Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 720: Có chuyện mau nói

Cập nhật lúc: 2025-11-15 08:32:22
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm , sáng sớm. Trời tờ mờ sáng. Tần Du và Cố Cẩn bế Cố Trực Thụ gõ cửa sân nhà Thẩm Hồng Mai. Lúc hai bế con từ giường xuống, Trực Thụ vẫn hề tỉnh giấc, miệng nhỏ chóp chép, ngủ an tĩnh thoải mái. Thật sự một chút cũng quấy, ngoan.

 

“Đi , nhanh . Con sẽ trông cho hai đứa. Bằng lát nữa nó tỉnh, tìm hai đứa thì phiền phức.”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Vâng ạ.” Tần Du lưu luyến ngoái đầu , luôn cảm thấy nỡ. Không ngờ, cô khỏi sân, Trực Thụ liền ré lên. Tần Du dỗ dành, còn kịp xoay , Thẩm Hồng Mai đóng cổng sân .

 

“Chúng sớm một chút trở về.” Cố Cẩn ôm lấy Tần Du về phía . Phía , tiếng của Cố Trực Thụ những dừng, ngược càng lúc càng lớn. Tần Du nháy mắt cảm thấy như tim gan cào cấu, quá khó chịu.

 

“Trực Thụ thành như , liệu khó chịu ở ?”

 

“Nói chừng chỉ là đói bụng, hoặc là tã ướt. Mẹ cho con b.ú một chút, chắc là sẽ thôi.” Cố Cẩn trả lời.

 

“Em cũng , tại em mềm lòng như ?” Tần Du cảm khái . Từ khi tự nuôi con, cô càng hiểu nổi, vì nhiều bỏ rơi con như . Sinh vật đáng yêu như trẻ con, đẻ , nuôi nấng cũng thấy thiết. Những vứt bỏ con ruột của , trái tim rốt cuộc tàn nhẫn đến mức nào.

 

“Chúng sẽ nhanh chóng trở về.”

 

“Ừm. Hy vọng thể nhanh chóng trở về.” Tần Du gật đầu. Tuy tự an ủi như , nhưng trong lòng vẫn bất an. Đại khái là tiếng của Trực Thụ cho phiền lòng.

 

Phan Tiểu Mỹ sáng sớm ở cửa trạm y tế chờ bọn họ. Cô đeo một cái ba lô lớn, thẳng tắp, trông cô độc tịch mịch. Bên cạnh Sầm Luân. Tần Du khẽ thở dài, Phan Tiểu Mỹ sắp , Sầm Luân thế mà ngay cả tiễn một đoạn cũng . Cô thật nỡ tiếp tục chú ý đến chuyện nữa.

 

“Đi thôi.” Phan Tiểu Mỹ chào hỏi bọn họ. Người quá nhiều, xe đạp hết, mấy quyết định bộ sang công xã bên cạnh, nhờ máy kéo của công xã bên đó đưa một đoạn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-720-co-chuyen-mau-noi.html.]

“Đi nào. Kiến Dương, cần quá sức, nhanh sẽ xe .” Tần Du với Tiền Kiến Dương. Ở đây chỉ bé là nhỏ nhất, còn là bệnh nhân, cô dỗ dành .

 

“Chị Tần Du, em sợ! Em là con trai của ba em, sợ khổ sợ mệt.” Tiền Kiến Dương giọng trong trẻo.

 

“Ngoan thật!” Tần Du sờ sờ đầu Tiền Kiến Dương, thể , trẻ con cô chăm, đứa nào cũng ngoan.

 

“Này, , mấy các vị! Quá nghĩa khí, tỉnh thành cũng hú một tiếng. Còn là bạn bè , tiễn một đoạn cũng cho ?” Sầm Luân đột nhiên từ trong trạm y tế lao tới, vẻ mặt đen sì, tóc tai cũng bù xù. Trên còn đeo một cái túi.

 

Sầm Luân mỗi xuất hiện đều sạch sẽ sảng khoái, tóc vuốt keo, nhất định kiểu, bộ dạng lúc , cứ như chạy nạn .

 

“Làm gì mà như ?” Sầm Luân nhíu mày trừng Cố Cẩn đang cố nhịn .

 

Cố Cẩn mặt thần sắc khôi phục vẻ thanh lãnh thường ngày, : “Hôm nay , đặc biệt.”

 

Sầm Luân đem tóc vuốt , tự luyến : “Đó là điều tất nhiên.”

 

“Cậu tiễn chúng ?” Cố Cẩn hỏi.

 

“Các vị thế , già già, trẻ trẻ, m.a.n.g t.h.a.i mang thai, bệnh bệnh, tiễn các vị, lỡ nổi thì ? Sầm Luân là nghĩa khí như ? Thế nào cũng tiễn các vị đến chỗ thể đón xe chứ.” Sầm Luân một bên , một bên kéo Cố Cẩn phía , giữ chặt , cho cử động.

 

“?” Cố Cẩn nhíu mày, lập tức hiểu ý của , hỏi: “Có chuyện gì mau , rắm mau thả!”

 

 

Loading...