Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 862: Biết đâu đuổi kịp

Cập nhật lúc: 2025-11-15 08:37:57
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Xe ba gác của Khổng Lãi còn thôn, trời tối sầm.

 

Đi thêm một đoạn, liền thấy đèn xe cảnh sát nhấp nháy.

 

Tần Du nhíu mày: "Trong thôn dạo yên ?"

 

"Thật cũng , chỉ là dạo , công an cảnh sát gắt lắm, việc gì cũng đến thị trấn tuần tra. Vì bên là khu du lịch, đặc biệt dễ trộn nhiều thành phần rõ lai lịch, nên họ qua bên nhiều hơn."

 

" mà, đây họ đến chỉ một, hai xe cảnh sát, hôm nay đến ba chiếc. Ờ... chắc chắn trong thôn chuyện khác ." Khổng Lãi cảm thấy gì đó .

 

"..." Tim Tần Du bỗng hẫng một nhịp.

 

Cô về trễ .

 

Tông Nhất Bình gặp cô, giờ thấy tiếng còi, thấy động tĩnh lớn thế , chắc chắn chạy mất !

 

Quả nhiên, cô xuống xe, hỏi thăm một vòng trong thôn, đến nhà trọ hỏi một vòng, đều , lúc chạng vạng đúng là thấy ba đàn ông ngắm cảnh ở thôn Linh Khê, nhưng bây giờ thì thấy ai nữa.

 

"Lẽ nào cảnh sát bắt chính là bọn họ?" Có run rẩy hỏi.

 

"Sao thể? Lần cảnh sát đến là để bắt đám cờ b.ạ.c ở sòng bạc ngầm."

 

Quan điểm lập tức bác bỏ.

 

"Thằng Mã Khỉ đem cả nồi niêu xoong chảo trong nhà thua sạch, thua thì thôi , còn về đ.á.n.h vợ một trận. Vợ nó lên thị trấn báo án."

 

Không từ khi nào, khách du lịch đến đây ngày càng đông, một kẻ bắt đầu mở sòng bạc. Ban đầu chỉ chơi vui, chủ nhà thu chút tiền bàn.

 

Sau càng chơi càng lớn, kẻ ôm mộng may mắn, định bụng đổi đời bằng con đường tắt , trở thành "hộ vạn nguyên" (nhà giàu vạn tệ), đem hết gia sản cắm, cuối cùng thua đến cái quần đùi cũng còn.

 

Gia đình gà ch.ó yên, tan nhà nát cửa.

 

"Nghe , mạnh tay chấn chỉnh tệ nạn . Mấy cái sòng bạc đó, đều sẽ dẹp hết."

 

"Dẹp là . Chuyện đập cho mạnh !"

 

"Bây giờ cuộc sống khá hơn một chút là đủ thứ đầu trâu mặt ngựa kéo đến. Không lụng, chỉ giàu một đêm. Cái tư tưởng đó là !"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-862-biet-dau-duoi-kip.html.]

"! Xưa nay bao nhiêu vì cờ b.ạ.c mà tan cửa nát nhà? Mạnh tay chấn chỉnh là đúng."

 

Tần Du xong, hiểu rõ ngọn nguồn sự việc.

 

thôn xóm chìm trong màn đêm đen kịt, thở dài thườn thượt.

 

Cố Cẩn ơi Cố Cẩn, rốt cuộc bao nhiêu chuyện ?

 

Nghe thấy tiếng còi cảnh sát thôi mà trốn chui trốn lủi.

 

Anh của ngày xưa, chính khí ngời ngời như , rốt cuộc gặp chuyện gì?

 

Khó khăn lắm mới gặp , vuột mất, tìm càng khó hơn.

 

Tần Du nhà trọ Tông Nhất Bình từng ở, lật tung ngóc ngách, phòng ở, để bất cứ dấu vết nào.

 

"Chị, thật sự là rể ?" Tần Tiểu Giang vẫn , cạnh Tần Du.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Tần Du đầu, lẩm bẩm hỏi: "Tiểu Giang, nếu rể em, chuyện , em sẽ gì? Nếu rể em, chuyện , em sẽ gì?"

 

Tần Tiểu Giang thẳng , dõng dạc: "Là rể em, thì bắt về! Không rể em, càng bắt về! Chỉ cần chuyện , là bắt!"

 

Tóm , nhất định bắt!

 

"À, chị ơi, đúng. Nếu rể, nhớ nơi , nhận chị?"

 

Tần Tiểu Giang nhíu mày hỏi, nghiêm túc : "Mấy chú cảnh sát cũng đến bắt bọn họ, bọn họ chạy cái gì? Bọn họ chạy, chứng tỏ bọn họ chột . Bọn họ tham gia chuyện phạm pháp hôm nay, thì chắc chắn cũng chuyện khác!"

 

"..." Tần Du Tần Tiểu Giang bằng ánh mắt khác hẳn, thằng nhóc , tuổi lớn, mà tư duy logic hề kém.

 

"Chị, đuổi theo ?" Tần Tiểu Giang xoa tay, bắt đầu hưng phấn.

 

"Đuổi thế nào?" Tần Du hỏi .

 

"Thôn chỉ một con đường ngoài, cảnh sát đến là bọn họ biến mất. Chỗ khác, lực lượng cảnh sát đủ, nhưng dân làng sẽ tự phát bắt kẻ . Bọn họ dám chạy về phía đông , nơi duy nhất thể chính là núi , bên đó là dãy núi Linh Khê, bảy năm cháy, mấy năm nay, dân làng chặt củi, núi hồi phục, cây cối um tùm. Bọn họ mà trốn rừng, tìm sẽ khó."

 

"Cho nên bọn họ chắc chắn chạy núi!" Tần Tiểu Giang khẳng định: "Chị ơi, chúng đuổi theo , đuổi kịp!"

 

 

Loading...