Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 284: Chơi thu
Cập nhật lúc: 2025-11-17 02:04:33
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi vụ án của Thẩm Vân Phương kết thúc, nguy cơ trúng độc của tiệm cơm quốc doanh nhanh chóng giải trừ.
Việc cung ứng thịt thỏ của đại đội nữa khôi phục bình thường.
Cuộc sống của các thôn dân cũng thể nữa bình yên.
Trải qua chuyện , ngay cả bọn trẻ trong trường học dường như cũng hiểu chuyện hơn chút.
Hơn nữa thích ứng trong thời gian , ít nhất mỗi ngày thể đúng giờ đến học, khi đang học sẽ đột nhiên đòi về nhà.
Thói quen học hình thành, thành quả dạy học của hai vị giáo viên mới bắt đầu hiệu quả.
Bọn nhỏ đều đang chờ Hiệu trưởng Tô thực hiện lời hứa chơi thu.
Nếu chơi thu, chẳng mấy chốc sẽ bắt đầu mùa đông.
Tô Thanh Nhiễm và hai vị giáo viên bàn bạc, tính toán nhanh chóng sắp xếp cho bọn nhỏ một buổi dã ngoại nấu ăn chơi thu.
Trừ các cô ba giáo viên, còn Cố Tiêu cũng sẽ cùng để lái xe.
Vì là đầu tiên tập thể du lịch, xét đến vấn đề an , cũng dám quá xa.
Cố Tiêu thăm dò ở gần đó, tìm một mảnh đất trống chân núi cách đó mấy cây .
Nơi đó gần bờ sông nước cạn.
Đến lúc đó đem bọn nhỏ bộ kéo qua, chơi đùa thật vui vẻ buổi sáng, cùng hái lượm nấu ăn dã ngoại.
Vân Vũ
Tuy rằng bọn trẻ trong núi sớm lạ lẫm với cảnh sắc như .
ngày thường ở trong thôn, tóm là chịu sự ước thúc của nhà, vẫn thể nghiệm tự động tay dựng bếp nhóm lửa nấu ăn dã ngoại.
Có thể rời xa thôn cùng các bạn học ngoài, vẫn là kích động.
Học sinh tổng cộng hơn ba mươi đứa.
Chỉ riêng nồi niêu xoong chảo chuẩn ít, còn củi gạo mắm muối cũng bộ đều tự mang .
Trước ngày khởi hành, các giáo viên tổ chức học sinh họp lớp.
Bàn bạc những thứ cần mang theo ngày hôm .
Đồ dùng cá nhân như chén đũa và lương thực thì mỗi tự mang, còn những thứ dùng chung thì phân công hợp tác.
Sáng sớm hôm .
Ăn xong bữa sáng, bọn trẻ thể chờ đợi mà đeo giỏ tre lên lưng, đựng đầy những thứ chuẩn từ tối hôm .
Lách cách lách cách trèo lên máy kéo.
Đội trưởng đại đội cũng hiếm hoi hào phóng một , riêng vì hoạt động của trường học mà bỏ tiền mua hai con gà.
Gà cũng sạch sẽ, đặt rổ mang theo.
Máy kéo chạy hơn nửa đường thì còn lối nhỏ nữa, đoạn tiếp theo cần bộ.
Bọn trẻ quen đường rừng, dù cõng đồ đạc cũng thể dễ dàng.
Đến nơi, bọn trẻ lập tức bắt tay dọn đá, nhặt củi, chuẩn nhóm lửa nấu cơm.
________________________________________
Hai giáo viên Hồ Tuệ Anh và Tạ Chí Xa phụ trách trông chừng bọn trẻ ở một bên.
Còn Cố Tiêu thì kéo Tô Thanh Nhiễm câu cá bên bờ sông.
Cũng tiện thể nhặt mấy quả trứng vịt trời, hái mấy quả hồng.
Sau khi trở về, Tô Thanh Nhiễm liền lấy hai con gà ướp sẵn , dùng bẹ măng ngâm nước gói kỹ , phủ lên một lớp đất sét đỏ.
Giao cho Cố Tiêu chôn đống lửa từ từ nướng.
Các học sinh khác cũng giúp rửa sạch vảy cá, chuẩn món cá nướng.
Trừ thịt , bọn trẻ còn mang theo khoai lang đỏ và khoai tây từ nhà, cũng đều ném lửa để nướng.
Lại tìm hái thêm chút rau dại bên cạnh mang về xào.
Ngày thường ở nhà cơ hội nấu ăn, lúc đứa nào đứa nấy trở nên siêng năng nhất.
Đặc biệt là Tô Nam Tinh, còn sáng tạo xào một đĩa rau xanh nấm.
Tuy nấm đều độc, nhưng màu sắc khi xào thật sự mắt.
Sau khi xào xong, nó là đứa đầu tiên đưa cho Tô Thanh Nhiễm nếm thử.
Tô Thanh Nhiễm đang bận nướng cá, đột nhiên thấy nó dùng đũa kẹp thức ăn đưa đến bên miệng , cô bản năng một câu:
“Trước đưa cho chú Tiêu ăn , hôm nay chú vất vả nhất, lái xe, còn bắt cá.”
Tô Nam Tinh vội vàng đưa đũa đến mặt Cố Tiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-284-choi-thu.html.]
Hắn ho nhẹ một tiếng, bản năng từ chối, “Chú còn đói, cháu đưa cho hai giáo viên ăn , các cô dạy các cháu thời gian là vất vả nhất.”
Nói xong, vội vàng chen đến mặt Tô Thanh Nhiễm, giúp cô nướng cá.
________________________________________
Cá câu trong sông đều là cá hoang dã, kích cỡ chỉ bằng bàn tay, nhưng nướng thơm.
Chờ nướng đến khi hai mặt vàng óng, chậm rãi rắc một nhúm muối rải đều lên.
Bọn trẻ thèm đến nỗi nhao nhao nuốt nước miếng, mắt thường xuyên liếc miếng cá.
Con cá đầu tiên nướng xong, Cố Tiêu liền đưa nó cho Tô Thanh Nhiễm.
“Để Hiệu trưởng Tô nếm thử xem chín .”
Tô Thanh Nhiễm c.ắ.n một miếng, “Được , cá nướng nhiều lắm, ăn từ từ thôi.”
Ăn xong cá nướng, món gà ăn mày chôn đống lửa cũng chín tới.
Gõ lớp đất sét đỏ , mùi thịt lập tức xộc lên.
Lại ăn kèm với cơm hấp trong nồi to, ăn còn ngon hơn cả lúc ở nhà.
Ăn uống xong xuôi, Tô Thanh Nhiễm hướng dẫn cho bắp hạt mang đến hộp cơm nhôm, đặt lên lửa nướng bỏng ngô.
Bắp hạt đó bọc dầu, đậy nắp dùng cành cây cố định, bắt đầu ngừng lắc lửa.
Theo thời gian trôi qua, rõ ràng thể thấy tiếng bắp hạt nổ bung bên trong.
Bọn trẻ lẳng lặng đếm trong lòng, ước chừng gần thì lấy hộp cơm .
Vừa mở , mùi thơm cháy xém xộc mũi, bắp hạt bên trong quả nhiên nở bung thành bỏng ngô.
Ban đầu còn lo lắng đồ mang đến đủ chia, nào ngờ ăn đến cuối cùng, đứa nào đứa nấy bụng tròn xoe, miệng đầy dầu mỡ.
Ăn uống no đủ, hai giáo viên dẫn bọn trẻ chơi một lúc, lúc mới miễn cưỡng lên đường về.
Trên đường về, bọn trẻ vẫn còn reo hò, hy vọng thể nữa.
Tô Thanh Nhiễm nhân cơ hội hứa hẹn với chúng, “Học tập cho , mùa xuân năm chúng chơi xuân.”
Bọn trẻ đồng thanh hoan hô, một đường ríu rít mà về tới Hướng Dương Sơn.
Vừa đến cổng thôn, liền thấy đội trưởng đại đội cưỡi xe đạp từ trong thôn .
________________________________________
“Các cháu cuối cùng cũng về ! Tiểu Tô, Mã xưởng trưởng tới, lẽ tìm cháu việc gì đó, đợi một lúc .”
Tô Thanh Nhiễm đầy mặt kinh ngạc, nhưng vẫn lập tức nhảy xuống xe về nhà .
Về đến nhà thấy, quả nhiên Mã thúc đang trong phòng.
Mẹ cô đang một bên bầu bạn uống với ông.
“Mã thúc, chuyện gì ? Có xảy chuyện gì ?”
Thấy cô trở về, Lâm Ngọc Trân lúc mới vội vàng dậy đóng cửa .
Cố ý đè thấp giọng , “Nhiễm Nhiễm, Mã thúc cháu đến vì chuyện của bố cháu.”
Mã thúc gật đầu, “Không sai, đây vẫn luôn với cháu chờ đợi thời cơ, hiện tại cơ hội rốt cuộc tới .”
Tô Thanh Nhiễm đang chuẩn rót thêm nước nóng cho Mã thúc, , tay cầm cái ly run lên, nước đều b.ắ.n ngoài.
Vốn dĩ cô cho rằng vấn đề của bố ít nhất cũng đợi đến mùa thu năm , khi chuyện kết thúc mới thể chuyển biến.
Không ngờ cơ hội đến sớm hơn dự kiến.
“Mã thúc, chú mau cho cháu là chuyện gì .”
“Cháu đừng vội, xuống từ từ , là thế ——”
________________________________________
Hóa , gần đây cấp đang nghiên cứu một loại máy móc công nghiệp quân sự.
linh kiện then chốt vẫn luôn kẹt, độ chính xác của cỗ máy cũng thể nâng cao lên .
Lãnh đạo cấp đặc biệt phái xuống , sàng lọc một nhóm nhân tài kỹ thuật cơ khí tinh hoa, cùng đến căn cứ phụ tham gia nghiên cứu.
“Địa điểm cụ thể , chỉ là ở vùng Tây Bắc, nhưng qua đó khẳng định là an .
Nếu bố cháu thể tạo thành tích trong hành động , thì vấn đề của ông hẳn là sẽ dễ dàng hơn nhiều.”