Thập Niên 70: Chồng Cũ Hết Lòng Bảo Bọc Thanh Mai, Tôi Tái Sinh Gả Cho Người Khác - Chương 236: Lần đầu tiên ăn cơm Tây

Cập nhật lúc: 2025-11-16 08:44:19
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cúp điện thoại, Đại đội trưởng cố nén sự kích động trong lòng, hiệu cho Kế toán La. Ý bảo ông cất bản dự thảo lời khai cẩn thận .

Chủ nhiệm Quách vẫn còn đang mơ hồ: "Cái gì Cổ áo giả? Lại còn bán một vạn cái?"

Đại đội trưởng thấy sự việc định, hợp đồng đều ký xong, liền giấu giếm nữa. Vội vàng kể chuyện Đại đội mua vải phế phẩm về Cổ áo giả.

"Chủ nhiệm Quách, chú đừng trách, đây chúng cũng sợ nhỡ để lộ tiếng gió, giả , đành tạm thời giấu giếm."

Chủ nhiệm Quách họ cho toát cả mồ hôi lạnh: "Gan các cũng lớn thật, nhiều đồ như , đây là mạo hiểm lớn đến mức nào? Các từng nghĩ đến , nhỡ bên Thượng Hải họ cần, hàng các sẽ tồn kho hết. thấy các vẫn còn quá liều, mới kiếm bao nhiêu tiền? Không sợ lỗ cả vốn ? Nhỡ chuyện, xem ăn thế nào với các xã viên khác."

Đại đội trưởng tuy mắng, nhưng vẫn vui vẻ:

"Chủ nhiệm Quách phê bình đúng, nhưng chuyện là quyết định thể xã viên đồng lòng thông qua, Kế toán La biên bản họp và dấu tay của đây."

Kế toán La thấy vội vàng mang biên bản cuộc họp .

Chủ nhiệm Quách liếc hàng loạt dấu tay, thầm thở phào nhẹ nhõm.

"Lần tính các may mắn."

Đại đội trưởng xòa: "Tiểu Tô nhà chúng , thực lực chân chính, may mắn đáng nhắc tới. Chuyện , chúng suy xét, họp bàn bạc kỹ lưỡng mới hạ quyết tâm, thật sự quyết định bồng bột . Chủ nhiệm Quách cũng lý, gặp chuyện, chúng nhất định sẽ báo cáo và bàn bạc với chú ."

Chủ nhiệm Quách gật đầu, cần hỏi cũng chuyện là do Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu chủ đạo. hai trẻ tuổi đó, quả là bản lĩnh hơn ông tưởng tượng. Người già , một tư tưởng cũng dần theo kịp.

"À đúng , các nhân lực đủ? Hiện tại đang lúc nông nhàn, là..."

Không đợi Chủ nhiệm Quách xong, Đại đội trưởng ngắt lời: "Không thật, tạm thời vẫn xoay xở . À mà Chủ nhiệm Quách, chú còn thấy Cổ áo giả của chúng , thật sự khéo léo. Lần tới qua đây, chúng sẽ mang một cái cho chú xem, chú sẽ ."

Kế toán La gật đầu phụ họa: " , thôi, việc gì khác, là chúng về ?"

Chủ nhiệm Quách kinh ngạc hai : "Không ăn cơm ?"

Hai xua tay: "Không ăn, , Thượng Hải đang cần gấp, chúng về sắp xếp ."

Chủ nhiệm Quách thấy hai chạy nhanh như chớp, bất đắc dĩ lắc đầu. Chạy trốn cũng nhanh thật.

Ra khỏi cổng Công xã, hai thở dài một thật dài.

"Đại đội trưởng, chúng còn ăn cơm ?"

"Một cái cổ áo là một đồng tiền, còn nuốt trôi cơm ? Mau chóng về báo tin vui cho ."

"Cũng đúng, đói bụng, về ăn!"

________________________________________

Cúp điện thoại xong, Tô Thanh Nhiễm và Cố Tiêu thấy đói đến mức khó chịu.

"Hiếm khi chốt hai đơn hàng lớn, là trưa nay chúng ăn cơm Tây ? Coi như chúc mừng."

Tô Thanh Nhiễm xót tiền, tuy chốt đơn hàng hai vạn bốn. đó đều là tiền tập thể, cô còn chi 30 đồng cho mẫu mua quần áo!

Cố Tiêu xong bật : "Ba tiền ăn thể báo, ông quy định chúng thể ăn gì và thể ăn gì. Tự dưng thêm hai nghìn đồng lợi nhuận, tin thể mời chúng ăn một bữa ngon ?"

Tô Thanh Nhiễm nghĩ cũng : "Mặc kệ, cứ ăn , thì phần dư chúng tự bỏ tiền túi."

Thà bạc đãi cái gì chứ thể bạc đãi cái miệng .

Hai cửa, gọi ngay một chiếc xe lôi máy. Hỏi thăm tài xế, một tiệm cơm Tây nổi tiếng nhất Thượng Hải, tên là Nhà hàng Tây Hồng Gia. Nghe bán món ăn Pháp, chứ là tiệm cơm Tây chủ yếu bán món Nga phổ biến đương thời. Hơn nữa địa điểm cũng xa, liền thẳng đến đó.

Trước khi cửa, hai . Hôm nay hai mặc đồ cũng tương đối chỉnh tề, liền bình tĩnh bước .

Tô Thanh Nhiễm chuẩn tinh thần chặt chém, nào ngờ xem xong thực đơn, cô vẫn kinh hãi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chong-cu-het-long-bao-boc-thanh-mai-toi-tai-sinh-ga-cho-nguoi-khac/chuong-236-lan-dau-tien-an-com-tay.html.]

"Một phần bò bít tết mà mười mấy đồng, nhầm ? Hay là thôi?"

"Đã đến , ngày nào cũng ăn, gọi món ."

Cố Tiêu lật thực đơn một lượt, gọi hai phần bò bít tết, một phần súp kem nấm, một phần canh hải sản, một phần ốc sên hấp.

Tô Thanh Nhiễm dùng chân đá nhẹ một cái gầm bàn, giữ vẻ bình tĩnh mỉm : "Đủ ăn đấy."

Cố Tiêu gật đầu, cuối cùng gọi thêm một phần bánh mì baguette Pháp phết tỏi và bánh ngọt nhỏ.

Anh nghĩ hai đầu tiên đến ăn cơm Tây, thể để tiếc nuối. Cho nên lúc gọi món quyết định giá cả.

Đợi thức ăn mang , liền hối hận.

"Cái món ốc sên hấp gì đây, chả ốc đồng ? Còn ngon bằng món ốc nước ngọt xào cay cô nữa. Còn bánh mì , mang theo tàu hỏa thì tiện, đói bụng chống đói, gặp nguy hiểm còn thể phòng ."

Tô Thanh Nhiễm chọc , lườm một cái đầy giận dỗi.

"Bảo đừng gọi nhiều như , tiền thanh toán , ăn hết thì phí phạm."

Cố Tiêu đồng tình gật đầu: "Ăn, chủ yếu là ban đầu ăn quen, thật nếm thử kỹ thì hương vị vẫn khá ngon."

Tô Thanh Nhiễm "ừ" một tiếng: "Toàn là hương vị của tiền mà."

Hai ăn sạch còn một miếng, nhưng kết quả Cố Tiêu vẫn no. Ra cửa rẽ , hai ăn thêm một tô mì Dương Xuân nữa mới xem như no bụng.

"Về khác hỏi cơm Tây ngon , ngàn vạn đừng khó ăn, cũng đừng nhắc đến chuyện ăn mì nữa nhé."

Nếu , tiền thì tiêu, còn nhạo là lợn rừng ăn nổi cám mịn.

Tô Thanh Nhiễm nén , trịnh trọng "ừ" một tiếng: "Yên tâm , sẽ khó ăn, chỉ ăn quen thôi."

Lấp đầy bụng, hai trở Tòa nhà Bách hóa.

Quét sạch một vòng trong Tòa nhà Bách hóa, mua hết những đồ vật cần mang Hưng Thành và mang về nhà. Mua xong danh sách, Cố Tiêu kéo cô đến quầy bán đồ nữ ở tầng hai.

" thấy chiếc váy cô mặc hôm nay quá, mua thêm hai chiếc nữa, để đổi."

"Không cần , quần áo của đủ mặc , vả váy về nhà mặc cũng tiện."

"Cô cứ yên tâm mặc, việc gì tiện thì gọi cho."

Tô Thanh Nhiễm lay chuyển , đành chọn hai chiếc váy liền, tính mặc khi Hưng Thành.

Đi dạo cả ngày, lúc trở nhà khách, hai đều gần như mệt lả. Lên lầu, lúc mới phát hiện Phó Xưởng trưởng Tiếu vẫn về.

"Phó Xưởng trưởng Tiếu cũng thật dễ dàng, chắc vẫn còn đang ở ngoài lo liệu chuyện vận chuyển hàng hóa."

“Cái đó, chìa khóa phòng chúng do giữ .”

Tô Thanh Nhiễm ho nhẹ một tiếng: “À, , sang phòng đợi lát nữa?”

Tai Cố Tiêu lặng lẽ đỏ lên một mảng: “Được, nóng quá, phòng vệ sinh rửa mặt cái , lát nữa qua tìm cô.”

 

Vân Vũ

 

 

 

 

Loading...