Tông Nhất Bình Tần Du như một kẻ ngốc.
Người phụ nữ ngây thơ thật, là ý thức nguy hiểm?
"Cô lên !"
Ngay lúc Tần Du chuẩn dùng dây thừng buộc cho , Tông Nhất Bình đột nhiên né sang một bên. Bất kể đối phương là địch bạn, là đàn ông, thể hèn như .
"Hửm?" Tần Du chút kinh ngạc.
cô nhanh chóng thông suốt, đàn ông mặt cô thể bỏ một ?
Bản chất hùng trong vĩnh viễn đổi.
"Lúc , cần nhường." Tần Du mạnh mẽ kéo .
Nếu cô lên , ai buộc dây cho .
Vả , để một ở , cô yên tâm.
"Đồ ngốc mới lên . Người đó, chắc chắn đang chờ bắt ." Tông Nhất Bình hừ lạnh.
"..." Tần Du dở dở : "Anh nghĩ là đợi ở đó, thì sẽ an ? Nhanh lên, trời mây đen, trăng cũng thấy . lo trời sắp mưa."
"Tí tách, tí tách..."
Điều cả hai ngờ là, Tần Du dứt lời, trời đổ mưa thật.
Nước mưa tí tách rơi mặt, Tông Nhất Bình hít một thật sâu. Cái miệng của phụ nữ chắc là khai quang , mưa là mưa ngay .
Tần Du vô tội hết sức, cô chỉ thuận miệng thôi, ai ngờ, mưa thật.
"Rào! Rào!"
Không chỉ mưa, mà gần như cho họ thời gian suy nghĩ, mưa càng lúc càng lớn.
"Ầm!"
Tiếng sấm vang lên cùng với tia chớp, nước mưa đập lá cây xung quanh hố sâu, tiếng càng lúc càng lớn.
"Đây là mưa to ?" TTần Du trời thở dài: "Nhanh lên . Nếu mưa to, chỗ sẽ ngập mất."
Tông Nhất Bình khẽ động lòng: "Cho nên, cô định ở chịu ngập ?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-869-dan-ba-chet-tiet-veo-toi-lam-gi.html.]
"Chắc là . Anh nhanh lên . Anh lên là thể lên ngay." Tần Du .
"Đồ đàn bà ngốc!" Tông Nhất Bình mím môi, chậm rãi nhả ba chữ.
"..."
"Sao cô buộc cả hai chúng một?" Tông Nhất Bình hỏi vặn .
Như một cánh cửa mở trong đầu, Tần Du bật : "Đây cũng là một cách ."
Buộc chung một chỗ, cô quá bằng lòng.
Chẳng qua ban nãy sợ phối hợp, nên mới đề nghị mỗi lên một .
Vèo vèo vèo... Tần Du thành thạo, nhanh chóng buộc hai với , tốc độ nhanh đến mức Tông Nhất Bình kinh ngạc.
" ở đây, chạy . Cô cần gấp gáp như ."
"Tốc độ nhanh." Tần Du để ý đến , thắt xong cái nút cuối cùng, giật dây ba cái về phía .
Không lát , sợi dây bắt đầu kéo lên từ từ.
Mưa vẫn rơi, cả hai đều ướt sũng, ướt đến mức thể cảm nhận nhiệt độ cơ thể của qua lớp quần áo.
Tông Nhất Bình thẳng tắp, mày nhíu , cảm giác , quen thuộc đến thế.
Người phụ nữ đối diện, tuy buộc và cô chung một chỗ, nhưng cố tình giữ cách, treo xiêu xiêu vẹo vẹo, trông gượng gạo.
"Cả vẹo vọ như , trong lòng ôm thì ôm nhanh , đừng bày đặt giả vờ thanh cao." Tông Nhất Bình ghét bỏ.
"Thật hả? Anh thật sự em ôm , em mơ chứ?"
Tần Du lập tức lấy sức, thẳng , ôm chặt lấy eo .
"Đàn bà c.h.ế.t tiệt! Có mơ , cô véo cô ? Véo gì?"
Cánh tay truyền đến cảm giác đau như véo rớt một miếng thịt, Tông Nhất Bình c.h.ử.i ầm lên.
Anh nên trông mong phụ nữ thể thành thật .
Tần Du mím môi, ngẩng đầu đàn ông trong mưa, nước mắt lập tức nhòe .