Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 755: Cháy

Cập nhật lúc: 2025-11-15 08:33:52
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hôm . Tần Chấn Bân thức dậy từ sớm. Đám thanh niên trí thức cũng dậy sớm, chuyện liên quan đến tiền đồ của , ai cũng dám lơ là.

 

“Chú Tần, đây là đơn thỉnh nguyện chúng cháu .”

 

“Còn đơn tố cáo mấy vấn đề nảy sinh trong quá trình phát triển công xã, và tố cáo sự vô lý của đội trưởng hiện tại.”

 

“Anh Cố cùng chúng ạ?”

 

“A, Cố tới .” Mọi thấy Cố Cẩn đến, tinh thần càng thêm phấn chấn.

 

Tần Chấn Bân là đội trưởng cũ của công xã, tìm ông việc thì đáng tin. Cố Cẩn ở đây, họ cảm giác như tìm chủ chốt.

 

Một đoàn đông đúc dẫm lên ánh nắng ban mai, bắt đầu về phía trấn .

 

“Không xong ! Cháy, ngọn núi bên bốc lửa, cháy núi !” Đoàn còn khỏi công xã, phía đột nhiên vang lên tiếng la thất thanh của dân làng.

 

“Lấy thùng! Xách nước!”

 

“Lấy chậu! Múc nước!”

 

“Mau! Mau! Nhanh lên!”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Mọi đầu , ngọn núi xanh phía trường học của công xã, nối liền với ngọn núi chính của Linh Khê, đột nhiên bùng lên ngọn lửa đỏ rực, nhuộm đỏ cả công xã.

 

“Dập lửa !” Tần Chấn Bân nhanh chóng quyết định, lập tức đầu chạy về.

 

Ngọn núi và ngọn núi chính của Linh Khê chỉ cách một con đường. Nếu ngọn lửa kiểm soát, lửa lan sang ngọn núi chính, công xã Linh Khê sẽ thiêu rụi một nửa, bởi vì hơn phân nửa nhà cửa của dân làng đều xây dựng dựa thế núi.

 

Những khác cũng suy nghĩ nhiều, lập tức chạy theo Tần Chấn Bân về, bắt đầu dập lửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-755-chay.html.]

 

Bên núi cách nguồn nước khá xa, lửa bùng lên lớn, đúng mùa hanh khô cuối thu, tiết trời khô ráo, việc dập lửa từ nơi bắt nguồn gần như là thể.

 

“Chú Tần, kịp nữa . Dẫn đàn ông trong công xã chặt hết những cây cổ thụ nối liền với đỉnh núi chính của Linh Khê, phá hủy vành đai liên kết ở giữa.” Cố Cẩn xu thế lan của ngọn lửa, bàn với Tần Chấn Bân.

 

“Còn nữa, mang máy bơm của công xã đến đây, dẫn nước từ con mương lên, như sẽ tiết kiệm nhân lực hơn, thể tranh thủ thời gian cho chặt cây.”

 

“Được, cứ .” Tần Chấn Bân sống từng tuổi, bao giờ thấy đám cháy nào lớn như , căn bản thời gian suy nghĩ. Ông tập hợp tất cả sức lao động trong công xã , bảo lấy cưa gỗ, rìu, đủ loại dụng cụ, đàn ông phụ trách cưa cây, chặt cây, phụ nữ phụ trách gánh nước dập lửa.

 

Tất cả những ai thể việc đều huy động.

 

“Sao thế ? Này thế ? Đang yên đang lành, cháy?” Thẩm Hồng Mai ngọn lửa hung hãn, lo tức: “Công xã nào họp cũng , mang lửa núi. Sao bốc cháy chứ?”

 

“Mẹ, đừng sốt ruột. Đừng vội! Lửa sẽ dập tắt thôi.” Tần Du đỡ Thẩm Hồng Mai, an ủi.

 

Đời , núi của công xã cháy. Đời , đúng thời điểm , cháy lớn như ? Rốt cuộc là chuyện gì?

 

“Mẹ sốt ruột ? Chú Tần con , sức khỏe vốn , cái lưng còn khỏi hẳn, hễ cứ gặp chuyện của công xã là thể cần cả mạng . Lửa lớn như , thế nào bây giờ? Mẹ thế cũng giúp gì.” Thẩm Hồng Mai vác cái bụng bầu, sốt ruột vô cùng.

 

“Mẹ, sẽ an thôi, đừng lo quá. Mẹ bây giờ cứ ở yên trong nhà, chính là giúp lắm .”

 

Mẹ cô đủ tháng, bất cứ lúc nào cũng thể sinh. Giờ phút , Tần Du thực sự lo lắng cứ cuống lên là sẽ chuyện.

 

Bây giờ đều dập lửa, nếu cô vì kích động mà trở sinh, bên cạnh ai giúp đỡ, thì nguy hiểm to.

 

“Ối da…” Thẩm Hồng Mai đột nhiên ôm bụng, kêu lên một tiếng.

 

“Mẹ… Mẹ ?” Sắc mặt Tần Du đột biến, chẳng lẽ cô linh miệng, nghĩ gì là nấy ?

 

 

Loading...