“Mấy hôm , lúc chúng đến, sáng sớm đài cũng tin tức về . Hiện tại đang đề xướng kinh tế tư doanh và kinh tế cá thể, chính là nhân vật tiên phong báo chí đưa tin.” Trần Thành thấy Tông Nhất Bình nhíu mày, lập tức thêm. Tông Nhất Bình nghĩ nghĩ, hình như đúng là chuyện như .
“Anh thường ở ?” “Thường thì ở văn phòng, nhưng buổi sáng và buổi chiều, đều sẽ ngoài tuần các gian hàng.” Trần Thành trả lời. “Sáng mai chúng gặp.” Giọng Tông Nhất Bình trầm thấp. “Vâng.” Trần Thành đáp.
Chuyến của họ còn một mục đích khác, đó là tìm hiểu tình hình phát triển thị trường Kinh đô, đó tiến thị trường Kinh đô. Tự nhiên, ý tưởng liên quan gì đến bên chủ tịch. Đây đều là ý tưởng của Tông gia, ý tưởng , chỉ với hai họ. Cả hai họ đều vô cùng tán đồng, Kinh đô là trung tâm văn hóa kinh tế, là trung tâm CBD, thể chiếm một vị trí ở đây, tương lai phát triển sẽ thể lường hết .
Ngày hôm , ba ngụy trang đầy đủ đến trung tâm thương mại ‘Mua Hài Lòng’. Đi một vòng năm tầng lầu, nhưng vẫn thấy Hứa Cây Cột. “Tông gia, gọi điện liên lạc bên văn phòng ông chủ Hứa, đồng chí bên đó ngoài , cụ thể . Lần chúng lẽ gặp .” “ , chúng thể hẹn . Hoặc là, chúng ở thêm một ngày.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Lần hẵng hẹn. Chúng .” Không gặp Hứa Cây Cột, nhưng thấy tòa nhà thương mại của , trong lòng đ.á.n.h giá đại khái.
Trần Thành liếc Triệu Chiếu. Triệu Chiếu thì lắc đầu. Sáng sớm Đại tiểu thư gọi điện đến, cảnh cáo bọn họ chạy. Nếu cô đến mà bọn họ , sẽ đ.á.n.h gãy chân bọn họ. Tình hình hiện tại, bọn họ cố hết sức .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-835-co-ay-dat-theo-bon-dua-tre.html.]
“Ui, bác sĩ Tần, dắt con mua quần áo ? Chị nhầm chỗ , quần áo ở đây là hàng hiệu, đắt lắm đấy.” Một giọng nữ chua ngoa vang lên trong trung tâm thương mại, chói tai, khắc nghiệt, mang theo cảm giác thượng đẳng vênh váo.
“Chậc chậc… Xem kìa, quần áo ở đây, tùy tiện cũng 80 đồng một cái. Nhà chị ba bốn đứa con, chị nửa năm cũng mua nổi cho mỗi đứa một bộ. Làm , đừng ham hư vinh, thực tế chút .”
Từ xưa đến nay, thiếu gì kẻ thấy sang bắt quàng họ, chanh chua. Loại , Tông Nhất Bình nay đều khinh thường liếc . khi thấy phụ nữ đối diện với bà , bước chân khựng . Là cô ! Hắn tay bao giờ nhẹ, gáy của cô vẫn còn sưng đỏ, vết thương trông vẫn còn nghiêm trọng. Bên cạnh cô là bốn đứa trẻ, ba trai một gái, bọn trẻ cao thấp khác , cạnh như một cái thang lầu, quần áo trông đều ngắn một chút. Khóe miệng Tông Nhất Bình cong lên một nụ châm chọc. Người phụ nữ thật thú vị, bốn đứa con, mà lúc , ánh mắt nóng rực như , còn trực tiếp ôm chầm lấy .
“Tông gia.” Trần Thành gọi Tông Nhất Bình. Tông Nhất Bình hồn, : “Tra một chút về phụ nữ dắt theo bốn đứa trẻ ở đối diện.” “…” Trần Thành kinh ngạc Tông Nhất Bình. Hắn, vẫn luôn từ chối Đại tiểu thư, là vì nguyên nhân ? Hắn thích kiểu phụ nữ con?
“Ngày đó chạy thoát, là nhờ đ.á.n.h ngất phụ nữ .” Giọng Tông Nhất Bình lạnh nhạt. “… Cô thấy mặt ngài?” Trần Thành giật : “Vậy chẳng sẽ lộ?” Tông Nhất Bình liếc bằng ánh mắt đồ ngốc. “Không sợ, sợ!” Trần Thành lập tức hiểu ý, vỗ vỗ ngực: “Chúng đeo khẩu trang, họ nhận .”