“Bác sĩ Sầm, cái gì? Có ý gì?”
“Giải thích bệnh tình cho các hiểu thôi. Đời vô thường, nhiều hơn một chút, dù cũng . Các đúng ?” Sầm Luân hỏi .
“ , đúng...”
“Có một đó, luôn thích gây chuyện thị phi, luôn thích thử thách điểm mấu chốt của khác. mà, đừng coi khác là kẻ ngốc.”
“Vâng, .”
“ đây, kỳ thực tính tình một chút cũng . Bác sĩ mà, nhiều thời điểm, kỳ thực thể việc g.i.ế.c thấy máu. Dao mổ cầm tay, tay tùy tiện run lên, cắt đứt động mạch chủ gì đó, t.h.i t.h.ể lạnh ngắt, bệnh cũng . C.h.ế.t là c.h.ế.t thôi.”
“Sinh mệnh nhiều lúc, thật sự mong manh. Ví dụ như em các , hôm còn khỏe mạnh, đảo mắt thành mây khói qua đường. Con , ngàn vạn đừng tham cái lợi nhỏ, vì một chút tiền, mà vứt bỏ tính mạng, thật sự quá đáng giá. Các , ?”
“Vâng, .” Hai ngốc đến mấy cũng thể hiểu ý tứ trong lời của Sầm Luân. Sầm Luân là đang nhắc nhở bọn họ, cũng là đang cảnh cáo bọn họ. Anh sẽ g.i.ế.c thấy máu! Trước luôn cho rằng dễ chuyện, nhưng hiện tại bọn họ phát hiện, nhận thức của họ về quá nông cạn. Sầm Luân lúc chuyện, tuy rằng , nhưng cũng khác gì lão hổ, , đều tản sát khí, dường như lập tức g.i.ế.c .
Vu Kiến Quân và Hứa Vọng một là bí thư, một là đại đội trưởng, hai đều gì Sầm Luân, bọn họ thì gì ? Huống hồ bên cạnh Sầm Luân còn một Phan Tiểu Mỹ, bọn họ chỉ ở một bên, cô đều thể phát hiện, còn tóm chuẩn xác. Bọn họ thật là lượng sức!
“Vậy các còn đ.á.n.h lén nữa ?”
“Không cần, cần...” Hai trăm miệng một lời phủ nhận.
Sầm Luân khóe miệng chậm rãi bật , : “Thì các thật sự tới đ.á.n.h lén ?”
Hai , vội phủ nhận: “Không , , thể? Chúng chỉ là thoải mái đến khám bệnh.”
“Các bệnh! Thân thể vô cùng.”
“Đó là, đó là chúng ảo giác. Nhất định là hôm nay quá mệt mỏi, cho nên cảm thấy bệnh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-718-hoan-toan-khong-biet-gi.html.]
“Đánh lén thành, phóng hỏa đốt trạm y tế ?”
“G.i.ế.c phóng hỏa tù! Chúng thể sẽ đốt trạm y tế?”
“Xem , kiến thức pháp luật của các rõ ràng.”
“Vâng, rõ ràng.”
“Xã viên thật. và các oán thù, các tìm khẳng định ý của , là Vu Kiến Quân đúng ?”
“Vâng, .” Lời dứt, hai vội vàng sửa miệng: “Không , . Không liên quan gì đến đại đội trưởng.”
Phan Tiểu Mỹ lạnh lùng hai , qua tát mỗi một cái, : “Còn láo, đ.á.n.h c.h.ế.t các !”
Hai định đ.á.n.h trả, tay Sầm Luân gắt gao ấn chặt. “Có ?” Giọng Phan Tiểu Mỹ lạnh trầm, đôi mắt sắc như dao.
“Cô nương, tha cho chúng , tha cho chúng ...” Hai liên tục xin tha.
Sầm Luân buông tay họ , : “Trở về , các đối thủ của chúng . Nói với Vu Kiến Quân, bọn họ nếu cảm thấy chỉ gãy một chân quá thoải mái, thể giúp cho bọn họ gãy luôn cái chân còn .”
“...” Hai lăn bò chạy . Sầm Luân thần thanh khí sảng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thái độ của Phan Tiểu Mỹ giống , mặt chút gì là thoải mái. “Đồng chí Tiểu Mỹ, vui chút nào ? Bọn họ xám xịt chạy kìa.”
“Nếu bọn họ còn tới thì ? Cái nhãn lực của , trốn trong bóng tối cũng . Quá tệ.”
“Đồng chí Tiểu Mỹ, cô thể khinh thường ? Thuật nghiệp chuyên công, chủ công y học, mảng phòng ngự , tự nhiên sẽ kém một chút.”
Phan Tiểu Mỹ khóe miệng giật giật: “Kém một chút? Cậu đây là gì!”