Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 737: Bại hoại

Cập nhật lúc: 2025-11-15 08:32:38
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giống như Cố Liệt và Hồ Cúc, Sầm Luân cũng đang yên, ruột gan như lửa đốt.

 

Chuyện lớn xảy ở bệnh viện tỉnh, trong công xã chẳng ai .

 

Đối với trong thôn bọn họ, chuyện đó quá xa vời.

 

loáng thoáng buôn chuyện vài câu, cũng chỉ tò mò hỏi xem, ai là c.h.ế.t?

 

Khi kẻ c.h.ế.t là bọn trộm buôn lậu, ai nấy đều chút thương tiếc, đều bảo c.h.ế.t là đáng đời.

 

Nghe tin cục trưởng Tiền mấy hôm ghé qua công xã hy sinh vì nhiệm vụ, cũng chỉ than thở một chút, cuộc sống nhanh chóng về như cũ.

 

Một vài cẩn thận hơn thì dò hỏi xem Tần Du và Cố Cẩn bọn họ thế nào?

 

Với những câu hỏi , Sầm Luân đều trả lời qua loa, rằng bọn họ đưa Tiền Kiến Dương khám bệnh, chỉ là bệnh ở bên cạnh, những kẻ đó khẳng định sẽ gì bọn họ.

 

Nghe câu trả lời như , Thẩm Hồng Mai và Tần Chấn Bân mới yên tâm.

 

Tuy trả lời khác như , nhưng lòng Sầm Luân sớm bay đến bệnh viện tỉnh .

 

Hắn lừa khác, chứ lừa . Xảy chuyện lớn như , Cố Cẩn và Phan Tiểu Mỹ tham gia ?

 

Ngay ngày hôm khi chuyện, chạy lên thị trấn gọi điện thoại đến bệnh viện tỉnh, máy là Phan Tiểu Mỹ. Giọng Phan Tiểu Mỹ hờ hững, bảo rằng Tiền Kiến Dương phẫu thuật thành công, Cố Cẩn thương, chỉ là quá mệt mỏi nên tỉnh.

 

Hắn hỏi cô , nhưng vẫn hỏi lời.

 

Ngay đó lập tức gọi điện về Kinh Đô, yêu cầu đến bệnh viện tỉnh hỗ trợ Phan Tiểu Mỹ, ngờ thỉnh cầu lãnh đạo bác bỏ.

 

Lãnh đạo , ông lập tức sắp xếp nhân thủ, bảo vệ an cho Phan Tiểu Mỹ và Cố Cẩn bọn họ.

 

Trong ngoài bệnh viện bọn họ bố trí nhiều cảnh sát mặc thường phục, phòng vệ như thùng sắt, ruồi bọ cũng bay lọt, an vô cùng.

 

Hơn nữa còn dặn , hiện tại công xã Linh Khê sóng ngầm cuộn trào, nhất thiết tuân thủ nghiêm ngặt chức trách, theo dõi sát những kẻ ở công xã.

 

Sầm Luân dĩ nhiên hiểu lãnh đạo đang tới ai, đành rầu rĩ nhận nhiệm vụ.

 

cúp điện thoại, càng cam lòng.

 

Tổng cảm thấy lòng yên chút nào.

 

Chỉ là còn lý do gì để tìm lãnh đạo nữa.

 

“Có ? Đi đốn củi, mỗi đều thể tăng thêm 0.5 công điểm một ngày cơ sở ban đầu!”

 

Giọng của Vu Kiến Quân vang lên con đường lớn của công xã.

 

Sau thương , từ thị trấn trở về, một bản báo cáo gửi lên thị trấn, rằng năm ngoái công xã gặp nạn châu chấu, tiết trời các thôn dân bắt đầu xuất hiện tình trạng giáp hạt, rừng núi Linh Khê cây cối ở ngọn chủ phong quá rậm rạp, nếu chặt bớt một ít một cách hợp lý, sẽ bất lợi cho sự phát triển sinh thái, bọn họ xin đốn củi, tăng thêm thu nhập cho công xã, nâng cao thu nhập cho thôn dân.

 

Toàn bộ bản báo cáo vô cùng hoa mỹ, thoạt cũng đúng là vì dân sinh, lãnh đạo thị trấn đồng ý.

 

các thôn dân hưởng ứng, bọn họ cũng cảm thấy cây cối núi quá rậm rạp. Nhà nào cũng sưởi ấm, nấu cơm xào rau đun nước đều dùng củi, những bụi cây thấp bé sớm bọn họ chặt về củi lửa.

 

Trên núi Linh Khê nhiều truyền thuyết, núi thần tiên, quỷ quái, nếu kinh động đến họ, đắc tội họ, sẽ gặp xui xẻo tám đời.

 

Vu Kiến Quân liền phê phán sâu sắc cái tư tưởng : “Sao thể yêu ma quỷ quái? Mác và Lênin đều , thế giới là duy vật, những thứ hư vô mờ mịt đó. Những gì các là mê tín, là cặn bã của văn hóa truyền thống mấy ngàn năm, là phù hợp với giá trị quan xã hội.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-737-bai-hoai.html.]

 

Quan điểm của đưa , lập tức thôn dân nhạo: “Sao yêu ma quỷ quái? Ông ông với bí thư Công xem, còn là nửa đêm mò núi bậy, cho nên đắc tội Sơn Thần, đ.á.n.h cho nông nỗi ma quỷ đó ?”

 

Đến nỗi cái chuyện mê tín , công xã cho tuyên truyền, thì bọn họ lén lút .

 

Còn về giá trị quan xã hội gì đó, bọn họ căn bản hiểu, mỗi ngày cơm ăn áo mặc, đói rét là . Nghe thì vẻ văn hóa trình độ đấy, nhưng cũng quan trọng bằng việc sống sót. Lỡ như sâu trong núi, thật sự mất mạng nhỏ, thì mất nhiều hơn !

 

Vu Kiến Quân bọn họ phản bác đến mức suýt hộc máu, như vầy là do quỷ quái gì, rõ ràng là do trong công xã !

 

chuyện hằn sâu trong ấn tượng của thôn dân, dẫn đến mặc kệ giải thích thế nào cũng vô dụng.

 

Vận động mấy ngày trời, trừ những nhà thật sự nghèo đến gì ăn, hoặc là thật sự sợ c.h.ế.t, thì chẳng ai chịu cái việc . Càng tức giận hơn là, thôn dân vì sợ quỷ quái trả thù, còn đám thanh niên trí thức từ thành thị xuống, nhà trường giáo dục, cũng .

 

Vu Kiến Quân chỉ thể ngày qua ngày, hết đến khác tuyên truyền.

 

“Bác sĩ Sầm, , xúi giục đám thanh niên trí thức tham gia hoạt động của công xã? Cậu , là đang hại bọn họ, bọn họ phối hợp công tác của công xã, một ai về thành !”

 

Vu Kiến Quân vết thương vẫn lành hẳn, thấy Sầm Luân đống rơm, thản nhiên ngắm phong cảnh, cơn tức từ bốc lên.

 

Sầm Luân miệng ngậm một cọng cỏ, từ đống rơm nhảy xuống, khóe miệng nhếch lên nụ lạnh lùng khinh miệt: “Đội trưởng Vu, ông thấy con mắt nào của xúi giục bọn họ? Ông thấy cái tai nào của động viên bọn họ? Cơm thể ăn bậy, chứ lời thể bậy.”

 

Sầm Luân càng như , Vu Kiến Quân càng thấy đáng nghi. Thanh niên trí thức trong công xã sẽ lời thôn dân, họ chỉ Sầm Luân.

 

Hắn từ Kinh Đô tới, chút bản lĩnh, trời sợ đất sợ, loại dễ dàng trở thành kẻ cầm đầu nhất.

 

“Cậu dám , những chuyện ?”

 

“Vu Kiến Quân, mày là em với ch.ó điên ? Gặp ai cũng cắn?”

 

Sầm Luân hung hăng phun cọng rơm trong miệng .

 

“Sầm Luân, mày ngon lắm ?”

 

Vu Kiến Quân thấy tư thế của Sầm Luân, liền xắn tay áo lên.

 

“Lão tử chính là ngon! Lão tử thiên hạ nhất ? Mày tưởng cái mục đích khai sơn của mày ai chắc? Vu Kiến Quân, đây là quê hương nơi mày sinh và lớn lên, mày thể một chút ?”

 

Tình hình bên Cố Cẩn rõ, lãnh đạo cho , giờ phút vốn đang bực bội, thấy Vu Kiến Quân xắn tay áo khiêu khích, Sầm Luân lập tức bùng nổ, vươn tay tóm lấy cánh tay Vu Kiến Quân, dùng sức quật mạnh .

 

Vu Kiến Quân vốn béo, cú ngã “uỵch” tung lên vô bụi đất.

 

“Sầm Luân… Mày… Mẹ nó, mày cứ chờ đấy xem lão tử xử lý mày thế nào!”

 

Vu Kiến Quân chật vật bò dậy từ đất, hung hăng c.h.ử.i rủa, đó tiếng c.h.ử.i càng lúc càng xa, cuối cùng chuồn thẳng.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Đồ bại hoại!”

 

Sầm Luân mắng to, còn đ.á.n.h đủ, cái thứ chạy mất.

 

nghĩ , cũng thấy bớt tức giận.

 

Nếu thể xử lý xong bọn họ khi Cố Cẩn trở về, cũng tệ.

 

Như , liền thể để Phan Tiểu Mỹ thấy thành quả của , sùng bái, , thế giới , cũng đ.á.n.h .

 

 

Loading...