“Không chỉ , còn chúng cháu nữa!”
Giọng trong trẻo non nớt vang lên từ phía , Tông Nhất Bình .
Thêm hai đứa nhóc nữa.
Thằng bé con với ánh mắt sắc lẻm, còn con bé thì khoanh tay ngực, trừng mắt , như ăn tươi nuốt sống .
Chỉ tiếc là, ánh mắt dù hung dữ đến , chúng cũng chỉ là trẻ con.
Mấy đứa nhóc đang cố vẻ hung dữ, giống như mấy cái gai bẻ khỏi cành, mềm xèo, chẳng ai thấy nguy hiểm, ngược khiến trêu chọc một chút.
“Ông ngã chúng cháu! Ông xin , nếu ông xin , chúng cháu sẽ cho ông !”
Cố Thư Nhàn cao giọng .
“Hử?”
Ba đứa nhóc , cũng bảo vệ chúng ghê.
“Nếu tao xin thì ?”
Tông Nhất Bình hỏi vặn .
“Ông đúng là ! Chúng lên!”
Cố Thư Nhàn sầm mặt, lao thẳng Tông Nhất Bình, ôm chặt lấy chân .
Cố Thẳng Thụ thấy , lập tức phối hợp với Cố Thư Nhàn, xông lên ôm lấy chân trái Tông Nhất Bình.
Cố Trì Dã thì hỗ trợ.
Trong nháy mắt, Tông Nhất Bình bám chặt cứng, tài nào nhúc nhích nổi.
“... Buông !”
Tông Nhất Bình bực bội. Tay trái túm cổ áo của Cố Trì Dã, xách thẳng thằng bé lên, ánh mắt nặng nề: “Nhóc con, đừng thử thách giới hạn của tao.”
Cố Trì Dã ngờ là xử lý đầu tiên, tay chân quẫy đạp loạn xạ trong trung, ánh mắt tối tăm đầy phẫn nộ, Tông Nhất Bình chằm chằm: “Xin ! Ông xin ! Nếu đến, sẽ cho ông !”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“...” Trần Thành và Triệu Chiếu hành động của ba đứa nhóc cho kinh ngạc. là nghé con sợ cọp.
Gan to thật, ba con gà con dám khiêu chiến sếp Tông, tàn nhẫn tính tình nóng nảy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-841-chung-ta-cung-len.html.]
Chỉ là, ánh mắt hung dữ của đứa bé giống ánh mắt của sếp Tông lúc nổi giận đến thế?
Tuy còn nhỏ, thậm chí chút ngây ngô, nhưng lực sát thương cực mạnh, bọn họ mà cũng thấy dễ chọc.
“Nhóc con, mày tưởng tao dọa mà lớn ?”
Tông Nhất Bình nghiến răng hỏi .
Anh vốn định quẳng thằng nhóc xuống đất, nhưng khi ánh mắt chạm nó, bỗng thấy tim nhói đau. Cơn đau đó khiến cảm thấy khó thở, thậm chí kiềm mà thấy cay cay sống mũi.
Anh bao giờ cảm giác kỳ lạ thế .
Anh đột ngột buông tay, Cố Trì Dã rơi phịch xuống đất, m.ô.n.g đau điếng.
Tông Nhất Bình Cố Trì Dã ngã sõng soài, nước mắt lưng tròng, mặt chút biểu cảm. Đây là động tác nhẹ nhàng nhất của .
“Đồ ! Ông ngã , ngã . đ.á.n.h ông!”
Cố Thư Nhàn mắng đ.ấ.m thùm thụp đùi Tông Nhất Bình.
“...” Con bé c.h.ử.i rủa ầm ĩ, nhưng lực đ.ấ.m cứ như gãi ngứa, như thể lông vũ khẽ lướt qua tim, nhột ngứa, khiến Tông Nhất Bình thấy đau đầu.
Hôm nay đường đúng là quên xem ngày.
Lại gặp đám tiểu quỷ .
“Trần Thành, Triệu Chiếu, hai c.h.ế.t ? Không giúp một tay ?”
Tông Nhất Bình gắt lên.
“...” Chẳng hiểu , thấy sếp Tông mấy đứa trẻ quấn lấy, Trần Thành thấy buồn , thấy thương thương.
Anh gần như bao giờ thấy sếp Tông chật vật đến thế.
Còn cảm giác thương thương , cũng từ mà .
Hai mỗi ôm một đứa, Trần Thành ôm Cố Thư Nhàn, Triệu Chiếu ôm Cố Thẳng Thụ, tốn bao nhiêu sức lực mới gỡ hai đứa nhỏ khỏi chân Tông Nhất Bình.
Thấy sắp thua, Cố Trì Dã tức nổ đom đóm mắt, bật dậy, tóm lấy cánh tay vẫn bất động của Tông Nhất Bình mà c.ắ.n mạnh xuống.
“Cốp...” Không c.ắ.n trúng thịt Tông Nhất Bình, ngược còn cộc cả răng.