“Ấy, bác sĩ Sầm!” “Ủa! Lý Vệ Dân, nhóc đến lúc nào thế? Sao lên tiếng gì cả?” Lương Quân dẫn theo một đám , từ bên ngoài bệnh viện trấn hấp tấp . Ai nấy tay đều cầm vũ khí, đòn gánh thì cũng là cuốc, búa, rìu, thậm chí còn cầm cả đao dài. Người nào nấy xắn ống quần, xắn tay áo, mặt mày đen nhẻm, là một bộ dạng tìm liều mạng.
Sầm Luân kinh ngạc, nhướng mày hỏi: “Lương Quân, các đây là định gì?”
“Bác sĩ Sầm, hai ở đây, thấy Vu Kiến Quân ?” Sầm Luân lắc đầu: “Không .” Anh cũng ở bệnh viện bao lâu, cùng Cố Cẩn ngoài tìm Hoàng Sâm Tắc một lát, lúc về cũng thấy Vu Kiến Quân.
“Khoa bỏng, qua bên đó xem thử. Nếu , cử hai ở chờ, những khác đến phòng khám trấn đợi. tin là đợi !” Lương Quân lập tức sắp xếp.
Nói xong, đầu , phẫn nộ tố cáo với Sầm Luân và Lý Vệ Dân: “Hai ? Ngọn lửa núi ở công xã chúng , thiên tai, là do con gây ! Kẻ phóng hỏa ai khác, chính là cái thằng Vu Kiến Quân!” “Đồ trời đánh! Hắn là đội trưởng công xã, mà phóng hỏa thiêu núi! Cái thằng Hứa Vọng cũng thứ lành gì, là tòng phạm!”
“Mọi dập lửa vất vả như , bận từ sáng sớm đến giờ, ăn uống, tâm ý dập lửa, cứu ngọn núi lớn của chúng . Ai mà ngờ chuyện là do ? Chúng bắt , bẩm báo lên trấn , cách chức , bắt tù!” “Hai xem, là vì cái gì? Vì thiêu ngọn núi của chính công xã ?” Lương Quân tức giận mắng.
Sầm Luân cuối cùng cũng hiểu, đợi dừng , mới hỏi: “Lương Quân, chắc chắn ? Có thấy ?”
“ , thấy! Đứa em út bên nhà đẻ của thím Trương, Trương Đại Thành, lúc trời còn tối mịt núi hái nấm, tận mắt thấy. Lúc chúng dập lửa, mãi thấy Trương Đại Thành . Trời ạ, thì là khi nó thấy cảnh đó, Vu Kiến Quân và Hứa Vọng đ.á.n.h ngất xỉu. Hai thằng đó tưởng nó c.h.ế.t , nên quăng nó ở bìa rừng. Cũng may là Trương Đại Thành mạng lớn, lúc lửa cháy đến gần, nó tự tỉnh . Vừa về đến nơi, nó lập tức kể cho đầu đuôi!”
“Trông coi mà tự trộm cắp! Vu Kiến Quân thật sự lắm!” Sầm Luân hừ lạnh một tiếng: “Bắt! Nhất định bắt !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-773-toi-la-do-dong-chi-tieu-my-day-day.html.]
“ , thím sinh ? Nói với hai nhiều như , mà quên mất việc .” Lương Quân chùi mồ hôi mặt.
“Sinh , sinh một bé trai. Người mới từ phòng phẫu thuật .” Sầm Luân trả lời đơn giản.
“May mà . Vu Kiến Quân cái thằng vương bát đản , nếu mấy chuyện , thím cũng cần mạo hiểm như .” Lương Quân chớp lấy cơ hội, mắng Vu Kiến Quân một trận thậm tệ.
“Vu Kiến Quân ở bệnh viện, chúng nơi khác tìm .” Bên , dân làng đến khoa bỏng xem xét tình hình , với Lương Quân.
“Ở đây Tần Du và Cố Cẩn , cùng các .” Sầm Luân suy nghĩ .
“Bác sĩ Sầm, da thịt non mềm thế , nếu gặp , thì kêu , đừng xông một .” Lương Quân chút bất ngờ khi Sầm Luân cùng họ tìm Vu Kiến Quân. Thấy thái độ kiên quyết, khuyên chắc cũng , đành dặn dò.
“Lương Quân, nhất định là hiểu lầm gì đó về .” Sầm Luân chút vui, giơ nắm đ.ấ.m lên, khoe cơ bắp tay của .
“Anh Cố lợi hại , đồng chí Tiểu Mỹ lợi hại cũng , còn … thật sự lợi hại ?” Lương Quân nghi ngờ.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Lương Quân, coi thường quá . là do đồng chí Tiểu Mỹ dạy đấy!” Sầm Luân hừ lạnh một tiếng, gia nhập đội ngũ tìm kiếm Vu Kiến Quân.