Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 846: Ngươi chắc chắn chứ?

Cập nhật lúc: 2025-11-15 08:36:42
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Ông nội, bận lắm. Có thời gian, nhất định sẽ về."

 

Tần Du nhẹ nhàng nắm tay Cố Liệt, dịu dàng giải thích.

 

" , đúng. Ta bảo nó nhiệm vụ, nhiệm vụ thì nguy hiểm lắm."

 

Cố Liệt nghĩ ngợi , vẻ mặt còn đắc ý như lúc thắng cờ ông Lãnh, đó là sự bi thương: "Có về nữa ?"

 

Tim Tần Du nhói đau, cô nhẹ nhàng an ủi: "Ông nội, chỉ là thanh niên trí thức xuống nông thôn thôi, gì nguy hiểm ? Dạo hợp tác xã đang mùa gặt, là thành phần tích cực, ngày nào cũng đạp máy tuốt lúa, đập lúa đấy. Anh bảo xã viên ưu tú, để rạng danh hai ông bà."

 

"Đập lúa , đập lúa . Đập lúa xong là nó về thôi. Chẳng mấy nữa là Tết . Lâu lắm về ăn Tết với chúng . Ông cụ nhà nó nhớ nó lắm, ông cụ tuổi cao , sợ qua nổi mùa đông ."

 

"Ông nội, sẽ về mà. Nhất định sẽ về." Tần Du khẳng định.

 

" đấy, thằng nhóc đấy hiếu thảo với bà nội nó lắm. Chắc chắn sẽ về."

 

Cố Liệt nghĩ nghĩ, thấy đúng: "Hả? Vợ thằng Cố Cẩn, cháu đến đây gì? Về nhà thấy nên đến đây tìm ? Không đúng, bà nội cháu ở nhà mà."

 

"Ông nội, cháu thấy bà nội . Cháu đến đây là để tìm ông Lãnh, ông bảo thấy khó chịu, nhờ cháu qua xem giúp." Tần Du trả lời.

 

"Ông già Lãnh, cái lưng già của ông đau ?" Cố Liệt đầu hỏi.

 

Ông Lãnh là từng trải, lập tức phản ứng : "Hơi đau một chút. Nghe Tần Du sắp tới nên bảo nó qua xem giúp."

 

"Thế thì mau để vợ thằng Cố Cẩn xem cho . Đau mà còn chơi cờ với , càng già càng tự chăm sóc !" Cố Liệt sa sầm mặt.

 

"Ông nội, ông đừng nóng vội. Ông ngoài đợi cháu một lát, cháu xem cho ông Lãnh."

 

"Đi , !" Cố Liệt mặt .

 

"Ông Lãnh, cháu và Cố Cẩn cảm ơn ông."

 

Vừa thư phòng, Tần Du liền lời cảm ơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-846-nguoi-chac-chan-chu.html.]

 

Tin tức Cố Cẩn mất khiến hai ông bà già trông thấy. Cố Liệt bắt đầu triệu chứng từ năm thứ hai cô lên Kinh đô học. Ban đầu cô chỉ nghĩ ông tâm trạng , cáu gắt, phát hiện trí nhớ của ông bắt đầu rối loạn, cô thấy , vội đưa ông đến bệnh viện kiểm tra. Kết quả là hội chứng Alzheimer, còn gọi là chứng mất trí nhớ ở già.

 

May mắn mấy năm nay bà nội chăm sóc cẩn thận, ông Lãnh ngày nào cũng đến rủ ông chơi cờ, chơi bài, nên tình hình cũng kiểm soát phần nào.

 

Chỉ là tính tình ông ngày càng giống trẻ con.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Chơi cờ thì ăn gian, đ.á.n.h bài hễ thua là xé bài, đủ kiểu loạn.

 

May mà ông Lãnh quen ông nhiều năm, dù ngày nào cũng ông quậy nhưng vẫn kiên trì đến chơi cùng.

 

"Ông nội cháu thành thế , cũng trách nhiệm."

 

Ông Lãnh rót cho Tần Du một ly nước, khẽ thở dài.

 

Ông luôn tự cho rằng tính toán bao giờ sai, nhưng đó, Cố Cẩn mất, Tiểu Mỹ, mà ông một tay nuôi lớn, kịp kết hôn sinh con, cũng mất.

 

Điều may mắn duy nhất là Tần Du sinh hai đứa con, coi như nối dõi cho Cố Cẩn, cũng vơi bớt nỗi đau của Hồ Cúc và Cố Liệt.

 

"Ông Lãnh, chuyện qua . Ông đừng tự trách nữa. Hôm nay cháu đến là việc quan trọng báo cáo với ông."

 

"Cháu ."

 

Ông điều ngay từ lúc Tần Du bước . Vợ thằng Cố Cẩn việc gì thì bao giờ đến đây, đến giờ thì chắc chắn là chuyện.

 

"Cháu thấy Cố Cẩn."

 

Tần Du bưng ly tay, trịnh trọng : "Một Cố Cẩn bằng xương bằng thịt."

 

"Cái gì?"

 

Tay cầm ly nước của ông Lãnh run lên bần bật, đôi mắt vốn luôn bình thản nay đầy kinh ngạc: "Cố Cẩn c.h.ế.t? Cháu chắc chắn chứ?"

 

 

Loading...