Dù trong lòng chuẩn , nhưng khi thấy Cố Cẩn vẫn đang say ngủ trong phòng bệnh, lòng Tần Du vẫn sững sờ lâu.
“Ngày đó khiêng em về, dốc hết sức lực, lúc thấy cảnh sát của chúng , thần kinh căng thẳng của buông lỏng, cả ngã xuống. Sau ngất đó, cũng giống em, cứ suốt.” Sầm Luân cho Tần Du tình hình.
Tần Du cơ thể vẫn còn yếu, cô Cố Cẩn đang ngủ yên bình giường bệnh, nước mắt dần dâng đầy hốc mắt. Cô đầu Sầm Luân, : “Mấy năm nay, chắc mệt lắm. Không , em ở bên , chỉ cần còn sống là .”
So với việc c.h.ế.t, thì cho dù tỉnh , cô vẫn cảm thấy những ngày tháng là hạnh phúc, ít nhất vẫn còn ở đây.
“Đầu cục m.á.u bầm, chèn lên dây thần kinh, đây hẳn là nguyên nhân chính khiến mất trí nhớ, cũng là lý do tỉnh . Chúng tiến hành hội chẩn chuyên gia, đều nhất trí cho rằng tình hình là lạc quan, thể tự nhiên tỉnh , cho nên, chúng kiên nhẫn chờ đợi.”
“Vâng. Chỉ cần còn ở đây là .” Tần Du gật đầu. Tình hình của Cố Cẩn, cô hề sợ.Cô đợi cả một đời, đợi thêm bảy tám năm, chờ thêm một chút nữa, thì ?
“Mẹ ơi, ba vẫn tỉnh?” Sau khi Tần Du hồi phục, ngày nào cô cũng mang bọn trẻ đến bệnh viện thăm Cố Cẩn, chuyện với . Cố Thư Nhàn Cố Cẩn cứu, đối với sự tin tưởng và mong chờ tự nhiên, chỉ cần đến bên Cố Cẩn là ríu rít ngừng. Cố Trì Dã và Cố Trực Thụ đây Cố Cẩn xách lên, hai đứa cảm giác gì với Cố Cẩn, mỗi đến đều như nhiệm vụ.
“Ba sẽ tỉnh thôi. Biết ba đang mơ, đang mơ một giấc mơ , trong mơ Thư Nhàn, vì thấy Thư Nhàn đáng yêu quá, nên ba tỉnh .” Tần Du dịu dàng đáp.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cố Cẩn tỉnh, cô lo lắng. tỉnh , nếu vẫn nhớ cô và bọn nhỏ, cũng đáng lo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-948-giac-mong-ca-doi-phan-1.html.]
“Cố Cẩn, tỉnh xem. Bọn nhỏ đều mong tỉnh , xem tỉnh nhận chúng .” “Có đôi khi, em cũng thấy chờ đợi mệt mỏi. Chỉ mong tỉnh , nhớ dáng vẻ của chúng em.” “Anh ngủ thật ? Vậy cứ ngủ ngon nhé. Nếu thật sự đang mơ, hy vọng đó là một giấc mơ .”
Cố Cẩn thật sự đang mơ.Anh mơ một giấc mơ dài.
Mơ thấy mười năm , khi vẫn còn là một tân binh, bộ đội, thể hiện tài năng vượt trội, đó chọn đơn vị đặc chủng, thi hành nhiệm vụ đặc thù.
Thương Lang là . Bạch Hổ là Hứa Đại Hổ. Lần đầu tiên nhiệm vụ, thắng lợi trở về, nhưng cái giá trả là mạng sống của tất cả đồng đội. Mình sống sót, ảnh hưởng tâm lý nặng nề cuộc chiến, mắc một chứng bệnh gọi là rối loạn căng thẳng sang chấn.
Thủ trưởng bàn với ông bà nội , tình hình của , về nông thôn rèn luyện, thể sẽ cải thiện. Khi đó, nóng nảy, thể kiểm soát cảm xúc của , cấp sắp xếp thế nào, chấp nhận thế đó. Khi thủ trưởng mở bản đồ , hỏi , chớp mắt, chỉ tay một điểm ở biên giới phía Nam, một thị trấn nhỏ tên là Linh Khê, : "Chỗ ."
Bạch Hổ từng , em trai em gái ở thị trấn , em gái bắt con tin, thương nặng, gia cảnh nghèo khó.Anh hứa với , nếu hy sinh, sẽ chăm sóc em trai em gái.
Đến thị trấn Linh Khê, hợp tác xã Linh Khê, việc đầu tiên là tìm Hứa Cây Cột. Đó là một đứa trẻ trông hiền lành nhưng thông minh, lanh lợi. Anh mang theo Lý Vệ Dân, Lý Hưởng, dùng nắm đ.ấ.m xử lý gọn gàng tên bá vương ở chợ tự do thị trấn Linh Khê, mở cửa hàng bách hóa đầu tiên ở chợ tự do.
Vào một đêm tháng ba lạnh giá, từ thị trấn trở về, tâm trạng . Khi con đường lớn của hợp tác xã, đột nhiên thấy tiếng “hu hu hu...” ven đường, lập tức dừng .