Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 274: Nguồn Tiêu Thụ Thỏ
Cập nhật lúc: 2025-11-16 15:32:05
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khách đến đông đủ, lễ khai giảng trường tiểu học Hướng Dương Sơn chính thức bắt đầu. Cố Tiêu ôm đến một tấm biển gỗ dài, đó dùng sơn năm chữ lớn Trường Tiểu Học Hướng Dương Sơn. Màu sơn còn mới tinh, trông tinh thần. Đội trưởng cùng Tô Thanh Nhiễm cùng mấy vị lãnh đạo, cùng thể già trẻ trong thôn cùng chứng kiến nghi thức treo biển hiệu.
Sau đó, đội trưởng mời lên bục phát biểu. Mặc dù ở trong thôn thiếu mở họp, nhưng đây vẫn là đầu tiên ông phát biểu mặt nhiều lãnh đạo lớn hơn ông như . Đội trưởng kích động đến lắp bắp, may mắn chuẩn bản nháp phát biểu. Mặc dù là theo bản nháp, nhưng những gì đều là cảm xúc chân thật nhất, xuất phát từ tận đáy lòng ông.
“Lúc Tiểu Tô đề nghị xây trường học, từng với một câu như thế — Nghèo sách, cái nghèo khó lòng mà trừ tận gốc. Lời cứ văng vẳng trong đầu lâu, nơi thâm sơn cùng cốc của chúng , thế hệ đều là giữ vài mẫu đất cằn cỗi mà sống, lụng vất vả đến c.h.ế.t cũng đủ ăn, vì ? Đó là vì chịu thiệt thòi vì văn hóa. Hiện tại đều đề xướng canh tác khoa học, sản xuất cơ giới hóa, lấy nghề phụ nuôi nghề nông, chỉ dựa thế hệ chúng dùng sức trâu thời đại qua , chỉ để các cháu học hành tử tế, mới đến nỗi theo con đường cũ của chúng , cuộc sống mới thể ngày càng tươi sáng!”
Giọng dứt, đài vang lên tiếng vỗ tay như sấm. Các vị lãnh đạo cũng vô cùng xúc động.
Má đội trưởng đỏ bừng, ha hả mời các vị lãnh đạo lên bục giảng hai câu, đều khiêm tốn chịu. Ông đành hướng ánh mắt về phía Tô Thanh Nhiễm, “Vậy mời Tô hiệu trưởng của chúng lên bục giảng hai câu, vỗ tay.”
Tô Thanh Nhiễm chuẩn bản nháp, nhưng cũng đơn giản. Sau khi khích lệ bọn trẻ vài câu, cô bắt đầu cảm ơn tình yêu thương quyên tặng của các vị lãnh đạo dành cho trường tiểu học Hướng Dương Sơn. Mỗi khi nhắc đến một vị, thôn dân và bọn trẻ đều đồng loạt vỗ tay. Khiến các vị lãnh đạo đều chút ngượng ngùng. Nghĩ bụng quyên vẫn đủ, cơ hội thích hợp vẫn quyên thêm chút nữa.
mà, Tô thanh niên trí thức biến thành Tô hiệu trưởng từ lúc nào? Lần gọi điện thoại cũng cô nhắc đến. Chỉ Chủ nhiệm Quách mơ hồ chút ấn tượng, hình như đây lão Cố nhắc qua một miệng, dường như chỉ là tạm thời. “ thấy Tiểu Tô tồi, dáng hình, đừng tuổi trẻ, trường học vẫn đấy.” Nhớ lúc , lão Cố đến tìm ông xin trợ cấp xây trường học, cứ than vãn hết cái , cái . Bây giờ xem , họ hình như chỉ tốn tiền mua gạch. Ngoài , cũng thấy họ bỏ thêm tiền ngoài ? Họ quyên còn tính, ngờ bên Thượng Hải cũng quyên một lô vật tư đến! Nghĩ đến mấy thứ đều là Tiểu Tô ‘xin’ , ông bắt đầu âm thầm bội phục.
Tô Thanh Nhiễm phát biểu xong cảm ơn, liền dẫn hai giáo viên cùng phát dụng cụ học tập cho bọn trẻ. Bọn trẻ sớm rướn cổ, chỉ chờ khoảnh khắc . Vừa đến sắp phát dụng cụ học tập, lập tức hai mắt sáng rực. Tô Nam Tinh thấy đội hình sắp loạn, vội vàng bắt đầu duy trì trật tự. Không bé dùng cách gì, khai giảng một đám trẻ con bầu lớp trưởng. Cũng , mặc dù tuổi tác của bé trong đám trẻ con vẻ nhỏ, nhưng duy trì trật tự vẫn thực sự tài. Rất nhanh, bọn trẻ liền xếp thành hàng ngũ. Từng đôi mắt sáng long lanh giống như chim non chờ đợi mớm mồi.
Cặp sách mới tinh, hộp văn phòng phẩm bằng nhựa mẫu mới nhất từ Thượng Hải, bên trong còn đựng thước kẻ, bút chì và cục tẩy. Lại thêm sách giáo khoa và vở bài tập mới, mỗi thứ đều khiến bọn trẻ yêu thích rời tay. Thậm chí ngay cả kẹo thường ngày thèm nhất thoạt cũng còn thơm bằng. Mang chiếc cặp sách căng phồng lưng, mỗi đứa trẻ đều lộ vẻ thần khí.
Tô Thanh Nhiễm lắc chuông học, tiếng chuông giòn tan vang lên. “Tốt, các cháu phòng học , lát nữa cô Hồ và thầy Tạ sẽ với những điều cần chú ý khi học.”
Chờ bọn trẻ lượt phòng học, đội trưởng cũng dẫn các vị lãnh đạo nhà. “Vào uống ngụm , thức ăn lát nữa là xong.” Mọi một bên ngửi mùi thịt dê thoang thoảng trong khí, một bên bước sân, khẩu vị sớm kích thích.
Đồ ăn lên bàn, mùi vị càng thêm thèm thuồng, sự chú ý lập tức cuốn hút. Thịt dê tươi ngon nấu trong nước, chấm với nước chấm chế từ tỏi băm và ớt gà sấy khô càng là tuyệt phối. Thịt thỏ cũng hề kém cạnh, khi xào cay thì bên ngoài giòn, bên trong thịt vẫn cực kỳ mềm. Ăn khiến liên tục khen ngợi.
Đội trưởng thấy đều thích ăn, đề nghị lát nữa lúc về mỗi mang theo hai con thỏ. Mọi kiên quyết từ chối, “Vừa ăn lấy, đầu đồn .”
Đội trưởng cũng gây phiền phức cho , đành thôi, “Rảnh thì cứ đến đây, chúng ở đây gì khác, chỉ thỏ là nhiều.”
Mười mấy con thỏ hoang bắt núi mùa xuân năm nay, ban đầu đều nuôi ở mấy hộ gia đình. Hai tháng , gần như nhà nào trong thôn cũng chia thỏ, đó chúng bắt đầu sinh sôi nảy nở điên cuồng. Sau khi hè, các nhà đều nuôi xuể nữa, lúc mới lượt đưa đến chuồng gà.
Sau đó là sự sinh sôi vô tận, ngừng gia tăng lồng nuôi thỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-274-nguon-tieu-thu-tho.html.]
Chỉ trong vòng ba tháng ngắn ngủi, hơn hai mươi con thỏ đưa đến chuồng gà biến thành mấy trăm con. là lúc cần bán gấp. Nếu bán, cỏ ngoài thôn cũng sắp kéo trụi hết .
Mọi ăn cơm đội trưởng chia sẻ chuyện thú vị về nuôi thỏ. Chỉ Xưởng trưởng Tôn là thấy động lòng, “Sau khi về sẽ nghiên cứu xem, liệu thịt thỏ thành đồ hộp hoặc thịt khô ?”
Chủ nhiệm Diêu lắc đầu vẻ khó hết, “Thịt mềm như , thành thịt khô? Thế lãng phí ? thấy thế , về sẽ giúp các chị hỏi thăm, xem cửa hàng thực phẩm phụ phẩm bên bằng lòng thu mua , các chị thấy ?”
Mấy còn dường như cũng lòng với đề nghị , “Thịt thỏ món ăn gia đình, chỉ sợ gia đình bình thường ai mua về thử.” “Điều cũng đúng, tiền đó, thêm chút nữa là thể mua một con gà mái già, các chị tính ?”
Tô Thanh Nhiễm nghĩ nghĩ, “Tốt nhất là thể bán tiệm cơm quốc doanh, đầu bếp ở đó xử lý loại thịt thỏ chắc sẽ kinh nghiệm hơn, nếu ăn ngon, thì lo bán . Hơn nữa một con thỏ thể xào ba bốn đĩa, cho dù là đắt, chia đều vẫn thể chấp nhận .”
Đội trưởng thở dài, “Tốt thì , nhưng chúng đường dây, tiệm cơm quốc doanh cũng quen nào.”
Vân Vũ
Chủ nhiệm Diêu , “Vậy hôm nay các chị tìm đúng , tiệm cơm quốc doanh quen mà, chúng vẫn luôn hợp tác, chuyện cứ giao cho .”
Mạng lưới quan hệ của Chủ nhiệm Diêu mấy một nữa tắc lưỡi. Đội trưởng cũng vội vàng dậy cảm ơn ông.
Khoa trưởng Hình, nãy giờ cúi đầu ăn thịt, tiện chuyện, đột nhiên mở lời. “Lông thỏ các chị cắt xuống hết ? Nếu thể bán cho xưởng dệt chúng , loại lông tạp sắc tuy bán giá quá cao, nhưng dù cũng là lông thỏ.”
Đội trưởng mừng rỡ như điên, liên tục gật đầu, “Đều đang tích cóp đấy, lát nữa cơm nước xong dẫn ngài xem.”
Một bữa cơm, ăn đến khách khứa đều vui vẻ. Ban đầu là để cảm ơn sự quyên tặng, ngờ hiểu bán cả thịt thỏ và lông thỏ ngoài.