"Du Nha, con yên tâm, mấy đứa nhỏ, bà với con, cả chú Tần sẽ trông chừng cẩn thận."
Ở tứ hợp viện, La Hồng Diệp giúp Tần Du thu dọn đồ đạc, đưa cho cô đủ thứ bà chuẩn : "Đây là cao dán giảm đau, mang về cho bà Trần nhà bên, bà thấp khớp mãn tính, cứ mưa gió là đau. Còn đây là quần áo bọn nhỏ mặc nữa, con mang về cho thím Liên, thím sẽ chuyển cho những cần."
Cứ đến tháng Mười, Tần Du về công xã Linh Khê một chuyến.
Mọi năm, bà sẽ theo cô về, năm nay Tần Du về xong là công tác ngay, tiện mang bà theo.
"Bà nội, con về xem . Lâu cả nhà về quê ăn Tết, năm nay con nhất định sẽ sắp xếp thời gian, cuối năm về quê ăn Tết."
Tần Du hiểu nỗi khao khát trong mắt La Hồng Diệp.
Người già , ai cũng lá rụng về cội.
Ngày vì lo cô một mang mấy đứa con xoay xở nổi, càng lo cô Cố Cẩn sẽ nghĩ quẩn, La Hồng Diệp bất chấp tuổi già, Tần Chấn Bân cũng từ bỏ cơ hội đội trưởng hợp tác xã, cùng cô lên Kinh đô. Chớp mắt một cái, bảy năm trôi qua.
"Ôi! Được. Thế thì quá." La Hồng Diệp vui đến mức múa chân múa tay.
"Bà nội, mấy năm nay, cảm ơn bà. Bà đối với con như , con cũng cảm ơn bà thế nào."
"Con bé ngốc , là bà nội của con, gì chuyện cảm ơn?"
La Hồng Diệp lườm cô một cái: "Nếu con thật sự cảm ơn , thì đợi bọn nhỏ lớn thêm chút nữa, về quê sống, con đừng cản là ."
"..." Quả nhiên, La Hồng Diệp vẫn luôn về công xã Linh Khê. Tần Du thấy áy náy, chỉ đành gật đầu: "Vâng. bà hứa với con, nếu bà nhớ chúng con thì ngay, con sẽ lập tức đón bà về."
"Ừ, . Con chuyến tàu sáng mai nhỉ, để bà cho con ít xôi, mang đường ăn. Ngồi tàu lâu như thế, mệt lắm."
Được Tần Du đồng ý, La Hồng Diệp vui vẻ chuẩn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-849-toi-hoi-han-da-khong-tat-cho-co-ta-ngat-di.html.]
...
Nhà họ Diêm.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tần Thuận Kiều đường từ trung tâm thương mại về nhà, lòng cứ thấp thổm yên.
Sao vận may của đến thế chứ? Lại đụng lúc ông chủ Hứa vui?
Ông chủ Hứa đó thì giỏi giang gì chứ? Chẳng cũng chỉ mở một cái trung tâm thương mại, với mấy cửa hàng chuỗi thôi ? Nếu nhiều sản phẩm giấy của nhà bọn họ thì ?
Chắc ông cũng khách hàng lớn của nhà máy bọn họ.
Hơn nữa, cô là quan hệ giữa Tần Du và Hứa Trụ Tử bình thường, xưng hô lung tung cả lên. Nếu thật sự hợp tác nữa, thì cũng là hợp lý, nhà bọn họ khinh thường hợp tác với loại phẩm hạnh đắn !
Nghĩ , Tần Thuận Kiều lập tức thấy thoải mái, còn chút gánh nặng nào.
"Anh Diêm, hôm nay về sớm ?"
Tần Thuận Kiều về đến nhà, cửa mở thì thấy chồng về sớm hơn khi.
Diêm Hoắc ngẩng đầu, mắt long sòng sọc, chất vấn: "Hôm nay cô chuyện gì?"
Tim Tần Thuận Kiều đập thịch một cái, linh cảm chuyện chẳng lành, cô lí nhí: "Em... em chỉ dạo trung tâm thương mại thôi mà."
"Còn gì nữa?" Diêm Hoắc lạnh lùng truy hỏi.
Tim Tần Thuận Kiều tan nát như thủy tinh vỡ, chồng cô bao giờ hung dữ với cô như . Nước mắt cô lưng tròng: "Em cãi với phụ cùng lớp của Diêm Minh. Con đàn bà đó con cái cả đàn mà vẫn đắn, còn dan díu với ông chủ Hứa của Mua Vừa Lòng. Em ngứa mắt nên cô vài câu."
"Anh về khó chịu như , vì ông chủ Hứa gây áp lực cho ? Chắc chắn là con khốn đó hổ mách lẻo với ông chủ Hứa. Loại đàn bà như thế, hối hận tát cho cô ngất !"