Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 628: Giúp người thành đạt

Cập nhật lúc: 2025-11-15 08:13:42
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dưới gốc cây đa.

 

Cổ Thúy Lan Tần Du cùng , trong lòng khinh thường thôi.

 

“Rất đắc ý ? Cô một câu, liền đây?” Tần Du liếc mắt hiểu ý tứ của Cổ Thúy Lan, buồn hỏi.

 

“Không . thật sự chuyện tử tế với cô.” Cổ Thúy Lan hít sâu một , cố gắng che giấu cảm giác ưu việt như thấu thứ của , “Nói chuyện, cô , cũng .”

 

“Nói ?” Tần Du hỏi.

 

“Nói về tương lai của cô và Cố Cẩn. Nói về đứa bé cô đang nuôi. Nói về đại sự sắp xảy trong năm nay.”

 

“Cô thật sự coi là bà bói .” Tần Du khẩy, “Cô với nhiều như , cô từ cái gì?”

 

“Cô quả nhiên là thông minh. chỉ cần một , Lương Quân. Cậu lời cô, cô thể khiến và Quách Quế Trân ở bên , thì cũng thể khiến ở bên !” Tần Du vòng vo, Cổ Thúy Lan cũng trực tiếp.

 

Tần Du mắt lạnh lùng Cổ Thúy Lan, “Đàn ông vợ trong công xã nhiều như , thanh niên trí thức cũng nhiều. Tại cô cứ c.h.ế.t dí lấy Lương Quân?”

 

“Bởi vì định mệnh của .” Cổ Thúy Lan chắc như đinh đóng cột.

 

“Cậu kết hôn, định mệnh của Quách Quế Trân!” Tần Du gắt , ánh mắt lạnh băng, “Cô c.h.ế.t cái tâm đó ! sẽ theo ý cô. Theo thấy, Quách Quế Trân tâm tính hơn cô, con đắn.”

 

“Đứng đắn? Người đắn, sẽ chồng mà thai ? Chuyện của cô là một tay cô lo liệu. Cô thể chịu , tại chịu giúp ? cần cô giúp công, sẽ cho cô tin tức nhất.”

 

cần!” Tần Du lạnh, “Cổ Thúy Lan, cô với Quách Quế Trân mà giống ? Cô cần cù chăm chỉ, lương thiện hiền lành. Còn cô? Suốt ngày, đầu cơ trục lợi, lêu lổng, việc đàng hoàng.”

 

thêm với cô một câu, cô đừng tưởng đây, là mấy cái tin tức vớ vẩn của cô. đây, chỉ là để cảnh cáo cô, đừng suốt ngày tơ tưởng đến thuộc về !”

 

“Còn nữa, phát ngôn của cô hiện tại nguy hiểm. khuyên một câu, đừng tưởng thật sự là đại la thần tiên, thông thiên văn tường địa lý. Mặc kệ khi tỉnh , cô thật sự chỉ điểm, là cô tương lai, cô nhất nên ngậm chặt miệng . Bớt hươu vượn!”

 

“...” Cổ Thúy Lan ánh mắt lạnh lùng Tần Du. Cô gì, Tần Du sang giáo huấn cô một trận.

 

“Tần Du, ăn cắp báo cáo cho cha dượng cô ? Quan điểm và ý kiến của , biến thành của cô. Nếu , y hệt Tần Chấn Bân?”

 

Tần Du thèm để ý đến cô , “Đã cùng quan điểm, nửa câu cũng thừa! Lời cần , xong . Cô gì thì !”

 

thấy cô chính là đang ghen tị với ! Nếu cô kiêng kị như . Vậy cho cô một ít chuyện, cô và Cố Cẩn đời thể sống đến già. Đứa bé cô đang nuôi lớn lên là một ác quỷ tội ác tày trời, cô liên lụy, thì nhân lúc còn sớm vứt nó !”

 

“Cổ Thúy Lan, cô vẫn giữ mồm giữ miệng. Cô càng nguyền rủa và Cố Cẩn, càng cùng sống cả đời! Loại lời , nữa. Nếu , sẽ xé nát miệng cô!”

 

“Cô sợ hãi như ? Cô sợ thì cầu xin , sẽ cho cô cách hóa giải tai nạn. Chẳng lẽ cô thật sự , sống con cái, cô độc một ?” Cổ Thúy Lan đầy ác nghiệt.

 

“Loại đàn bà như cô, thêm một lời, cũng thấy ghê tởm!” Tần Du tức điên. Lời Cổ Thúy Lan , chính là cảnh đời của cô. Đời cô và Cố Cẩn quan hệ , nhưng cô vẫn những lời kích động.

 

Bởi vì sợ hãi, sợ hãi kết cục sẽ lặp .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Cô con, nuôi một đứa cũng là nghiệp chướng, ghê tởm cũng khó nhỉ?”

 

Mặc kệ là cưỡng bức dụ dỗ, Tần Du đều mắc bẫy. Cổ Thúy Lan dứt khoát xé rách mặt.

 

Tần Du tức đến m.á.u dồn lên não, đầu óc choáng váng, ngã xuống ghế đá gốc cây. Cô tóm lấy Cổ Thúy Lan đ.á.n.h một trận, nhưng trớ trêu, lúc còn chút sức lực nào.

 

“Tần Du, cô để ý như . Hà tất cố chấp? cho cô hai ngày, cô nếu nghĩ thông suốt hợp tác, sẽ so đo chuyện cũ.” CCổ Thúy Lan ở công xã lâu như , đầu tiên cảm thấy cũng hiên ngang. Tần Du ngày thường trông cứng rắn thôi, hóa chỉ cần động đến Cố Cẩn và đứa bé, cô liền yếu xìu.

 

Bên con đường ngoài ký túc xá công xã, một bóng dáng cao gầy khoác ánh chiều tà chậm rãi tới. Là Cố Cẩn từ trường tan học về!

 

Cổ Thúy Lan lập tức sán gần, sửa sang quần áo, chặn mặt Cố Cẩn, uốn éo giọng, cho giọng mềm nũng nịu chào hỏi, “Thanh niên trí thức Cố, buổi chiều lành nha!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-628-giup-nguoi-thanh-dat.html.]

 

Cố Cẩn nhướng mày, nặng nề Cổ Thúy Lan đang chặn đường .

 

“Nghe , nhiều sách. Em nhận tin nội bộ, năm nay sắp khôi phục thi đại học. Anh thể cho em mượn ít sách xem ?” Cổ Thúy Lan cúi đầu, thẹn thùng hỏi.

 

Cố Cẩn nhíu mày, vẫn gì.

 

“Tin tức , em chỉ với một . Bình thường việc gì, em thể đến trường, chúng cùng ôn bài, cùng tiến bộ, cùng thi đại học, ?”

 

tự tin, thanh niên trí thức như Cố Cẩn, cũng giống cô khao khát về thành, một khi cơ hội, nhất định sẽ động lòng. Tần Du càng thái độ đó, cô càng lượn lờ mặt Cố Cẩn và Lương Quân.

 

chỉ thích con Hắc Hắc vợ nuôi, đối với mấy con ch.ó khác hứng thú.” Giọng Cố Cẩn lạnh lùng vang lên, ánh mắt khinh miệt quét qua Cổ Thúy Lan, lách qua cô , thẳng.

 

“...” Cổ Thúy Lan tức đến hộc máu, phun nuốt xuống . Tức c.h.ế.t cô . Tức c.h.ế.t !

 

*****

 

Sầm Luân và Phan Tiểu Mỹ dạo bận, thường xuyên qua công xã bên cạnh khám bệnh tại nhà. Khám xong trở về, hai gần như mệt lả, ai cũng tâm trạng nấu cơm, bữa đực bữa cái.

 

Hôm nay về tương đối sớm, theo quy định, hôm nay Phan Tiểu Mỹ nấu cơm. Mới bếp, cầm lấy nồi cơm, Sầm Luân liền giật lấy, còn sớm, tìm ít rau dại.

 

Phan Tiểu Mỹ lời lập tức , tâm tư của Sầm Luân, cô hiểu rõ. Cũng đúng ý cô. Hai vô cùng tự nhiên về phía nhà Thẩm Hồng Mai.

 

“Sầm Luân, hình như là chị Tần Du.” Phan Tiểu Mỹ huých Sầm Luân.

 

Sầm Luân ghét bỏ phủi phủi chỗ Phan Tiểu Mỹ đẩy, theo tầm mắt cô qua, đúng là Tần Du thật.

 

“...” Phan Tiểu Mỹ.

 

Dưới gốc cây đa, Tần Du sắc mặt tái nhợt, ghế, mềm oặt, trông yếu.

 

“Du Nha, thế? Sao sắc mặt khó coi ?”

 

Tần Du thấy Sầm Luân và Phan Tiểu Mỹ, hữu khí vô lực , “Đột nhiên thấy mệt, một lát chắc là .”

 

“Em thể vẫn lắm , như ? Gió đêm bên ngoài lạnh, bế em nhà em.” Sầm Luân nhíu mày.

 

“Có em ở đây, cần gì bế? Chị Tần Du, em bế chị.” Phan Tiểu Mỹ ngăn Sầm Luân .

 

“Cô là con gái, sức lớn bằng ?”

 

“Anh sức lớn ? Vậy em đ.á.n.h cho kêu oai oái?” Phan Tiểu Mỹ hỏi vặn .

 

“Đó là nhường cô!”

 

“Ha hả, cứ bịa! Tóm , em bế!” Phan Tiểu Mỹ hừ lạnh.

 

“Vậy bế .” Phía , một giọng trầm thấp đầy trêu chọc vang lên.

 

Lời còn dứt, Phan Tiểu Mỹ cảm giác lưng một lực đẩy, cô còn kịp phản ứng, cả nhào mặt Sầm Luân. Sầm Luân va chạm, theo bản năng giang tay , vững vàng ôm Phan Tiểu Mỹ lòng.

 

“...” Phan Tiểu Mỹ.

 

“...” Sầm Luân.

 

“...” Tần Du động tác nhỏ của Cố Cẩn, mím môi . Chồng nhà cô cũng lúc đáng yêu, giúp thành đạt thế .

 

 

Loading...