Tần Du trở sân của . Thu dọn một chút, nàng tự lấy một quyển sách , trong đình viện, đó dậy dạo.
Hai tên gác cổng cứ liếc mắt Tần Du. Nghe nữ bác sĩ đến, ông chủ liền tỉnh , còn ông chủ hứa hẹn cho một điều ước.
Chuyện như , bọn họ từng thấy bao giờ. Xem trình độ y thuật của nữ bác sĩ thật sự giỏi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Hai vị cứ mãi, chuyện hỏi ?” Tần Du lên, hai tay chắp lưng, thong thả dạo ôn hòa hỏi.
Nàng vốn gương mặt ngũ quan đoan chính, mi thanh mục tú, tinh xảo. Nhiều năm tiếp xúc với bệnh nhân, giọng và nụ của nàng sức chữa lành kỳ lạ.
Giọng cất lên liền cho cảm giác đáng tin cậy.
“Các thể với , cứ coi như trò chuyện phiếm thôi.” Tần Du với họ.
Hai , nhịn cám dỗ, một : “Bác sĩ Tần, mấy ngày nay cứ đau lưng mệt mỏi, tinh thần , gác mà cũng ngủ gật.”
Tần Du dùng ánh mắt ôn hòa . Vọng, văn, vấn, thiết (Nhìn, , hỏi, bắt mạch). Ở đây theo dõi, nàng tiện bắt mạch cho , nhưng nguyên nhân của tên lính gác : “Vị , thấy quầng mắt thâm đen, gò má ửng hồng, tinh thần uể oải. Nếu đoán lầm, ban đêm tiêu hao quá độ, cơ thể xuất hiện thiếu hụt, dẫn tới thể lực và chức năng suy giảm. Lát nữa cho một đơn thuốc, bốc thuốc, uống liên tục ba ngày, đảm bảo sẽ lấy phong độ.”
“...Gì, ý gì ?”
Tần Du thật sự hiểu giả vờ hiểu. Nàng mập mờ như mà vẫn rõ, đành thẳng : “Ý là, túng d.ụ.c quá độ, thận hư ! Cũng may còn trẻ, hiện tại vấn đề gì lớn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-925-co-nhung-nguoi-noi-khong-thay-la-khong-thay-nua.html.]
“Ha ha! Bác sĩ Tần, cô đúng quá. Tên , dạo mới đưa về một cô nhóc, ngày nào cũng ngơi nghỉ.” Tên lính gác còn to.
“Mày còn tao. Cứ như mày hơn tao lắm .”
“...Tao chắc chắn hơn mày.”
Ánh mắt Tần Du trầm xuống, nụ mặt tắt ngấm. Nàng với tên còn : “Anh cũng bảo dưỡng cho . Người gầy gò, sắc mặt vàng vọt. Khoảng thời gian uống rượu quá nhiều ?”
“...” Tên lính gác hỏi trúng tim đen, lên tiếng.
“Anh đây là chức năng gan xuất hiện bất thường. Bắt buộc chú ý, uống rượu say nữa.” Tần Du nghiêm khắc : “Gan là hệ thống tiêu hóa và miễn dịch quan trọng nhất của cơ thể, một khi hư tổn thì thể hồi phục. Nếu sống, khi gan cũng . Hơn nữa loại phẫu thuật , chỗ các , đại lục chúng cũng , đến nước M!”
Tên lính gác dọa sợ, mặt trắng bệch: “Nghiêm trọng thật ?”
Trên mặt Tần Du một tia ý , nặng nề gật đầu. Bệnh gan, căn bệnh quen thuộc bao. Lại nghĩ đến việc cùng Cố Cẩn đến nước M chữa bệnh thấm thoắt 8 năm. Lúc chữa khỏi cho , nàng vui đến phát điên, tưởng rằng chữa khỏi cho là thể vượt qua kiếp, cùng đầu bạc đến già. tạo hóa trêu ngươi, vẫn còn nữa.
“Ai, bác sĩ Tần, uống rượu nữa, cô đừng như ...” Vẻ mất mát và đau buồn của Tần Du khiến tên lính gác luống cuống.
Hắn chỉ là uống chút rượu, chút bệnh, cớ gì cô đau lòng như ?
“ chỉ cảm thấy, đời thực sự dài. Có ngày lành thì nên trân trọng, sức khỏe càng yêu quý... Bằng , những , thật sự thấy là thấy nữa.” Giọng Tần Du bi ai, khẽ thở dài: “ ngoài dạo một chút, ? Chỉ là hít thở khí thôi, các thể theo .”