Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/BM51iBiBc
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy , ba đến . Câu chứa đầy mong đợi và tủi , mà lồng n.g.ự.c Tông Nhất Bình như ai bóp nghẹt. Chua xót. Đau lòng. Thậm chí chút đau đến thở nổi.
“Được , đừng !” Tông Nhất Bình nhúc nhích, khóe miệng chút khô khốc, nghẹn nửa ngày mới một câu. Anh từng chăm trẻ con, an ủi, càng dỗ trẻ con. Đặc biệt là kiểu trẻ con đang đến vỡ òa vì tủi thế . Vài chữ ngắn ngủi, Cố Thư Nhàn to hơn.
“Ba ơi! Con nín , con nín . Hu hu hu... Oa...” “...” Trái tim Tông Nhất Bình chịu nổi. Anh thật sự hiểu rốt cuộc là vì , những lời vô cùng đơn giản của cô bé , khiến tim cứ như lăng trì một nữa. Anh thích cảm giác khác ảnh hưởng sâu sắc thế , nhíu mày, vỗ vỗ Cố Thư Nhàn, : “Cháu đừng nữa, sẽ gọi cháu đến đón cháu. Bây giờ cháu an .”
“...” Cố Thư Nhàn nhanh chóng bắt ý tứ trong lời của , òa lớn hơn: “Ba! Tại ba để con đến đón con?” “...” Anh gọi cô bé đến đón cô bé đúng ? Gọi cô bé đến đón mà cũng to như ? “Chẳng lẽ là ba cùng con về nhà ?” Cố Thư Nhàn đầm đìa nước mắt hỏi: “Ba trở về, tại về nhà? Mẹ vẫn luôn ở nhà chờ ba. Anh cả và hai cũng từng gặp ba! Các cũng thích ba giống như Thư Nhàn, cũng đang chờ ba về.”
Tông Nhất Bình cảm thấy mà còn ở với con nhóc nữa, đầu óc sẽ nó tẩy não cho còn gì mất. Một phụ nữ nuôi ba đứa con, ngày đêm mong chờ chồng c.h.ế.t của trở về, câu chuyện thật sự bi thương nặng nề. Ai cũng sẽ nỡ.
“Ta ba cháu!” Tông Nhất Bình nữa nhấn mạnh, giọng trầm thấp chút tức giận: “Mẹ cháu dạy các cháu như là đúng. Người mất là mất , cái gì mà chỉ là rời ? Người c.h.ế.t sẽ về.” Đời về phía , cứ mãi lưu luyến chỉ tăng thêm thương cảm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-912-chang-le-con-chi-dang-nam-mo.html.]
“Ba! Ba thật sự là ba của con. Nếu ba ba của con, ba đến cứu con?” “Ta tình cờ ngang qua.” Tông Nhất Bình trả lời. Cố Thư Nhàn sự bình tĩnh trong giọng của cho sững sờ, ngơ ngác một chút, nước mắt giàn giụa hỏi: “Chẳng lẽ con chỉ đang mơ ? Mơ thấy ba đến cứu con?”
“...” Tông Nhất Bình bất lực buồn , đứa trẻ , thế mà cảm thấy đang mơ. Giây tiếp theo, bỗng cảm thấy cánh tay đau nhói: “Á...” Cánh tay véo đau điếng.
“Con mơ, ba đau.” Cố Thư Nhàn nín , bật . “!!!” Tông Nhất Bình Cố Thư Nhàn đang nín bật , trong lòng dấy lên cảm giác thể hình dung nổi... Con nhóc thối, đang mơ , mày véo mày, véo tao?! Cái nết , mà giống hệt cô thế?
“Ba là ba!” Cố Thư Nhàn mừng rỡ hưng phấn ôm chầm lấy : “Ba, ba bận việc quá, công việc còn xong, cho nên vẫn về thăm chúng con ? Con phiền ba việc , con chỉ ở bên cạnh ba thôi, ? Chờ ba bận xong, Thư Nhàn đưa ba về nhà... Thư Nhàn nhớ lắm, nhớ các lắm...”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Cô nhóc, cháu hiểu ? Đừng nữa, chúng thôi.” Tông Nhất Bình nhẹ nhàng lay cô bé, phát hiện cô bé gục vai hề nhúc nhích. Bờ vai truyền đến tiếng hít thở đều đều an , cô bé mà ngủ nhanh như .