Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 266: Anh có thể dễ dàng như vậy buông tha bọn họ?

Cập nhật lúc: 2025-11-16 11:16:57
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giải thích xong tình hình, Đại đội trưởng liền dẫn theo những khác suốt đêm dọn vải xe xuống, chuẩn thu kho hàng khóa .

Khó khăn lắm mới đ.á.n.h mà giành vải, nhất định cất giữ cẩn thận, thể thiếu một li một hào.

Mọi đối với vải mua từ An Thành đều tò mò, nhao nhao chạy tới điểm Đầu Hoa để xem.

Tô Thanh Nhiễm lúc tâm tư xem vải, chờ , cô liền kéo Cố Tiêu phòng .

“Anh thành thật với , chỗ nào khác thương chứ?”

“Thật sự , cô bôi t.h.u.ố.c cho xong, tay một chút cũng đau.”

“Vậy còn đau?”

“Chắc là đói, ăn no thì đau.”

“......”

Tô Thanh Nhiễm thấy thật việc gì, lúc mới sửa lời hỏi chuyện đ.á.n.h .

“Mười mấy chứ?”

Cố Tiêu nhịn bật , “Cô đoán ?”

Tô Thanh Nhiễm ừm một tiếng, “Người khác hết đến khác gây sự, còn chuyên môn chạy đến nơi hoang vắng cướp đường, thể dễ dàng như buông tha bọn họ?”

Có lẽ khác đều cho rằng bốn bọn họ quá ít địch , cho nên lựa chọn chịu thiệt nhẫn nhịn.

cô cảm thấy điều giống phong cách của Cố Tiêu.

“Mười mấy ...... Sẽ xảy chuyện gì, nhiều lắm chính là về nhà mười ngày nửa tháng, giữ chừng mực.

Cô đừng lo lắng, đó bọn họ ở cửa xưởng dệt đòi vải, ít đều thấy, bọn họ nếu là báo công an, chẳng khác nào là tự thú.”

Tô Thanh Nhiễm suy nghĩ một , cũng cảm thấy những đó dám báo án.

Nếu sẽ chuyên môn chọn nơi hoang vắng như để tay, đây là tính toán dùng võ lực để giải quyết vấn đề.

Thời buổi quen dùng loại phương pháp xử lý sự tình ít.

Huống chi chủ động gây chuyện chính là đám xưởng may An Thành , cho dù là thẩm vấn công đường bọn họ cũng sợ.

“Xưởng may ngày thường đều kế hoạch phân phối thống nhất vải chính phẩm, bọn họ mua vải cùng vải vụn gì? Chẳng lẽ cũng là Giả Lĩnh Tử?”

Cố Tiêu gật gật đầu, “Không sai, những đó cầu xin tha thứ lúc như .

Nói lãnh đạo bọn họ thấy Giả Lĩnh Tử ở Thượng Hải bán chạy như liền nảy sinh ý đồ. Xin với cấp dùng vải lẻ còn của xưởng may để cổ áo giả, mới phê chuẩn.

Lãnh đạo bọn họ cảm thấy lượng vải vụn bên trong quá ít, lúc mới nhắm vải của xưởng dệt.

Không nghĩ tới chúng nhanh chân hơn một bước, chọn hết vải thích hợp .”

Đáy mắt Tô Thanh Nhiễm sáng ngời, cái yên tâm.

“Sản xuất của xưởng may đều là do đơn vị cấp thống nhất kế hoạch sắp xếp, bọn họ đ.á.n.h cờ hiệu tiêu thụ nội bộ, động đến ý đồ mua sắm bên ngoài xưởng.

Cái , cho bọn mười lá gan cũng dám lớn chuyện.”

Tô Thanh Nhiễm thở phào nhẹ nhõm đồng thời, khỏi cảm khái.

Mấy ngày hôm mới nhận điện thoại của Cao Thịnh Huy, nghĩ tới cơn gió Giả Lĩnh Tử thổi tới An Thành, còn gây phản ứng dây chuyền lớn như .

Mức độ cạnh tranh về thể nghĩ.

Nếu là giữ nguyên kiểu dáng và chất lượng hiện tại, vô luận là giá cả là thời hạn giao hàng, các cô đều cạnh tranh .

Nhân lực và thiết của các cô theo kịp, theo lượng chỉ đều mệt c.h.ế.t.

Lợi nhuận ép vô hạn , cái việc kinh doanh liền mất ý nghĩa, còn bằng dứt khoát từ bỏ.

“Cố Tiêu, nghĩ , lô Giả Lĩnh Tử của chúng vẫn là thể , cần thiết nghĩ cách thứ khác nhái .”

Cố Tiêu gật gật đầu, “Trên đường về cũng nghĩ như , chẳng qua ——”

Nói, bất đắc dĩ gãi gãi đầu, “Đánh đoạt vải thành vấn đề, nếu là nghiên cứu cái Giả Lĩnh Tử cải tiến, là bó tay.”

Thấy mặt ủ mày ê, Tô Thanh Nhiễm nhịn , “Yên tâm , hôm nay lập công lớn , chuyện còn giao cho , nghỉ ngơi sớm .

, tay vết thương, tạm thời thể dính nước.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-266-anh-co-the-de-dang-nhu-vay-buong-tha-bon-ho.html.]

Cố Tiêu một tiếng, chê bai đ.á.n.h giá .

còn định tắm rửa một cái ngủ.”

Tô Thanh Nhiễm xung quanh một chút, “ đun chút nước ấm, lau qua một chút .”

“Không cần nước ấm, nước lạnh là , vất vả cô giúp lau một chút.”

Tô Thanh Nhiễm, “......”

Cô hướng ngoài thoáng qua, Đại đội trưởng cùng Cố thím còn bận rộn xong trở về.

Lại đầu đối diện với vẻ đáng thương của , liền sảng khoái đ.á.n.h một chậu nước về, thêm chút nước ấm.

Vắt khô khăn lông lau mặt một phen, xuống tiếp tục lau cổ.

Lại bỏ khăn lông chậu rửa mặt lau, đầu , Cố Tiêu cởi hết áo .

Tô Thanh Nhiễm, “......”

Cô bản năng nuốt nước miếng, dùng khăn lông lau cánh tay .

Cố Tiêu cúi đầu : “Mặt cô đỏ như ?”

Tô Thanh Nhiễm giương mắt trừng mắt một cái, trực tiếp đem khăn lông nhét trong tay , “Còn tự lau, lau xong liền nhanh chóng ngủ .”

Cố Tiêu, “...... Vậy đưa cô về.”

Nói xong, Tô Thanh Nhiễm bước những bước chân nhỏ hoảng loạn ngoài, “Trong thôn bây giờ đều là , tự về là .”

________________________________________

Đêm nay Hướng Dương Sơn tập thể thức một đêm lớn.

Kết quả trực tiếp nhất đó là ngày hôm đều dậy trễ.

Tô Thanh Nhiễm dậy , Lâm Ngọc Trân cùng Tô Nam Tinh khỏi nhà, còn để bữa sáng cho cô.

thời gian, trực tiếp ngoài thịt một con gà, chuẩn hầm một nồi canh gà.

Kỳ thật con gà sớm hầm.

Vừa lúc gần đây trong nhà thêm gà con, Cố Tiêu thương, thể danh chính ngôn thuận mà ăn.

Chờ Lâm Ngọc Trân cùng Tô Nam Tinh từ bên ngoài trở về, còn cửa ngửi thấy mùi canh gà nồng đậm.

“Cô cô, hôm nay trong nhà hầm canh gà?!”

, hôm qua chú Tiêu thương, lúc hầm chút canh gà cho chú tẩm bổ, an thần.”

“Vậy cháu kêu chú Tiêu đây nhé?”

“Đi !”

Tô Nam Tinh sải bước chạy tới nhà Cố, còn cách thật xa hô to lên.

“Chú Tiêu, cô cô riêng sáng sớm dậy hầm canh gà cho chú ——”

“Chú Tiêu, cô cô kêu chú qua uống canh gà bồi bổ ——”

Chỉ chốc lát, hàng xóm đều chuyện Tô Thanh Nhiễm hầm canh gà cho Cố Tiêu.

“Tô thanh niên trí thức cùng Cố Tiêu tình cảm thật , đêm qua trở về, thương chút thế thôi, mà cô sợ đến sắc mặt trắng bệch, lo lắng yên.”

“Đó là khẳng định, hai bọn họ là yêu đương tự do, tình cảm đương nhiên .”

Vân Vũ

“Bất quá chỉ vết thương, đến nỗi cần hầm canh gà ? Tô thanh niên trí thức cũng thật chịu chi nha, dù là tiếc hầm canh gà cho đàn ông nhà uống.”

Cố Tiêu đang ở trong sân, thấy tiếng Tô Nam Tinh la từ xa.

Tối qua, cô thật sự lo lắng đến hỏng .

Ngày thường thấy vải cùng vải lẻ, vui vẻ như là thấy bảo bối giống .

Đêm qua kéo đầy một xe trở về, lúc dỡ hàng, cô ngay cả hứng thú xem cũng .

Vẫn luôn yên tâm mà ở bên cạnh .

Hôm nay sáng sớm dậy gà hầm canh.

Nghĩ , Cố Tiêu bước nhanh cửa, kéo Tô Nam Tinh liền hướng nhà cô chạy đến......

Loading...