Sau khi viện trưởng đồng ý, Sầm Luân theo y tá phòng phẫu thuật. Giống như viện trưởng, khi thấy Tần Du là bác sĩ mổ chính, sốc đến mức đôi mắt đào hoa trợn tròn.
là thể trông mặt mà bắt hình dong, nước biển thể dùng đấu mà đong! Tần Du nhà bọn họ, thế mà phẫu thuật, còn thành thạo, bình tĩnh đến thế. Nếu quen cô từ lâu, nếu vì cô còn trẻ như , nhất định sẽ cho rằng cô từng thực hiện hơn một ngàn ca phẫu thuật!
Tần Du ngước mắt lên, bắt gặp ánh mắt kinh ngạc của Sầm Luân, tự nhiên cúi đầu, tập trung ca mổ, : “Bắt đầu khâu.” Lý Vệ Dân đưa dao, đưa chỉ khâu.
Mười phút khi Sầm Luân , vết mổ của Thẩm Hồng Mai khâu xong. Sầm Luân nghiêm túc kỹ, trời ạ, đường khâu còn hơn cả đường may máy. Tần Du đây thật sự là mới ? Trên mặt Sầm Luân ngoài sự kinh ngạc thì vẫn là kinh ngạc, thật sự quen với Tần Du một nữa. Cô cần học hỏi từ , cô là lão sư, đúng, là đại thần phẫu thuật cũng quá.
Thái độ của Lý Vệ Dân cũng khiến kinh ngạc. Từ đầu đến cuối Lý Vệ Dân đều phối hợp trợ giúp Tần Du . Cậu học trường y một năm, chắc chắn kinh nghiệm hơn Tần Du, mà cam tâm trợ thủ như , dường như từ sớm về kỹ thuật phẫu thuật của Tần Du.
“Phẫu thuật thành công.” Khi Tần Du khâu xong mũi cuối cùng, viện trưởng nhịn mà đ.á.n.h giá. Ca phẫu thuật , ông theo dõi bộ quá trình. Kỹ năng và kỹ xảo phẫu thuật của Tần Du, cách xử lý và phương pháp khi sản phụ đột ngột phát bệnh tim, dùng từ "kinh . diễm" (xuất sắc, đáng kinh ngạc) để hình dung cũng hề quá.
“Tiếp theo còn quan sát mấy ngày.” Trán Tần Du đẫm mồ hôi, cả mềm nhũn. Trong lòng cô thật cũng chắc chắn lắm, chỉ mong cô vượt qua thời gian , thoát khỏi vận mệnh của đời , mà sống cho thật .
“Tần Du , để đỡ em ngoài.” Ngay khi Lý Vệ Dân chuẩn đỡ Tần Du, Sầm Luân nhanh chân tiến lên, đỡ lấy tay Tần Du. “Bụng em to như , mà lá gan cũng thật lớn.” Sầm Luân nỡ trách mắng, dù cô giỏi giang đến , thì cũng là một t.h.a.i p.h.ụ m.a.n.g t.h.a.i hơn bảy tháng. Giờ phút sắc mặt cô tái nhợt, so với vẻ chuyên chú và tinh thần bàn mổ , là hai khác .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-771-co-the-om-em-khong.html.]
Tần Du , lúc mới phát hiện bụng chút đau. Cô quá lâu, tinh thần luôn căng như dây đàn, gần như bỏ quên hai đứa nhỏ trong bụng . “Em một lát.” Tần Du tỏ yếu đuối, nhẹ nhàng .
“Được. Cố Cẩn ở bên ngoài chờ em lâu .” Sầm Luân đỡ Tần Du ngoài. Cố Cẩn vội bước tới, thấy sắc mặt Tần Du tái nhợt, liền cau mày, giọng trầm thấp hỏi: “Có thoải mái ở ?”
Tần Du ngẩng đầu, với , : “Hai đứa nhỏ trong bụng chắc là đang giận em. Vừa ở phòng phẫu thuật, em bỏ quên chúng nó. Chúng nó hình như chút vui.”
“Để dỗ chúng nó.” Cố Cẩn ôn hoà đặt tay lên bụng Tần Du: “Đạp , chúng nó giận. Là đang đau lòng em đó.”
“Anh thật cách dỗ vui.” Tần Du sườn mặt Cố Cẩn, lông mi dài cong, sống mũi cao thẳng, thực tuấn mỹ. Chỉ là vì , lúc , trong lòng dâng lên nhiều chua xót, còn nhiều cảm giác nên lời, tự nhiên chút , thể kìm nén .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Sao ?” Cố Cẩn vành mắt đỏ hoe của cô doạ sợ, vội vàng an ủi: “Mẹ phẫu thuật thành công , thứ sẽ thôi.”
“Ừm. Mẹ nhất định sẽ khoẻ .” Tần Du gật đầu, xuống bên cạnh , : “Cố Cẩn, thể ôm em ? Ôm thật lâu thật lâu , ôm đến khi chúng đều bạc trắng đầu.”