Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 275: Sao Lại Thơm Thế?

Cập nhật lúc: 2025-11-16 15:32:06
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi chính thức khai giảng, Tô Thanh Nhiễm rút lui khỏi trạng thái bận rộn ban đầu. Giờ đây đến lượt hai giáo viên bận rộn dạy học từ sáng sớm đến tối. Kết thúc một ngày, họng hai đều khàn đặc.

Giảng bài là chuyện thứ yếu, chủ yếu là phần lớn bọn trẻ đều quen vô tư vô lự, đột nhiên bắt chúng xuống sách chữ, lập tức khó mà yên tĩnh . Kỷ luật lớp học khiến đau đầu. Những điều đều là dự kiến từ , nhưng khi thật sự đối mặt, vẫn nhịn lớn giọng quát. Thái độ của học sinh gọi , ngoan ngoãn nhận sai, nhưng bao lâu kiềm chế . Đang học, đột nhiên vệ sinh, về nhà cắt cỏ nuôi thỏ, chuyện gì cũng thể xảy . Quả thực hai giáo viên dở dở . Gặp tình huống thật sự quản , đành mời Tô hiệu trưởng đến. May mắn là bọn trẻ vẫn tương đối lời cô.

Mấy thanh niên trí thức ban đầu còn hâm mộ những chọn giáo viên, giờ dập tắt ý niệm ban đầu. Tô Thanh Nhiễm đối với chuyện cũng biện pháp đặc biệt , chỉ thể tiên rút ngắn thời gian các môn học chính. Ở giữa xen kẽ thêm mấy tiết thể d.ụ.c sân thể dục, vẽ tranh, ca hát, cùng với các tiết lao động ở bờ ruộng hai đầu. Hơn nữa còn đưa phần thưởng cho bọn trẻ. “Nếu biểu hiện , một thời gian nữa chúng cùng máy kéo chơi thu hoạch.” Mọi đều từng ngoài chơi thu hoạch, cũng máy kéo, nên đều ngoan ngoãn đồng ý.

Bên trường học định, bên điện thoại của Chủ nhiệm Diêu liền gọi đến. “Thịt thỏ vẻ khó bán hơn tưởng, đối phương cũng là nể mặt , miễn cưỡng đồng ý thu mua. Giá cả đợi họ xem cụ thể kích cỡ và chất lượng thịt mới , chắc từ hai tệ đến hai tệ rưỡi một con! các cô chuẩn tâm lý, họ cũng thử bán , ban đầu sẽ lấy nhiều con . Thế , nếu bên thật sự , sẽ giúp các cô hỏi thăm cửa hàng thực phẩm phụ phẩm bên , giá tuy thấp hơn, nhưng dù cũng thêm một con đường.”

Tô Thanh Nhiễm lời cảm ơn, “Vậy chúng tranh thủ bên tiệm cơm quốc doanh , chuyện cụ thể tính.”

Ngày hôm . Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu mang theo mười con thỏ đến tiệm cơm quốc doanh. Chủ nhiệm Diêu liên hệ cho họ là Giám đốc Tiền của tiệm cơm quốc doanh , phụ trách mua sắm và kinh doanh, cũng tương đương là đầu ở đây. Đối phương những con thỏ họ mang đến, còn tính là tương đối lòng. Kích cỡ lớn, thịt cũng nhiều. Lập tức ấn định giá hai tệ rưỡi một con.

“Tình hình bên chúng Chủ nhiệm Diêu chắc cũng với các cô , mười con cứ để , chúng bán thử xem . Các cô để điện thoại cho , nếu bán chạy, sẽ gọi điện thoại thông báo các cô tiếp tục đưa đến.”

Giám đốc Tiền ngữ khí ôn hòa, thái độ lễ phép. kỹ, vẫn thể cảm nhận sự lạnh nhạt và qua loa. Tuy nhiên điều cũng khó trách, hiện giờ tiệm cơm quốc doanh trong mắt gần như là nghề nhất, huống chi là giám đốc ở đây. Tùy tiện quan hệ nhét một loại nguyên liệu nấu ăn họ từng bán, lạnh nhạt là chuyện bình thường.

Hai thêm gì. Thu tiền xong, liền đưa tấm danh ghi sẵn điện thoại cho ông .

Ai ngờ giây tiếp theo, Tô Thanh Nhiễm bỗng nhiên từ trong túi xách lấy một hộp cơm. “Giám đốc Tiền, phiền ông một chuyện, tự một ít thịt thỏ, chuẩn lát nữa trường học đưa cho nhà, hiện tại nguội , thể mượn nồi của các ông hâm nóng một chút ? Chúng cần nấu, thể trả tiền gia công, ngoài chúng gọi thêm hai món mang .”

Đối phương sảng khoái đồng ý. Dù cũng là bạn của Chủ nhiệm Diêu, một chút chuyện nhỏ, tiện tay giúp.

“Các cô chờ một lát, mang bếp tìm hâm nóng cho các cô, các cô tìm chỗ đợi lát nữa , lát nữa đồ ăn sẽ gọi.”

Người , hai liền tìm một bàn xuống. Cố Tiêu tò mò hỏi: “Cô mang theo một hộp thịt thỏ từ khi nào?”

Tô Thanh Nhiễm giảo hoạt chớp chớp mắt, “Sáng sớm dậy đấy, việc đều trông cậy nó, chúng cứ chờ xem.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-275-sao-lai-thom-the.html.]

Đại đa sẽ sự kháng cự vô cớ với những thứ khác ép buộc, đặc biệt là những thứ hiểu rõ. nếu ở góc độ ngoài cuộc, lợi ích trực tiếp và áp lực, tương đối dễ dàng tiếp nhận. Là giám đốc của tiệm cơm quốc doanh, ông quen với cảm giác kiểm soát thứ, càng dễ thành kiến.

Giám đốc Tiền bưng hộp cơm phòng bếp, tùy tiện gọi một đầu bếp mập rảnh rỗi đến. “Hâm nóng hộp thịt .”

Người thấy Giám đốc Tiền phân phó, vội vàng bật lửa, mở hộp thịt đổ hết nồi. Ban đầu, ông chỉ tò mò một chút, nhưng cũng để hộp thịt mắt. Họ đầu bếp ở tiệm cơm quốc doanh, nước dùng đầy đủ, thịt cũng quen, thiếu miếng . Cho nên trong thời đại đều thèm thịt, họ thấy lạ.

Chỉ là miếng thịt —— càng hâm nóng càng thơm? Mùi thơm cay nồng đậm dường như thể lập tức mở toang khẩu vị của , khiến ông kìm nuốt nước miếng. Bản năng đưa tay nhón một miếng nếm thử. Chỉ là còn kịp khác cắt ngang.

“Mùi gì mà thơm thế?” Đầu bếp mập giật , tưởng Giám đốc Tiền đến, vội vàng giải thích, “Giám đốc Tiền, ăn vụng, chỉ giúp ngài nếm thử xem nóng đều thôi?”

Vân Vũ

Quay đầu , hóa là mấy đầu bếp khác vây quanh đến. “Trong nồi là cái gì? Sao thơm thế?” “ nào ? Là Giám đốc Tiền đưa cho , các đừng lộn xộn, lát nữa thiếu giải thích với Giám đốc Tiền thế nào.” Nói , ông liền múc thịt trong nồi hộp cơm ban đầu.

Đang múc, đột nhiên khách hàng thò đầu cửa sổ. “Sư phụ, món các xào đây là món gì? Cho một đĩa.” “Hét cái gì? Tiệm cơm món .” “Ê – thế? rõ ràng thấy món múc từ trong nồi của các , chẳng lẽ các trong lúc việc lén tự nấu ăn riêng?” “Anh bậy gì đó? —”

Thấy sắp cãi , Giám đốc Tiền nhanh chóng từ phòng riêng . “Chuyện gì ? Sao tụ tập ở đây? Ồn ào đến phòng trong cũng thấy.” “Giám đốc Tiền, hộp thịt ngài bảo hâm nóng, hâm nóng xong, nhưng vị khách hàng cứ nhất quyết đòi mua.”

Giám đốc Tiền sửng sốt một lát, đây là hộp thịt thỏ mà hai nhờ ông giúp hâm nóng ? Sao thơm thế? Lấy tinh thần, ông vội vàng giải thích với khách hàng: “Xin , hộp thịt thỏ chúng giúp khác hâm nóng, đích xác món ăn của tiệm cơm chúng , ngài xem thử gọi món khác .” Hôm nay phòng khách quý, tuyệt đối thể xảy xung đột với khách hàng.

Nào ngờ là một tính cách bướng bỉnh. “Thịt thỏ? Cửa hàng các nhập một lô thịt thỏ ? cửa thấy.” “ , chúng mới nhập một lô thịt thỏ, chỉ là—” “Vậy , cứ theo cái mùi vị , cho một phần.”

 

 

 

 

 

Loading...