Khuôn mặt tròn vo trắng nõn đáng yêu, đôi mắt sạch sẽ trong veo, tiếng trong trẻo, phát từ nội tâm đặc trưng của trẻ con, mà thấy yêu đến tận tâm can. Cố Cẩn thấy Trực Thụ , “duong, duong” trêu bé vài cái, Trực Thụ , Tần Du cũng nhịn theo.
Thật sự, cô thật nghĩ tới, Cố Cẩn kiệt ngạo khó thuần, cao lãnh đến mức thường dám đến gần của năm ngoái, một mặt nhu tình như . Anh trêu Trực Thụ, Trực Thụ cũng đang trêu . Anh rộ lên trông thật mắt, ngũ quan lập thể, đôi mắt thâm thúy, mũi cao thẳng, khóe miệng lúm đồng tiền rõ ràng, cả ánh đèn, hiền hòa ôn nhu, ngay cả vầng sáng bên cạnh cũng lấp lánh ánh hạnh phúc.
Về hai đứa nhỏ trong bụng cô đời, trong nhà sẽ càng náo nhiệt. Anh chơi với con, dạy con sách, cô may quần áo, nấu cơm cho bọn nhỏ, những ngày bình dị như , chỉ cần nghĩ thôi cũng cảm thấy thỏa mãn.
“Ngẩn gì?” Cố Cẩn búng tay một cái, Tần Du hồn.
“Chỉ là cảm thấy hạnh phúc. Nghĩ đến những ngày tháng , chơi với con, dạy con sách. Sau thời gian dư dả, chúng nhất định đưa con khắp nơi xem thử.” Tần Du một bên sắp xếp quần áo, một bên .
“Cái thể.” Cố Cẩn gật đầu.
“Cố Cẩn, về nếu chế độ xã hội thật sự đổi, ví dụ như, thể thi đại học, thể trở về thành, gì ?”
“Làm đàn ông của em.” Cố Cẩn hôn chụt một cái lên má Tần Du.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Con đang kìa.” Tần Du mặt ửng đỏ .
“Nó còn nhỏ. Không hiểu .”
“Sao hiểu? Xem nhiều vài liền hiểu, đừng xem thường chỉ thông minh của trẻ con.”
“Vậy thì tiền. Để em tiền tiêu hết.” Cố Cẩn nghĩ nghĩ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-716-sau-nay-co-luc-phai-khoc.html.]
“Anh bây giờ cũng tiền.”
“Có em, còn tiền. Vậy yên, cá mặn. Mỗi ngày ở bên em.” Cố Cẩn thuận thế đem đầu chôn cổ Tần Du.
“...” Tần Du chút run rẩy, cả tê dại. Vợ chồng già , ý tứ của Cố Cẩn cô quá hiểu.
“Bình tĩnh, bình tĩnh, bệnh viện tái khám, nếu thật sự khỏe , thì hẵng .” Sau khi phát hiện thai, bọn họ thật lâu chuyện vợ chồng. Có một , hai hứng lên, Cố Cẩn đột nhiên thoải mái, từ đó dám nữa.
“Ý của vợ là, thật sự khỏe , là thể, đúng ?” Cố Cẩn hỏi .
“...” Làm thầy giáo khác, chính là nắm bắt trọng điểm, năng lực hiểu cũng mạnh đáng sợ. “Có ?” Cố Cẩn truy hỏi tha.
Tần Du , thì cũng một ngày, đuổi theo đòi hỏi, còn giống như một đứa trẻ đòi ăn kẹo, ánh mắt trông mong, quá nỡ từ chối. Tần Du mặt mày tai cổ đỏ bừng, chỉ thể : “Giai đoạn cuối thai kỳ, thai định, cẩn thận một chút, là thể.”
Cố Cẩn buông Tần Du , nụ gian thỏa mãn. Tần Du chằm chằm đến cả tự nhiên, đây là đang vợ, rõ ràng là thợ săn con mồi. Cô quyết định lảng sang chuyện khác, hỏi: “À , xem, Sầm Luân Tiểu Mỹ sắp về thủ đô, giữ ?”
“Anh giữ cũng vô dụng. Báo cáo của Tiểu Mỹ gửi lên , phê duyệt xuống, là bắt buộc về.”
“Cũng đúng.” Tần Du gật đầu. Quân lệnh như núi, chỉ chấp hành.
“Về thủ đô chắc chuyện . Khả năng quan sát của Sầm Luân, phỏng chừng vẫn là chuyện gì đang xảy .” Cố Cẩn từ đáy lòng thấy đáng thương, đồng tình với Sầm Luân. Cảm giác vợ sướng như , thỏa mãn như , mà thế mà cứ luôn từ chối, luôn tự cho là đúng. Anh nhắc nhở vô , đều lựa chọn phớt lờ. Cái bộ dạng , phỏng chừng lúc .