“An hẳn là thành vấn đề. Chỉ là, hai vị vẫn cẩn thận.” Tiền Đại Minh dặn dò một câu.
“Cục trưởng Tiền, ông yên tâm. Bất luận thế nào, chúng đều sẽ chăm sóc Kiến Dương thật .”
“Bác sĩ Tần, cảm ơn cô. Hôm nay thấy Kiến Dương, thằng bé so với đây hơn nhiều.”
“Cục trưởng Tiền, thằng bé chúng điều trị, lên một ít. tỉnh kiểm tra, kết quả kiểm tra như thế nào, thứ đều , hy vọng ông thể dùng tâm lý bình thường để đối diện.” Tần Du nhớ đây chỉ rõ với Tiền Đại Minh là cô mang Tiền Kiến Dương tỉnh thành kiểm tra, chứ với ông về bệnh trạng cụ thể mà Lý Chi Minh bắt mạch .
Tiền Đại Minh gật đầu, : “Mặc kệ vấn đề gì, hai vị ở đây, yên tâm. Ngàn vạn lời, đều thể biểu đạt hết sự cảm kích của . Về , mặc kệ hai vị gặp chuyện gì, chỉ cần Tiền Đại Minh giúp , lửa sông cũng từ chối.”
Cố Cẩn tỏ ý kiến, . Tiền Đại Minh đầu, liền thấy nụ đầy ẩn ý nơi khóe miệng Cố Cẩn. Ông hiểu rõ Cố Cẩn đang suy nghĩ gì, nhưng cũng tiếp tục giải thích.
Xe nhanh đến thị trấn. Không thể , thủ đoạn kinh doanh của Hứa Trụ Tử là cực kỳ giỏi. Mặt tiền cửa hàng bên ngoài, như một đơn sơ. Bên trong đồ vật vô cùng phong phú, chủng loại sản phẩm cũng nhiều hơn nhiều.
“Chị dâu, chị tỉnh thành, đường mang nhiều đồ ăn một chút. Đây là bánh quy em mới nhập về, em thử , hương vị tồi.”
“Hiện tại tuy tháng năm, tháng sáu, nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ lạnh, cái chăn nỉ , mỏng nhẹ giữ ấm, chị mang theo .”
“Còn kẹo, hạt dưa, đúng , còn món ăn vặt cay cay , hương vị cũng tồi. Anh chị mang theo .” Hứa Trụ Tử một bên giới thiệu với Tần Du, một bên bỏ đồ vật giỏ, mấy chốc, đầy hơn nửa giỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-710-than-trong-thuong-luong-mot-chut.html.]
Tần Du , Hứa Trụ Tử một bên bỏ , cô một bên nhặt , đặt lên giá trưng bày. “Những thứ nếu là hàng mới, cứ để cho khách hàng. So với bánh quy , chị càng thích bánh quy bơ.” Đây là lời thật lòng, đối với cô mà , bánh quy hương vị tệ, nhưng quá ngọt ngấy.
“ mà, thật đúng là năng lực. Mấy thứ , đều tìm về . Này, bộ con phố chợ tự do , chỉ chỗ là hàng đúng ?”
Nhắc tới điểm , Hứa Trụ Tử liền kiêu ngạo: “Đó là đương nhiên . Hiện tại bộ trấn , tìm đồ , đến chỗ Hứa Trụ Tử là sai. Muốn tìm hàng hiếm thấy bao giờ, đến chỗ Hứa Trụ Tử cũng sai. Muốn tìm các loại đồ ăn ngon, đến chỗ Hứa Trụ Tử càng sai. Chỗ em, nếu ở trấn nhận hai, thì ai dám một.”
“Ra vẻ nhỉ.” Tần Du nhịn rộ lên.
“Ai, chị dâu, em đây là khoác lác. Công trạng của em là thật đó! Không khoác lác với chị , chỗ em bây giờ hàng hiếm nhiều, đắt một chút cũng nhiều mua. mà, điểm , đều là nhờ chị dâu cả.”
“Ồ?”
“Vịt Tương Bản. Khách hàng cao cấp của bọn em, đều là phát triển từ món Vịt Tương Bản . Người thể ăn nổi Vịt Tương Bản, đều là tiền. Mà tiền mua đồ, càng chú trọng chất lượng sản phẩm và cảm giác tôn quý. Những , hiện tại là khách hàng trung thành của bọn em. Sản phẩm mới của em chỉ cần , lo bán .” Hứa Trụ Tử đấy.
Tần Du cảm khái, đầu óc kinh doanh của Hứa Trụ Tử, về phát đạt cũng . Những thuật ngữ chuyên nghiệp về thương mại , học qua trường lớp nào, dùng vô cùng thuần thục.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Cố Cẩn đồng chí, em cảm thấy một chuyện, thận trọng thương lượng với một chút.” Tần Du đột nhiên gọi Cố Cẩn một tiếng. Cố Cẩn đang bên bàn ngẩng đầu, mặt mang theo một chút nghi hoặc: “Ừm?”