Hoàng Sâm Tắc, nhiều gặp, nhưng đều qua cái tên . Đây là một cái tên khiến những kẻ thấy là sợ mất mật. Nghe , ông uy phong lẫm liệt, ở , nơi đó liền đầy hạo nhiên chính khí. Có ông ở, dân huyện Linh Khê liền cảm thấy an hơn hẳn. Đột nhiên, ông cứ thế hy sinh.
“Còn , cô y tế Phan Tiểu Mỹ ở trạm y tế công xã chúng đây, cũng hy sinh. Có thôn dân thấy bác sĩ Sầm ôm cô từ trong đống phế tích .” Trong đám đông, đột nhiên lên tiếng. Đám đông vốn đang im lặng, bắt đầu rơi lệ. Nếu Hoàng Sâm Tắc bọn họ chỉ , quen thuộc, chỉ cảm thấy tiếc nuối, thì cô gái Phan Tiểu Mỹ là sớm chiều ở chung với bọn họ mấy tháng trời. Cô gái đó lớn lên xinh xắn, phóng khoáng hào hiệp, nhiệt tình rộng lượng, việc quyết đoán, đặc biệt lương thiện, với ai cũng tủm tỉm. Dân làng đến khám bệnh, cô đều nhiệt tình rót nước ấm, nếu là trẻ con thoải mái, cô còn cho kẹo ăn. Cô còn kết hôn, cứ thế mà …
“Mọi đừng chuyện nữa. Sự việc còn xác thực, bác sĩ Sầm cũng mấy ngày về. Cố thanh niên trí thức cũng về, Lương thanh niên trí thức đưa các thanh niên trí thức trong công xã tìm .”
“ . Tần Du mới sinh non hai đứa con, hỏi bà La, bà bọn họ tạm thời tiệc ba ngày. thăm Du Nha, nhưng gặp , bây giờ cô gặp ai. Chỉ bà La ở đó chăm sóc.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Ai, đừng nữa. Chuyện , t.h.ả.m quá. Tan , tan .”
***
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-813-co-ay-chinh-la-khong-khoc.html.]
“Du Nha, hôm nay bà nội nấu một nồi canh cá trích củ cải, cháu một bát, cháu một bát. Lúc nãy lên, cháu uống một ít, hương vị ngon.” Bà La Hồng Diệp xách giỏ tre nhà Tần Du. Đồ ăn dọn bàn, Tần Du bên bàn, một bàn thức ăn, cá rau xanh. Canh cá thơm nồng, là canh chuyên dùng cho sản phụ để lợi sữa. Ngoài rau xanh, còn một bát thịt nạc hầm cà rốt, trông vô cùng ngon mắt.
“Cháu chậm một chút, ăn từ từ! Nếu đủ, tối bà nội thêm.” Bà La Hồng Diệp thấy Tần Du ăn ngấu nghiến, đau lòng lo lắng nhắc nhở. Tần Du ăn canh ăn cơm nhanh, ăn xong lập tức về phòng.
“Du Nha, vết mổ đau ? Lát nữa bà nội dùng lá ngải, gừng tươi nấu nước, cháu tắm gội nhé, ?” “Vâng.” Tần Du giường, ngoan ngoãn đáp lời bà La Hồng Diệp. “Du Nha, ông Lý của cháu , lát nữa đưa bọn trẻ xuống, cháu cho chúng b.ú một chút.” “Vâng.” “Du Nha, Thẳng Thụ nhớ cháu. Bà bảo Quế Trân bế nó về, nó cháu một chút, khi đỡ hơn.” “Vâng.” Mặc kệ bà gì, Tần Du đều .
“Bà nội, Tần Du bên mới lên ?” Quách Quế Trân lo lắng hỏi bà La Hồng Diệp. Bà bế Thẳng Thụ về đặt bên cạnh Tần Du. Thẳng Thụ hơn nửa tuổi, bò , cứ cọ cọ Tần Du, đôi mắt to ngấn nước, tha thiết cô. Nếu là , Tần Du sớm rạng rỡ. bây giờ, cô thờ ơ. Cô từ chối Thẳng Thụ, nhưng cũng gần. Thẳng Thụ , mặc kệ nó . Thẳng Thụ , mặc kệ nó . Không chỉ Thẳng Thụ, hai đứa con của cô, lúc Lý Chi Minh bế xuống, cô cũng thái độ y như . Bất kể họ gì, cô đều từ chối. Kêu cô ăn cơm, cô ăn nhanh, cho cô bao nhiêu, cô liền ăn bấy nhiêu.
“Đứa nhỏ , cố chấp thật. Bà nó đang lo cho Cố Cẩn, nhưng nó chính là , cũng hỏi. Nó nếu buồn, nếu lo, thì cứ , nhưng nó cứng rắn . Nó hỏi, chúng càng thể chủ động nhắc đến Cẩn Nhi.” Bà La Hồng Diệp bi thương, hai mắt đỏ hoe.