Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 285: Cơ hội tốt tuyệt vời
Cập nhật lúc: 2025-11-17 02:04:34
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Thanh Nhiễm xong, vô tình nhớ tới vị lãnh đạo cấp cao mà cô thấy hôm đó ở tiệm cơm quốc doanh.
“Mã thúc, là từ Kinh Thành tới ?”
“Không sai, cháu ?”
“Khoảng thời gian chúng cháu đến tiệm cơm quốc doanh giao hàng, từng thấy vị lãnh đạo đó đang chiêu đãi khách nhân từ Kinh Thành đến, lúc cháu thấy khí độ bất phàm, ngờ là vì việc mà tới.”
Mã thúc gật đầu, “Không sai, lúc là đầu tiên họ tới.
Ban đầu đầu tiên đến xưởng máy móc của chúng , vì cảnh giác nên bày tỏ là độ chính xác đó.
Sau đó họ liền thẳng xuống phía nam, thêm mấy nơi, cuối cùng vẫn cảm thấy chỗ chúng là hy vọng lớn nhất, cho nên về .
Ta hai gặp mặt vị lãnh đạo , cảm thấy hẳn là đáng tin cậy, việc cẩn thận, công chính, cho dù là , nghĩ cũng sẽ truy cứu trách nhiệm.
Cho nên mới đến tìm các cháu thương lượng, nên đề cử Tô giáo sư ngoài ?”
________________________________________
Tô Thanh Nhiễm cúi đầu suy nghĩ một thoáng.
Đây quả thật là một cơ hội tuyệt vời.
Trước đây chuyện của bố cô ở Ninh Thành vẫn luôn tiến triển, cứ như cố ý đối nghịch với ông .
Có lẽ, bên phía Kinh Thành chính là cửa đột phá nhất.
nguy hiểm cũng , sự việc quan trọng lớn cần bảo mật, nếu vạn nhất xảy sai sót, liệu khiến bố cô gánh trách nhiệm ?
Vốn dĩ cuộc sống của bố cô ở lâm trường coi như đảm bảo, an tĩnh chờ đợi cũng là một cách .
lúc Tô Thanh Nhiễm đang do dự, cô đột nhiên lên tiếng.
“Nhiễm Nhiễm, cứ để bố con thử xem !”
Không ai hiểu rõ chồng hơn bà.
Điều kiện sinh hoạt ở lâm trường tuy rằng đang cải thiện, nhưng đối với ông mà , vẫn như một nhà tù.
Ông giống như một con thú hoang nhổ răng cắm sừng, nhốt quá lâu .
Khí huyết trong lòng cũng nghẹn quá lâu.
Cho dù là thể giải quyết vấn đề của ông , thể để ông ngoài khuây khỏa một chút cũng là .
Tô Thanh Nhiễm gật đầu, “Được, buổi tối con cùng Cố Tiêu cùng lâm trường tìm bố thương nghị.”
Thấy cô đồng ý, Mã thúc vội vàng móc một bức thư từ trong túi.
“Cháu đem phong thư giao cho bố cháu, ông xem xong sẽ hiểu, nhớ kỹ, xem xong nhất định đốt hủy.”
Nói xong, ông đồng hồ cổ tay, dậy.
“Thời gian còn sớm, nhanh chóng trở về, là lén lút đến đây, tránh để khác nghi ngờ.”
Tô Thanh Nhiễm bày tỏ nhớ kỹ, vội vàng cùng ông cửa.
“Mã thúc, để Cố Tiêu lái xe đưa chú về thành, thành thả chú xuống, như thể nhanh hơn.”
Mã thúc gật đầu, “Cũng .”
Tiễn Mã thúc , Tô Thanh Nhiễm lúc mới cùng bàn tính.
“Nếu thật sự , phỏng chừng hai ngày , Tây Bắc lạnh như , bên đó chuẩn quần áo cho ?”
“Mẹ, chúng may cho ba con hai bộ quần áo mới , con tìm dọn máy may về.”
Lâm Ngọc Trân nghĩ cũng , quần áo chồng bà mặc ở lâm trường đều là đồ vá víu.
Dù cũng là xa nhà, còn việc chung với nhiều , ăn mặc quá keo kiệt cũng .
Chờ máy may dọn về, Lâm Ngọc Trân tìm tất cả nguyên liệu cần dùng bên trong lẫn bên ngoài.
Nguyên liệu chọn loại nhất, màu sắc cũng là màu xám đậm và xanh đen.
“Cứ như giữ sự khiêm tốn là nhất, khâu nút áo chắc chắn chút, ba con vụng về c.h.ế.t, ngay cả cái nút áo cũng khâu , một công tác, khi về phát hiện nút áo khoác của ông rớt, mà vẫn cứ mặc đó.”
Mẹ cô về những chuyện vụng về đây của bố, mặt tràn đầy nụ quyến luyến.
Tô Thanh Nhiễm một bên lắng , tay vẫn bận rộn ngừng.
“Chỉ may quần áo là đủ , còn giày bông, và đồ dùng hàng ngày thì con thành mua.”
Hai con vẫn luôn bận rộn cho đến tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-285-co-hoi-tot-tuyet-voi.html.]
Chờ Cố Tiêu đưa Mã thúc xong trở về, Tô Thanh Nhiễm lâm trường, hai lời liền chở cô .
“Không vội, ăn cơm .”
Hắn hôm nay lái xe chở bọn trẻ chơi thu, đưa Mã thúc.
Lát nữa còn núi, cũng đủ mệt .
Bữa tối tuy rằng đơn giản, nhưng Tô Thanh Nhiễm vẫn đặc biệt chiên thêm mấy quả trứng gà cho ăn.
Cuối mùa thu ban đêm vốn là lạnh lẽo, trong núi càng là như thế.
Tô Thanh Nhiễm cảm thấy m.á.u sôi trào, một chút cũng lạnh.
Cố Tiêu cũng kích động, chỉ vì vấn đề của nhà họ Tô cơ hội giải quyết mà kích động, cũng vì chính mà vui mừng.
Họ sớm ngày trở về đoàn tụ, hôn sự của và Tô Thanh Nhiễm thể sớm hơn một chút.
Xem , việc xây nhà nắm chặt thôi.
Hai hầu như là một đường nhanh qua.
Chờ Tô Cảnh Sơn thấy tin nhắn của lão Mã, tay vẫn luôn khống chế mà run rẩy, tựa hồ chút thể tin .
Vân Vũ
Mãi đến khi từ đầu đến cuối hai , ném chậu than đốt thành tro tàn xong, lúc mới dần dần bình tĩnh .
“Nhiễm Nhiễm, cho Mã thúc cháu, đồng ý .”
Tô Thanh Nhiễm gật đầu, vội vàng cho ông: “Đồ vật cần mang quá nhiều, con và sẽ chuẩn .
Trước khi , nếu còn thể gặp mặt thì con sẽ đưa qua, nếu thể gặp mặt, con sẽ nhờ Mã thúc chuyển giao.”
Tô Cảnh Sơn gật đầu, “Phỏng chừng là thấy , nếu cấp đồng ý, khẳng định sẽ trực tiếp tới lâm trường đón thành.
Về với cháu, bảo cô yên tâm, cần đưa , chỉ cần bảo trọng thể là , sẽ chăm sóc chính .”
Tô Thanh Nhiễm đáp ứng, dặn dò bố vài câu, lúc mới dậy rời .
Đêm đó, Tô Cảnh Sơn kích động đến mức hầu như chợp mắt.
Sáng sớm hôm , ông đang ở lâm trường dọn gỗ, đột nhiên gọi .
Người tới lái xe, đơn giản dặn dò với bên lâm trường vài câu lập tức dẫn ông về thành.
Thời gian để cho ông cộng cũng chỉ mười phút.
Thu thập đồ vật còn kịp, huống chi là tìm trong nhà chào hỏi.
May mắn, ba sớm chuẩn .
Đã chuẩn sẵn một cái túi xách nhỏ từ .
Trước khi , Tô Chấn Hoa và Giang Ái Linh nhận tin tức đều chạy tới, theo bố xe rời .
Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu bên cũng chuẩn .
Sáng sớm gọi điện thoại cho Mã thúc xong, liền bắt đầu thu thập đồ vật.
Gói ghém xong quần áo mới cô thức đêm tối qua, trực tiếp thành Cung Tiêu Xã mua hai đôi giày bông.
Còn găng tay, khăn quàng cổ và mũ, đều là dùng để giữ ấm.
Còn về đồ dùng hàng ngày và chăn bông, căn cứ bên hẳn là sẽ chuẩn .
Mua đủ đồ vật, hai thành trực tiếp đến nhà Mã thúc.
Đợi một hồi lâu, ông mới từ khách sạn lãnh đạo trọ trở về.
“Vừa sắp xếp lâm trường đón , sáng mai liền xe lửa xuất phát.
Tình huống của bố cháu tương đối đặc thù, phỏng chừng khi nhận về khách sạn thể tùy ý ngoài, bất quá cũng bảo thím cháu chuẩn chút đồ vật, tối nay sẽ tìm cơ hội mang cùng.
Còn các cháu đừng lo lắng, bố cháu qua đó là để hỗ trợ giải quyết vấn đề, nên đãi ngộ hẳn là đều .”
Nói xong chuyện của Tô Cảnh Sơn, Mã thúc nhịn thở dài.
“Có một tình huống, nghĩ còn là nên cho cháu một tiếng.
Lần hội nghị, cái tên Tiêu Đống Quốc cũng sẽ tham gia.”