Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 660: Trêu ngươi mà không tự biết

Cập nhật lúc: 2025-11-15 08:23:42
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sầm Luân tức giận, đến giàn nho, hái một quả, dùng tay phủi phủi bụi, ném miệng, vẻ mặt vô cùng hưởng thụ, “Hoa nở hoa tàn cũng về với cát bụi. Trái cây chín sớm, là tinh hoa đất trời hội tụ. Ăn ngon là ! Cậu thử một quả ?”

 

Cố Cẩn khinh thường liếc cái cớ vụng về của , “Chua.”

 

Giống nho đúng là chín sớm, thì căng mọng, nhưng cũng quá trưa ăn mới ngọt.

 

Sầm Luân , bất chấp dũng khí thể Tần Du đ.á.n.h tơi bời, , “Đấy, ăn nho thì bảo nho chua, chính là loại như !”

 

“...” Cố Cẩn.

 

“Cố Cẩn, hâm mộ độc đúng ? độc , mỗi ngày đều hít thở khí tự do của công xã Linh Khê, tự do tự tại, tiêu d.a.o bao. Không giống , sáng sớm thức dậy nghĩ đến việc bảo vệ một . Đi ngoài còn báo cáo, về trễ, còn sắc mặt trong nhà.

 

Ai, Cố Cẩn, bây giờ? Cuộc sống của , càng nghĩ càng thấy ngột ngạt.”

 

Sầm Luân lắc đầu, dùng ánh mắt thương hại Cố Cẩn, “Quá đáng thương. Cái sân , vuông vức, cứ thế giam cầm. Tự do của , linh hồn của .”

 

Cố Cẩn dùng ánh mắt kẻ ngốc liếc một cái. Hắn sẽ cho Sầm Luân , vợ sướng thế nào.

 

Đồ ăn vợ , bữa nào bữa nấy đều ấm áp mùi khói bếp.

 

Buổi tối ngủ vợ ôm, mềm mại thơm tho, đêm nào cũng ngủ ngon.

 

Bất kể về muộn thế nào, ngọn đèn ngoài sân vĩnh viễn vì mà sáng, ấm áp vô cùng.

 

Cái sân tuy vuông vức, nhưng bên trong là hạnh phúc mà cái thằng độc như căn bản hiểu .

 

“...” Cố Cẩn tuy gì, Sầm Luân cảm giác khinh bỉ. Ánh mắt đó của Cố Cẩn như thôi, đáy mắt là sự đồng tình với .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-660-treu-nguoi-ma-khong-tu-biet.html.]

 

mà! Hắn, Sầm Luân là ai, thể dễ dàng một ánh mắt của Cố Cẩn đ.á.n.h bại?

 

Thấy Hứa Tiểu Cầm bưng hai ly tới, nháy mắt với cô, hì hì, “Tiểu Cầm, Sầm của em là tiêu sái nhất thế gian ?”

 

Hắn vốn , mắt đào hoa quyến rũ, tùy tiện liếc ai một cái cũng tim đập thình thịch. Hứa Tiểu Cầm bao giờ con trai dùng ánh mắt tinh nghịch như trêu đùa, nháy mắt, tim lỡ một nhịp, mặt đỏ bừng.

 

, , ...” Giọng Hứa Tiểu Cầm mới khôi phục, giờ khẩn trương, lắp.

 

“Em gái Tiểu Cầm, Sầm chỉ là trai chút thôi, em cần khẩn trương.” Sầm Luân trêu ngươi mà tự , từ giàn nho hái một quả, đưa cho Hứa Tiểu Cầm, “Ăn nho , nào đó bảo nho chua đấy.”

 

Hứa Tiểu Cầm chút run rẩy, dám nhận.

 

Sầm Luân nhíu mày, đặt chén trong tay Hứa Tiểu Cầm lên bàn đá, nắm lấy bàn tay đang nắm chặt của cô, gỡ ngón tay cô , đặt quả nho nho nhỏ lòng bàn tay cô.

 

Hứa Tiểu Cầm tiếp xúc nhiều nhất chỉ trai Hứa Cây Cột, là Cố Cẩn. Hứa Cây Cột là trai, khi còn nhỏ sẽ bế cô, ôm cô. Cô ở nhà Tần Du, vẫn luôn cảm thấy Cố Cẩn là đàn ông ưu tú nhất, trai nhất, khí phách nhất. Cô thỉnh thoảng thích Cố Cẩn, nhưng Cố Cẩn cao lãnh, chỉ với Tần Du. Cố Cẩn là loại chỉ thể từ xa. Cô chút nghĩ rằng thích Cố Cẩn, loại thích cô thấy áy náy vô cùng.

 

Cho đến khi đầu ngón tay Sầm Luân chạm tay cô, cảm giác ấm áp truyền khắp cơ thể, đáy lòng dấy lên sóng lớn, cô mới hiểu, hóa con còn thể cảm giác .

 

“Chua. Chắc chắn chua!” Hứa Tiểu Cầm cảm giác mặt nóng rực, hoảng loạn, mở lòng bàn tay , tay úp xuống, quả nho rơi xuống đất.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Cô bé , ăn nho chua?” Sầm Luân nhíu mày giáo huấn.

 

Đứa nhỏ , đúng là còn nhỏ quá, chuyện với con trai vài câu, khẩn trương như . Không giống Phan Tiểu Mỹ. Xem , trêu cô bé nhiều hơn, nếu gặp thằng đàn ông trai nào đối một chút, là lừa mất.

 

“Nho ngon như , lãng phí quá.” Sầm Luân khẽ thở dài, đang định nhặt quả nho lên, đột nhiên thấy Phan Tiểu Mỹ, nãy giờ xuất hiện, đang mái hiên, mặt cảm xúc, chớp mắt.

 

 

Loading...