Liên thím mắng xong, Hứa Vọng và Vu Kiến Quân cách đó xa đồng thời biến sắc. Dù cũng là kẻ tật giật .
Hai vội vàng bộ tịch giữa đám đang dập lửa, : “Bên lửa xu hướng lan rộng, mau tạt nước . Chúng đông như , chỉ cần vạn một lòng, đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, nhất định thể dập tắt đám cháy, bảo vệ gia viên của chúng !”
“ , tuy vất vả. lửa tắt, nghĩa là cách mạng thành công, tiếp tục cố gắng!”
Tần Chấn Bân hiếm khi thấy Vu Kiến Quân và Hứa Vọng tích cực như . Nếu bọn họ lo liệu, ông lập tức yên tâm, : “Chị dâu Liên, về .”
“Về , về ! Mau về , nếu em Hồng Mai sinh , nhớ đốt pháo đấy.” Liên thím phẩy tay, giục ông .
Hứa Vọng và Vu Kiến Quân lúc mới rõ, thì là Thẩm Hồng Mai sắp sinh con. Thế thì quá, bên núi lửa tắt, bên Thẩm Hồng Mai đang sinh con, Tần Chấn Bân, Cố Cẩn bọn họ chắc chắn sẽ bận đến tối tăm mặt mũi.
“Ấy, thấy . Thời điểm mấu chốt, vẫn là dựa ! Vẫn là dựa đội trưởng và thư ký đội!” Vu Đại Khang, từ đầu đến cuối chỉ chắp tay lưng, vẻ lãnh đạo mà hề động tay dập lửa, thấy Tần Chấn Bân rời , lập tức giọng âm dương quái khí.
Liên thím mấy lời liền vui, quăng cái cưa trong tay sang một bên, : “Này ông cựu bí thư chi bộ, ông thế là ý gì? Ông trong ngoài đều đang ám chỉ nhà lão Tần ? Đang lão Tần với đồng chí Cố thanh niên trí thức đáng tin cậy ?”
Vu Đại Khang ưỡn ngực, vẻ bề : “Chị dâu Liên, nhà họ họ hàng gì với chị ? Chị lo chuyện bao đồng gì thế? đúng ?”
“Ông đúng cái gì? Ông từ đầu đến cuối dập tí lửa nào , còn tưởng ông là quan to gì đấy? là loại cha nào thì loại con nấy. Cái thói màu mè của ông, con trai ông học mười phần mười! Dập lửa thì giả lơ! Còn đó móc xéo dập lửa thật!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-759-dung-la-khong-co-tinh-nguoi.html.]
“Người là do lão Tần tập hợp tới, cách dập lửa hiệu quả là do lão Tần và đồng chí Cố thanh niên trí thức sắp xếp, cái vòi nước mà đồng chí Lương thanh niên trí thức đang cầm , cũng là do đồng chí Cố thanh niên trí thức dẫn dắt đào! Ông cảm ơn thì thôi, còn lời châm chọc mỉa mai!”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Cái tầm của các mà cũng đội trưởng . cho ông , dập lửa xong, nếu các tìm kẻ phóng hỏa, chúng sẽ lên trấn , yêu cầu trấn đổi !” Liên thím thẳng , khí thế hừng hực.
“Bà là cái thá gì! Chuyện của công xã, đến lượt bà lên tiếng ? Nhà bà thằng Tần Tụng bộ đội ? đừng quên, thằng Tần Tụng nhà bà, là một thằng què! Là con gà cụt chân, chỉ thể một chân!”
“Rầm!” Một cái thùng gỗ bay thẳng mặt Vu Đại Khang, khiến lão đập ngã sóng xoài đất.
“Ông mới là đồ què! Cả nhà ông đều là đồ què!” Liên thím tức đến xanh mặt, nước mắt lưng tròng, nhưng vẫn cố nén cho rơi xuống.
Chuyện Tần Tụng mất một chân, thằng bé vẫn luôn giấu họ. Mỗi về nhà chỉ ở một chút , bà cứ tưởng con tâm dã, về nhà, đau lòng một thời gian dài. Mãi cho đến mùa xuân năm nay, bà lên thành phố thăm nó, mới phát hiện bí mật.
Tần Tụng vì nhiệm vụ mà thương, mất một chân, tim bà vốn đau như cắt. Bà mong Vu Đại Khang thể tôn trọng thông cảm cho Tần Tụng, nhưng ngờ lão châm chọc đến mức , đúng là tính !
“Mày, mày dám đ.á.n.h tao!”
“Tao chỉ đ.á.n.h mày, tao còn ném mày núi cho lửa nó thiêu!” Liên thím trừng mắt, giọng lạnh như băng.