Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 722: Hạnh phúc giờ phút này

Cập nhật lúc: 2025-11-15 08:32:24
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Du và Cố Cẩn đến tỉnh thành giữa trưa cùng ngày, lập tức liên hệ bệnh viện tỉnh để kiểm tra. Kết quả kiểm tra ngày hôm mới , bốn về khách sạn .

 

“Hôm nay chúng đều ngoài, ở yên trong phòng.” Phan Tiểu Mỹ đưa Tiền Kiến Dương một phòng khác, khẽ dặn Tần Du và Cố Cẩn.

 

Tần Du gật gật đầu. Suốt chặng đường , từ lúc xe, bệnh viện kiểm tra, đó , cô luôn cảm giác khí đúng lắm. Phan Tiểu Mỹ cả đường đều căng thẳng, Cố Cẩn thoạt thì ung dung, nhưng cô vẫn thể cảm giác cũng hề thoải mái.

 

“Cố Cẩn, chúng theo dõi ?” Về phòng , Tần Du hỏi.

 

Cố Cẩn ngước mắt, gật gật đầu, : “ , rời khỏi trấn là theo dõi.”

 

Đáp án xác định, Tần Du toát một mồ hôi lạnh, tim nháy mắt thắt . Cố Cẩn đang bệnh, Tiền Kiến Dương đang bệnh, cô là một t.h.a.i p.h.ụ sức chiến đấu, một Phan Tiểu Mỹ khẳng định đối phó xuể.

 

mà, cần lo lắng, bọn họ thể gì chúng . Tiền Đại Minh , ông sẽ phái bảo vệ Tiền Kiến Dương.”

 

Tần Du thả lỏng một chút, lúc mới nhớ , đó Tiền Đại Minh . Tiền Đại Minh cẩn thận như , cũng cô càng cảm giác, kẻ địch giấu mặt ở phía thật sự đáng sợ.

 

“Ừm, ở đây, em sợ.” Tần Du đem cơn sóng gió trong lòng đè xuống, với Cố Cẩn.

 

Cố Cẩn nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu cô, an ủi: “Phan Tiểu Mỹ thể bảo vệ Kiến Dương, em cần lo lắng.”

 

Tần Du trong lòng vẫn yên , ngẩng đầu, Cố Cẩn hỏi: “Những kẻ đều là bọn liều mạng vận chuyển hàng cấm, nhập cảnh trái phép, đúng ?”

 

Cố Cẩn sững sờ, một thoáng ngạc nhiên, khẽ : “Không . Chỉ là mà Tiền Đại Minh đây đắc tội, bọn họ theo dõi Tiền Kiến Dương. bọn họ xem nhẹ sức chiến đấu và tính cảnh giác của Tiểu Mỹ.”

 

Tần Du . Cố Cẩn vẫn lời thật lòng. Anh cho cô một ít chuyện quá nguy hiểm, nhưng giấu giếm những và sự việc nguy hiểm nhất, sợ cô hoảng sợ.

 

“Vậy thì . Em cũng cảm thấy, cục trưởng Tiền thể giải quyết những việc .”

 

“Ngồi xe cả ngày , nghỉ ngơi cho khỏe . Các con của chúng , ngoan ?” Cố Cẩn ánh mắt ôn nhu xuống bụng Tần Du, giọng mềm mại hỏi.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Thanh âm và ánh mắt ôn hòa, đến Tần Du tim đều mềm nhũn. Người đàn ông rút sự sắc bén và gai góc ban đầu, đem tất cả dịu dàng và nhu tình để cho cô và con. Tần Du nhẹ nhàng vuốt ve bụng, : “Cũng . Vẫn luôn ngoan ngoãn, đang ngủ đấy.”

 

“Ừm. Ngoan thì đời ba ba cho kẹo ăn, ngoan mà quấy con, là sẽ đ.á.n.h đòn mông.” Cố Cẩn tay nhẹ nhàng đặt lên bụng Tần Du, vẻ nghiêm khắc dạy dỗ.

 

Lại nghĩ, dứt lời, cái chân nhỏ của đứa trẻ trong bụng dùng sức đạp một cái, trực tiếp trúng lòng bàn tay Cố Cẩn. Động tác rõ rệt, Cố Cẩn kinh ngạc đến mắt mở to, chút ngốc nghếch : “Vợ ơi, con hiểu ?”

 

Tần Du gật đầu, vẻ mặt hạnh phúc trả lời: “Về lý thuyết, chắc là . Anh đừng tưởng con còn nhỏ mà hiểu lời .”

 

Cố Cẩn nữa đem hai tay ôm lấy bụng Tần Du, vui sướng như một đứa trẻ: “Tới nào, tới nào, đạp ba .”

 

Tần Du buồn : “Bao nhiêu tuổi , còn giống con nít ?”

 

“Anh đang chơi với con của mà.” Cố Cẩn mặc kệ thái độ của Tần Du, vẫn đắm chìm trong sự kinh ngạc tột độ: “Quá thần kỳ!”

 

Tần Du tuy trêu ghẹo, nhưng cũng thuận theo . Rất nhiều đàn ông đợi đến khi vợ sinh con xong, cũng cảm giác gì. Ở thời đại , việc thai giáo sớm càng hiếm hoi. Cố Cẩn nguyện ý tương tác với con, cô mừng còn kịp.

 

“Nghiên cứu cho thấy, trong thời gian vợ mang thai, cha tương tác với thai nhi, sẽ càng lợi cho việc kết nối tình cảm cha con. Đứa trẻ khi sinh , sẽ nhận giọng của cha, quan hệ với cha càng thiết hơn.”

 

“Vậy thì nhất thiết cùng con tạo quan hệ . Các con ơi, về các con nếu mà vô lý, các con giúp ba đấy.”

 

“Ai mà vô lý?” Tần Du chọc : “Cố Cẩn, rõ ràng cho em, em vô lý khi nào?”

 

Cố Cẩn : “Cũng đúng, các con yêu ba các con còn kịp, nửa điểm cũng nỡ đối xử với ba các con.”

 

“...Sao tự luyến thế?” Da mặt Cố Cẩn càng ngày càng dày, Tần Du càm ràm, nhưng ý trong mắt càng sâu.

 

Thật , một nhà bốn , cứ ồn ào náo nhiệt, nhưng hòa thuận hạnh phúc như . Tần Du bao giờ cảm thấy hạnh phúc như giờ phút .

 

hương 723: Ẩn ẩn chút nghĩ mà sợ

Ngày hôm , kết quả trả về.

 

Gan của Cố Cẩn hồi phục . Tần Du kỹ từng chữ một tờ kết quả, cả chút sững sờ, đó bật nức nở như một đứa trẻ.

 

Kết quả kiểm tra của Tiền Kiến Dương cũng . Giống như Lý Chi Minh dự đoán, quả thực phát sinh vấn đề, yêu cầu phẫu thuật.

 

Sau khi một loạt kiểm tra buổi sáng, ca phẫu thuật sắp xếp ngày thứ hai khi bé nhập viện.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-722-hanh-phuc-gio-phut-nay.html.]

“Chị ơi, em sợ.”

 

Tiền Kiến Dương mặc bộ quần áo bệnh nhân rộng thùng thình, giường bệnh, hít một thật sâu quả quyết .

 

Tần Du trìu mến bé, cổ vũ: “Không cần sợ. Chỉ là một ca tiểu phẫu thôi, xong là sẽ .”

 

“Vâng, em sẽ khỏe .”

 

Tiền Kiến Dương gật đầu, nắm tay nhỏ đang siết chặt của , tự cổ vũ an ủi bản .

 

“Ngoan lắm.”

 

Tần Du nhẹ nhàng xoa đầu bé, trong lòng ngũ vị tạp trần, nhưng nhiều hơn cả là hy vọng.

 

“Chị ơi, thật em bệnh như thế nào.”

 

Tiền Kiến Dương đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt to tròn lẳng lặng Tần Du.

 

Tần Du sững sờ.

 

“Em là hãm hại. Ba , nhưng em . Em vẫn còn ấn tượng, bọn họ đ.á.n.h em, đổ thứ gì đó miệng em, em khó chịu, run… run lên, đó em liền bệnh.”

 

“…” Tim Tần Du nhói đau, đứa bé thế mà vẫn còn ấn tượng.

 

Những kẻ đó, thật ! Vì Tiền Đại Minh mà trút giận lên Tiền Kiến Dương, bé nhỏ như , bọn họ thế mà cũng nhẫn tâm tay!

 

Tiền Kiến Dương siết chặt nắm đ.ấ.m nhỏ, trong đôi mắt trong veo chợt lóe lên sự kiên nghị và hận thù: “Nếu em khỏe , lớn lên, em nhất định sẽ trừng trị bọn họ thật nặng!”

 

“Kiến Dương, chị tin em, lớn lên em nhất định thể .”

 

“Thật em với ba là em trừng trị bọn họ, ba cho. Em em cảnh sát, ba cũng cho. Chị ủng hộ em, em vui lắm.”

 

Tiền Kiến Dương mỉm , đôi mắt cong cong.

 

Tần Du khẽ nhếch miệng, nụ mặt giảm, nhưng tâm trạng nặng trĩu. Cô kéo chăn bệnh lên cho bé, : “Nghỉ sớm một chút , ngủ ngon.”

 

“Chị thể hát ru cho em ?”

 

“Ngủ , ngủ , bảo bối yêu của chị…” Giọng hát dịu dàng ấm áp của Tần Du vang lên, Tiền Kiến Dương chậm rãi nhắm mắt .

 

 

Tại khách sạn, Cố Cẩn thấy Tần Du im lặng gì, liền nhíu mày hỏi: “Vợ, tâm trạng nặng nề ?”

 

Tần Du ngẩng đầu lẳng lặng , trong mắt lấp lánh thứ cảm xúc mà Cố Cẩn hiểu rõ.

 

“Bác sĩ , bạn nhỏ Kiến Dương phẫu thuật lớn, sẽ vấn đề gì .”

 

Cố Cẩn tưởng Tần Du lo lắng cho sức khỏe của Tiền Kiến Dương nên lên tiếng an ủi.

 

“Không vì chuyện .” Tần Du trả lời.

 

Cố Cẩn càng khó hiểu, mày nhíu càng chặt: “Vậy vợ lo lắng cái gì? Cái cặp mày sắp kẹp c.h.ế.t ruồi đấy.”

 

“Kiến Dương với em vài lời, em thấy trong lòng chút chua xót, chút khó chịu, đương nhiên, càng thấy nặng nề hơn.”

 

“Ồ?”

 

“Cậu bé với em, nó vẫn nhớ cảnh tượng bắt , ngược đãi và hãm hại đây, chỉ là nó sợ Tiền Đại Minh sẽ khó chịu, nên nó gì cả. Nó còn , nó cảnh sát, nhưng Tiền Đại Minh đồng ý.”

 

Nụ mặt Cố Cẩn tắt, khẽ thở dài một : “Rồi chuyện sẽ lên thôi.”

 

“Vâng, đều sẽ lên.” Tần Du gật đầu, “Tất cả sẽ lên. Chỉ là, em cứ thấy nghĩ mà sợ.”

 

Cố Cẩn sững , ý tứ trong lời của Tần Du khiến đáy lòng khỏi hoảng hốt, nhưng nét mặt vẫn như cũ. Anh ôm cô lòng, : “Không cần sợ. Không cần sợ bất cứ điều gì.”

 

 

Loading...