện vài câu, Chu Khai Thành thẳng vấn đề hỏi.

“Trước đây xem qua bài báo về việc sản xuất nghề phụ ở Hướng Dương Sơn của các cô, nhiều nghề phụ đều do một tay cô , đó nhắc đến cô?”

Tô Thanh Nhiễm bình tĩnh trả lời, “Công lao là của tập thể, cháu chẳng qua là vì đây sách nhiều năm hơn, nên góp sức nhiều hơn một chút trong lúc bàn bạc tìm hướng .”

Chu Khai Thành tán thưởng gật đầu, cầm một tờ báo khác đặt mặt cô.

“Bài đưa tin cô thấy thế nào? Tình hình phản ánh thật ?”

Tô Thanh Nhiễm cúi đầu lướt qua, quả nhiên là bài đưa tin về cha cô.

“Những chuyện khác cháu dám , nhưng việc cháu là con gái Tô Cảnh Sơn là thật, huyết mạch giả , dù chúng cháu sớm đoạn tuyệt quan hệ.

Còn về vấn đề của cha cháu, cháu và vẫn luôn tin tưởng rằng, tổ chức sẽ bỏ qua bất kỳ nào, cũng sẽ oan uổng một .”

Chu Khai Thành dò xét cô một cái, đột nhiên .

“Quả nhiên là con gái Tô Cảnh Sơn, tuổi còn nhỏ mà trầm như , lá gan cũng nhỏ.”

Tô Thanh Nhiễm ngẩn , đang chuyện ?

Sao khí đột nhiên đổi.

Chu Khai Thành thấy vẻ mặt cô nghiêm túc, liền mở lời giải thích: “Chắc cô còn cha cô hiện tại ở ? Đang ? Ông bí mật phái tham gia một nhiệm vụ bảo mật.

thể cho cô , ông biểu hiện ưu tú, mang vinh dự cho Ninh Thành chúng , là một đồng chí đáng gờm.

Cấp về phong ba ở Ninh Thành chúng , đặc biệt phái từ Kinh Thành đến để tìm hiểu tình hình, tiến hành điều tra vấn đề của cha cô.”

Tô Thanh Nhiễm thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ cần là từ Kinh Thành tới, thì cô sẽ sợ.

“Thưa lãnh đạo, cháu thể hỏi chị cháu hiện tại ở ?”

Chu Khai Thành gật đầu, “Yên tâm , chị cô đến đây cũng chỉ là để phối hợp tìm hiểu tình hình.

Hiện tại vấn đề của hai họ đều rõ, .

Tiếp theo, vấn đề của cha cô thể còn cần tốn chút thời gian, nhưng cũng sẽ sớm kết quả.”

Tô Thanh Nhiễm cảm thấy khả năng lý giải của chút vấn đề, “Anh chị cháu ạ?”

“Không , lát nữa cô tiện thể đưa họ về nhà .

Ngày mai là đêm Giao Thừa, nhà các cô đoàn tụ đón năm mới.”

Tô Thanh Nhiễm trợn tròn mắt, cả niềm vui lớn lao đ.á.n.h trúng.

Trong nhất thời nên gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-299-don-anh-chi-ve-nha-an-tet.html.]

Chu Khai Thành thấy cô như , cũng chút khó hiểu.

“Sao ? Lão Quách đến lúc đó rõ với cô là đến đón ?”

Mũi Tô Thanh Nhiễm cay xè, nước mắt trào .

Cảm thấy lóc mặt lãnh đạo chút ngượng ngùng và kỳ cục, cô vội vàng cúi đầu lau .

Trong chớp mắt nín mỉm .

Đứng lên cúi chào Chu Khai Thành, “Cảm ơn lãnh đạo, cháu xin chúc Tết sớm ngài.”

Ra cửa, tuyết ngừng, ánh mặt trời chói đến mức cô mở mắt.

Mấy vẫn luôn đợi ở ngoài cửa, thấy cô tới, vội vàng bước nhanh vây quanh.

“Thế nào? Có thuận lợi ?”

“Ra nhanh như , chắc là chuyện gì nhỉ?”

Cố Tiêu thấy hốc mắt cô đỏ hoe, đột nhiên căng thẳng, “Em ? Có lãnh đạo mắng em ?”

Nghe , chủ nhiệm Quách và đại đội trưởng cũng lo lắng theo.

Không đợi hai mở lời, Tô Thanh Nhiễm giải thích: “Không mắng cháu, chỉ là gọi cháu đến tìm hiểu một chút tình hình, tiện thể bảo cháu đưa cả và chị dâu về nhà ăn Tết.”

“Cái gì?!”

“Đón ?!”

Trong khoảnh khắc, chủ nhiệm Quách bỗng nhiên nhớ , hình như chuyện đó, là bảo họ lái xe đến, nhưng lúc đó ông rõ phía .

Lúc ông chỉ một lòng nghĩ để Tô Thanh Nhiễm chạy trốn thật nhanh.

“Lỗi tại , tại , lĩnh hội sai ý của lãnh đạo .”

“Chủ nhiệm Quách đây cũng là quan tâm nên rối trí thôi.”

Cố Tiêu kích động, bế cô lên vài vòng.

mặt chủ nhiệm Quách và đại đội trưởng hai lớn tuổi, thực sự ngại.

Chỉ lo ngây ngô.

Ba vây quanh Tô Thanh Nhiễm hỏi thêm vài câu.

Quả nhiên thấy một nam một nữ từ cổng lớn .

Tô Thanh Nhiễm thấy , chạy nhanh tới, ôm chặt lấy hai .

“Anh cả, chị dâu ——”

Hai cũng kích động, tuy trải qua một cuộc chuyện khó khăn, thể lực và tinh thần hao tổn lớn.

kết quả là , hai đều niềm vui lớn bao trùm.

Ôm một lúc, Tô Thanh Nhiễm lúc mới chợt nhớ .

“Mẹ còn đang lo lắng ở nhà, thôi, chúng nhanh về nhà.”

“Được, về nhà.”

Hôm nay là ngày đầu tiên của Giao Thừa.

Theo thông lệ, nhiều đều chuẩn cá viên chiên, thịt nhân... dùng cho bữa cơm tất niên ngày mai.

Tuy nhiên, lúc dường như đều tâm trạng .

Cả thôn trầm lắng, vắng vẻ chút khí Tết nào.

Cũng còn khí náo nhiệt như mấy ngày mổ lợn ăn Tết.

Mọi đều lo lắng cho chuyện Tô Thanh Nhiễm thành, ngay cả mấy thanh niên trí thức vốn chuẩn về nhà thăm cũng đều nán , tính về ăn Tết.

Nghe thấy tiếng máy kéo thôn, lúc mới bừng tỉnh.

“Hình như là về !”

Mọi đổ xô khỏi nhà, quả nhiên thấy Cố Tiêu lái xe trở về.

Đồng chí thanh niên trí thức Tô bình an xe, chỉ là so với lúc thì thêm hai gương mặt xa lạ.

Vân Vũ

Cố Hiểu Huệ thấy động tĩnh chạy , rõ xong, lập tức hưng phấn chạy phòng.

“Dì Lâm, mau mau mau, mau xem! Họ hình như đưa về !”

Tô Nam Tinh vốn đang bài tập trong buồng trong, thấy động tĩnh cũng lập tức xông ngoài.

 

 

 

 

Loading...