Đang định hỏi cụ thể xảy chuyện gì, thì cô giáo cúp máy. Tần Du vội vàng đạp xe đến trường. “Ủa, chị Quế Trân, chị đến đưa đồ cho Hổ Tử ?” Điều khiến Tần Du ngạc nhiên là, ở cổng trường cô gặp Quách Quế Trân đang địu một đứa bé lưng. Sau khi khôi phục kỳ thi đại học, nhà nước bắt đầu cải cách mở cửa, nới lỏng kinh tế tự do, khuyến khích tự lập nghiệp. Quách Quế Trân và Lương Quân, hai năm trở về Kinh đô, mở một cửa hàng ẩm thực thủ công và một cửa hàng quần áo. Cô tay nghề, cần mẫn, thêm đó Lương Quân là một trợ thủ ngoan ngoãn hiền hậu, nên nhanh vững ở Kinh đô. Năm ngoái, hai rảnh rỗi, sinh một cô con gái. Giờ đủ nếp đủ tẻ, đứa bé lưng chính là con gái của họ. Hổ Tử và ba đứa nhà cô đều cùng tuổi, thuộc cùng một khu phố, học cùng một trường tiểu học.
“Không .” Quách Quế Trân cảm thấy đứa bé lưng quấy, liền nhẹ nhàng đung đưa, nhíu mày : “Vừa cô giáo gọi cho , Hổ Tử đ.á.n.h ở trường, bảo đến.”
“…” Sắc mặt Tần Du đổi. “Du Nha, em , đến trường?” Hai ngầm hiểu ý , đối phương, lẽ nào đám nhóc đ.á.n.h chung một hội?
“Chắc , chị Quế Trân, thể trùng hợp như ?” Tần Du chút may mắn . Hổ Tử khỏe mạnh, giống hệt Cố Thư Nhàn, trời sợ đất sợ, nhưng bé bao giờ đ.á.n.h em gái, ai mà bắt nạt em, nó thể liều mạng với . Với , bọn chúng học chung lớp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-821-hay-that-tu-tap-dong-du.html.]
“Đến văn phòng giáo viên sẽ .” Quách Quế Trân vội vã . “Hay thật, ở văn phòng giáo viên, là ở văn phòng hiệu trưởng.” Quách Quế Trân nhanh như gió, khỏi văn phòng giáo viên, lập tức kéo Tần Du đến phòng hiệu trưởng. Trên hành lang phòng hiệu trưởng, vết m.á.u rõ rệt, từ xa thấy tiếng trẻ con “Oe oe lớn.” “Hiệu trưởng, mới học mấy ngày mà con đ.á.n.h thành thế !” “Xem con nhà , vết thương lớn thế , mắt , nếu mà mù, mắt ảnh hưởng gì, để yên cho các !” Trong phòng hiệu trưởng ngoài tiếng trẻ con , còn tiếng phụ bi phẫn tố cáo. Tần Du và Quách Quế Trân , cả hai căng da đầu gõ cửa phòng hiệu trưởng.
“Hiệu trưởng, chào thầy, là của Cố Thư Nhàn và Cố Trì Dã.” “ là của Lương Tiểu Hổ.” Vị hiệu trưởng đang đau đầu sứt trán, thấy hai ở cửa, lập tức dậy: “Mời hai vị phụ mau .” Hai bước phòng hiệu trưởng. Bên sofa, một nữ phụ đang ôm đứa con trai đầu quấn băng gạc, mặt mũi tím bầm, phẫn nộ hai họ. Bên , một hàng trẻ con sát tường. Tần Du đầu , thật. Sáu đứa! Tất cả đều mặt! Cố Thư Nhàn giữa, bên trái là Cố Thẳng Thụ và Lương Tiểu Hổ, bên là Cố Trì Dã, Cố Lệ Phi, và cả đứa em trai nhỏ hơn cô mười chín tuổi, Tần Chí Xa.
Cố Trì Dã và Cố Thư Nhàn chung lớp, ở cùng , cô thể hiểu . Cố Thẳng Thụ và Lương Tiểu Hổ học cách bọn họ hai lớp, cũng dính ? Điều khiến cô khó tin nhất là, Cố Lệ Phi ở khối trung học bên cạnh, lớn như , sang tiểu học hóng chuyện gì? Tần Du hàng nhóc , da đầu tê dại. Đây là chuyện gì thế ?
“Hai vị phụ phiền chờ một chút, đợi các phụ khác đến, sẽ tính tổng nợ với các vị một thể!” Người phụ của đứa trẻ đ.á.n.h mặt mũi tím bầm lên, hùng hổ Tần Du và Quách Quế Trân, đó sang hiệu trưởng, chất vấn: “Hiệu trưởng, phụ của mấy đứa trẻ khi nào tới?” “Phụ của mấy đứa trẻ chính là hai vị đây.” Hiệu trưởng đau đầu trả lời. Tần Du, ông nhận , ngày khai giảng, cô mang bốn đứa trẻ đến thủ tục nhập học. Ba đứa là con của cô, một đứa là em trai cô. Là nhiều con học ở trường nhất.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ