“Tiền đại đội trưởng, ý ông là, ông hoài nghi là của công xã các ông, ban đêm tập kích các ông?” Tiền Đại Minh cau mày, vẻ mặt nghiêm nghị hỏi.
“Mười phần thì hết tám chín phần.” Vu Kiến Quân khẳng định .
“Vậy thì tra. Đem tất cả đàn ông trong công xã các ông, đều triệu tập , từng một tra lưng của họ.” Ánh mắt Tiền Đại Minh lạnh lùng, lập tức với các cán bộ khác của công xã: “Thông báo cho cán bộ công xã, triệu tập tất cả đàn ông trong công xã đây, cả những phụ nữ hình thể, chiều cao tương tự, cũng đều gọi tới, sẽ tra từng một!”
Vu Kiến Quân trong lòng thoải mái ít. Ông sáng sớm Tiền Đại Minh là của phe , bây giờ xem , quả đúng là như . Bọn họ xảy chuyện, ông hai lời, lập tức tìm giúp bọn họ. Quả nhiên phía , việc gì cũng dễ dàng hơn nhiều.
trong lòng ông cũng ít nghi vấn. Hành động của bọn họ luôn bí ẩn, hôm qua phát hiện, nọ mai phục con đường họ qua, tay tàn nhẫn. Loại thủ pháp tàn nhẫn mà dứt khoát , đầu tiên ông nghĩ đến chính là Cố Cẩn. Ở công xã, chỉ Cố Cẩn là thủ . Ông tùy tiện đòi giật áo Cố Cẩn chắc chắn , Cố Cẩn sẽ đồng ý, những khác trong công xã cũng sẽ đồng ý, nhưng Tiền Đại Minh ở đây thì thuận tiện hơn nhiều.
Loa phát thanh bật, tất cả nam đồng chí trong công xã đều đến đại đội bộ. Cố Cẩn tới, các thanh niên trí thức khác cũng tới. Rất nhiều ngơ ngác hiểu chuyện gì, đến nơi mới , thì là Vu Kiến Quân và vị bí thư mới tới đánh.
“Cục trưởng Tiền, xin hãy điều tra trọng điểm nhóm thanh niên trí thức của công xã chúng . Bọn họ vì cải thiện thức ăn, từng hành vi là núi săn.” Vu Kiến Quân đến bên cạnh Tiền Đại Minh, hạ giọng dặn dò, chỉ thiếu nước thẳng tên Cố Cẩn .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tiền Đại Minh mặt đổi sắc gật đầu, : “Được! Chuyện đại đội trưởng , rõ . Nếu nhóm thanh niên trí thức thường xuyên hành vi săn xa , khiến công việc của các ông khó triển khai, hôm nay nhất định tóm từ trong nhóm thanh niên trí thức , nhổ khối u ác tính của công xã!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-703-duong-nhu-that-dung-la-nhu-the.html.]
Lời , nhóm nam thanh niên trí thức đều biến sắc. Họ ở công xã việc, chăm chỉ cần cù, đến mắt Vu Kiến Quân, họ đều là những kẻ núi săn? Trước đây ngày nào cũng ngon ngọt dỗ dành họ, nào là xây dựng công xã, phát triển công xã, cho cùng là dựa các thanh niên trí thức từ thành phố tới như các , nó đều là lời ngon tiếng ngọt lừa gạt.
Vu Kiến Quân cũng sững sờ, hung hăng trừng mắt Tiền Đại Minh một cái. Lời ông trộm với Tiền Đại Minh, Tiền Đại Minh to như , là ý gì? Châm ngòi ly gián ? Tiền Đại Minh vờ như thấy, tiếp tục : “Tất cả cởi áo .”
“Cởi cái gì mà cởi?” Giọng Lương Quân chợt vang lên, ánh mắt thẳng Vu Kiến Quân, : “Chúng là từ thành thị tới, là thanh niên trí thức. , con mắt nào của ông thấy chúng săn?”
Lúc họ đúng là ý định núi săn, nhưng Cố Cẩn hung hăng phê bình. Họ ăn đồ rừng, cũng chỉ giới hạn ở việc bắt lươn ngoài ruộng, bắt cá sông. Không hiểu tạt một gáo nước bẩn, còn họ là khối u ác tính! Cục tức Lương Quân thể nuốt trôi, : “ đoán, khác chuyện . Mà chuyện chính là các ông, tự chạy núi chuyện mờ ám, là dã thú nào đó tấn công, ngại dám , liền đổ tội lên đầu thanh niên trí thức chúng !”
“Nói hươu vượn!” Vu Kiến Quân hét lớn một tiếng, mặt xanh mét.
“Rốt cuộc là ai hươu vượn, ông . cứ bảo , tại ban ngày chẳng bao giờ thấy bóng dáng các ông , thì là buổi tối chuyện .” Lương Quân khinh thường .
Anh , ngẫm nghĩ kỹ , dường như thật đúng là như thế.