Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 622: Muốn chết thì chết cho đàng hoàng!

Cập nhật lúc: 2025-11-15 08:13:36
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lương Quân buộc dây thừng, từ từ men theo vách tường xuống.

 

Xảy chuyện lớn như , Tần Du cử thông báo cho cán bộ đại đội, bảo họ mau tới; còn thì ở hiện trường, bình tĩnh chỉ huy.

 

“Lương Quân, thấy , lập tức trả lời.”

 

“Nếu gặp chuyện lường , ngay , chúng lập tức kéo lên.”

 

“Chị dâu, đảm bảo thành nhiệm vụ.” Lương Quân đầy tự tin.

 

Dây thừng từ từ thả xuống, Lương Quân xuống đường cũng gặp trở ngại gì. Rất nhanh tìm thấy Cổ Thúy Lan.

 

“Chị dâu, tìm thấy . như . Cô kẹt ngang bên trong.” Giọng Lương Quân từ trong giếng vọng lên.

 

“Có thể kéo cô lên ?”

 

“Phải bế. Eo cô trẹo .” Lương Quân đội đèn pin, xem xét tình hình Cổ Thúy Lan xong, thật thà trả lời.

 

“Thanh niên trí thức Lương, bế lên .” Tần Du còn trả lời, mấy kéo dây khác ồn ào to.

 

“Có gì buồn ? Bây giờ là lúc đùa giỡn ?” Tần Du mặt căng thẳng, thần sắc lạnh lùng hỏi vặn .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Bọn họ cho rằng trò đùa vô hại, nhưng cô cực kỳ thích. Trong mắt cô, gán ghép loại theo chỉ huy, tự cho là ghê gớm như Cổ Thúy Lan với Lương Quân, là một sự sỉ nhục đối với Lương Quân.

 

“Chị dâu, em ôm cô .” Trong giếng, giọng Lương Quân vang lên.

 

“Kéo!” Tần Du một tiếng, những khác dám thở mạnh, dùng sức kéo lên.

 

Trong giếng, Lương Quân hề dũng như Tần Du thấy từ . Xuống vài mét, thấy bên trong tối đen như mực, sợ hãi, hối hận. xuống , ngoài việc căng da đầu xuống, còn lựa chọn nào khác. Cũng may tiến triển tương đối thuận lợi. Tìm Cổ Thúy Lan, thuận lợi buộc cô với . Chỉ cần đưa cô lên , nhiệm vụ của liền thành.

 

“Lương Quân, đúng là định mệnh của em. Lần nào cũng là cứu em.”

 

Trong cái giếng sâu thẳm, thở ấm áp của Cổ Thúy Lan phả tới. Bên trong yên tĩnh đến đáng sợ, giọng đột ngột , suýt nữa Lương Quân sợ bay cả hồn, “Cô, cô, cô còn sống?”

 

nóng hầm hập, mà c.h.ế.t ?” Cổ Thúy Lan dài, thuận thế áp đầu n.g.ự.c Lương Quân, “Tim đập nhanh thật. Là vì ôm em, nên tim đập nhanh ?”

 

Lương Quân cả lông tóc dựng , cố gắng nín thở, “Không , sợ. tưởng cô c.h.ế.t , là quỷ đang chuyện.”

 

“Anh chuyện mà buồn thế. Anh cứu em hai , em còn báo đáp .” Cổ Thúy Lan khúc khích.

 

Lương Quân sợ hết hồn, “ cần cô báo đáp. xuống cứu cô, là vì giúp chị dâu . Cùng cô bất cứ quan hệ gì, dù là ai rơi xuống, cũng sẽ cứu.”

 

“...” Cổ Thúy Lan sự thẳng thắn của Lương Quân tổn thương. nhanh cô , Lương Quân như , chẳng càng đáng yêu . Trong lòng chút mưu mô nào, chỉ cần chinh phục , cả đời đều thuộc về cô .

 

Sau , khối tài sản kếch xù của Lương Quân, cũng là của cô .

 

“Lương Quân, tình hình thế nào?” Tần Du loáng thoáng tiếng Lương Quân chuyện.

 

“Chị dâu, thanh niên trí thức Cổ . Cô chuyện .” Lương Quân trả lời.

 

“...” Tần Du chút ngạc nhiên. Rất nhanh cũng hiểu , Cổ Thúy Lan ở cùng thiếu oxy, kéo lên , dưỡng khí dồi dào, tỉnh cũng là bình thường.

 

“Lên .” Có kêu một tiếng, nhanh, thấy cái đầu đầy đất của Lương Quân ló , đó họ thấy Cổ Thúy Lan như con bạch tuộc, bám chặt lấy Lương Quân.

 

Quá trình cứu hộ tuy mạo hiểm tột độ, nhưng cũng đủ thót tim. Cứu lên , đều may mắn, vui, nhưng thấy tư thế Cổ Thúy Lan ôm Lương Quân, nhanh, nụ mặt trở nên đầy ý vị.

 

thậm chí còn hối hận, xuống. Sớm sẽ Cổ Thúy Lan ôm như , mạo hiểm một chuyến cũng đáng. Chỉ là họ mới Tần Du quát một trận, tâm tư đó, ai cũng dám , Lương Quân, cũng dám .

 

“Cổ Thúy Lan! Lên , buông Lương Quân .” Tần Du bực bội, kéo Cổ Thúy Lan .

 

Nào ngờ Cổ Thúy Lan ôm Lương Quân càng chặt, run rẩy , “ sợ, sợ...”

 

“Xuống còn sợ! Lên đây an , cô sợ cái gì? Người đàn ông của cô! Cô an phận chút !” Tần Du mặt lạnh như băng, giọng sắc bén cảnh cáo.

 

, ...” Cổ Thúy Lan vội vàng tuột khỏi Lương Quân.

 

Lương Quân xuống giếng, lên, sức lực dồi dào, nhưng một hồi lăn lộn sớm kiệt sức. Cổ Thúy Lan rời , liền ngã xuống đất, thở hổn hển.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-622-muon-chet-thi-chet-cho-dang-hoang.html.]

 

Cổ Thúy Lan thấy Lương Quân ngã xuống, thuận thế nhào Lương Quân, “, chân mềm.”

 

“...” Tần Du một tay xách Cổ Thúy Lan khỏi Lương Quân, ném sang một bên, “Cô chân mềm cô đáng đời! Đã chỗ thể xuống, cô c.h.ế.t tiệt sống, thì c.h.ế.t cho đàng hoàng, đừng liên lụy khác!”

 

Cổ Thúy Lan khó nhọc bò dậy từ mặt đất, ánh mắt oán hận, “Cô dám ném ?”

 

tại dám ném cô! Cô loại vô tổ chức vô kỷ luật, lãnh đạo công xã lệnh cấm bất cứ ai xuống, cô xuống. Cô ý gì? Khiêu khích quyền uy của lãnh đạo ?”

 

“Tần Du, rốt cuộc cô đang sợ hãi cái gì? Không cho ai xuống, là mệnh lệnh của lãnh đạo. Rõ ràng là của chính cô. Cô chỉ là một y tá quèn trong thôn, gì ghê gớm, tưởng chút quan hệ với đại đội trưởng, liền thật sự là lãnh đạo .” Cổ Thúy Lan đối chọi gay gắt.

 

“Láo xược! Nói hươu vượn!” Tần Du tức đến sặc.

 

“Làm gì đó? Đây là gì đó? Sao thế ? Mới , thanh niên trí thức Cổ xuống ?” Tần Chấn Bân dẫn theo vài cán bộ công xã vội vã chạy tới, thở hồng hộc hỏi.

 

Người đến báo cáo Cổ Thúy Lan xuống xong, đèn tắt, tiếng động, thể c.h.ế.t. Bất kể gì, chỉ cần dính đến mạng , đều là chuyện lớn. Nghe tin , cán bộ nào dám chần chừ, lập tức chạy tới.

 

, đại đội trưởng, xuống.” Cổ Thúy Lan tự lên, khí thế mười phần, chắc chắn , “Phía , thấy nước ngầm, nước ngầm dồi dào.”

 

“Chú Tần, đừng tin cô . Cô xuống, đèn liền tắt. Bên trong thấy gì, tối om, cô thể thấy cái gì?” Tần Du lập tức phản bác.

 

“Chỗ nước, đào rộng miệng hố , chúng thể tìm . đều xuống, các tại tin?” Cổ Thúy Lan vô cùng đau đớn .

 

“Chú Tần, các vị cán bộ, cảm thấy chúng bây giờ ở đây hươu vượn, mà là truy cứu trách nhiệm của cô . Lúc các vị rời , lệnh rõ ràng cấm xuống. Cô trộm xuống, nếu chúng cứu viện kịp thời, cô là một cái xác!” Tần Du lạnh lùng .

 

sợ sống c.h.ế.t của , duy nhất quan tâm là, hạn hán của công xã thể sớm một phút giải quyết. Các thấy nhiều mạ khô quắt ?” Cổ Thúy Lan hiên ngang lẫm liệt , “Tần Du, cô tại luôn ngăn cản chúng chuyện , nhưng là, mặc kệ các ngăn cản , đều . Chẳng sợ trả giá bằng sinh mệnh, vốn dĩ c.h.ế.t, hoặc nặng như Thái Sơn, hoặc nhẹ tựa lông hồng.”

 

“Cổ Thúy Lan, cô đủ đấy! Đừng đem chuyện hại thành lời lẽ hùng hồn. Phía nguy hiểm, thể xuống, nhiều !” Tần Du phát hiện, Cổ Thúy Lan trở về giỏi xảo ngôn biện luận.

 

“Tần Du, cô nhát gan cô còn tin. Hay là thế , dẫn một đội, ở đây tiếp tục khai phá. Cô dẫn một đội, tiếp tục tìm giếng. Xem ai tốc độ nhanh hơn! Đương nhiên, cô nếu sợ, cô thể bỏ cuộc!”

 

“Chỗ tìm , tại cùng cô so? là, chỗ nguy hiểm, bây giờ còn thể xuống! Không thể xuống!” Tính bướng bỉnh của Cổ Thúy Lan là đổi , Tần Du chỉ thể cùng cán bộ công xã lặp nhấn mạnh hiện tại thể nóng vội.

 

thấy phương pháp của thanh niên trí thức Cổ đấy, cạnh tranh, động lực. Ai tìm , liền khen thưởng đó.” Một cán bộ công xã lên tiếng.

 

cũng thấy thể.” Lại một phụ họa.

 

“...” Tần Du cảm giác lời của đều là vô ích. Cứ nhấn mạnh tính nguy hiểm của chuyện , họ vẫn đồng ý đề nghị của Cổ Thúy Lan.

 

“Tần Du, cô dám đúng ?” Cổ Thúy Lan khiêu khích.

 

Tần Du khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo xanh mét, “An nếu đảm bảo, thắng bại gì đáng . Vấn đề xảy , dù thắng lợi lớn đến , đều là thất bại! Các vị khăng khăng, coi như gì.”

 

“Vậy coi như cô đồng ý. Đại đội trưởng, các vị lãnh đạo công xã, Cổ Thúy Lan bảo đảm, nhất định thể tìm nước ngầm!” Cổ Thúy Lan vỗ n.g.ự.c , sang đám đông bắt đầu mời gọi, “ xuống, chỗ khẳng định nước ngầm. Ai cùng khai phá chỗ , thì . bảo đảm đều thể nhận thưởng.”

 

khen thưởng, liền nóng lòng thử.

 

“Mọi đừng . Nguy hiểm!” Tần Du chút khách khí dội một gáo nước lạnh.

 

“Tần Du, cô lời nào ai bảo cô câm !” Cổ Thúy Lan phẫn nộ, tiếp tục , “ sẽ cùng đào rộng chỗ , đảm bảo dưỡng khí bên trong đủ mới xuống. Giống như , sẽ xuống . Mọi chỉ cần phối hợp với .”

 

“Đào rộng , chỗ , chừng sẽ sập!” Tần Du lạnh lùng .

 

“Tần Du cô mà ác độc ? Một chút cũng mong ?” Cổ Thúy Lan càng thêm tức giận Tần Du, ánh mắt dừng Lương Quân, hô, “Lương Quân, qua đây giúp em ?”

 

Giọng đột nhiên dịu dàng Lương Quân rùng .

 

“Cô c.h.ế.t cái tâm đó . Lương Quân cô hại một là đủ !” Tần Du lập tức kéo Lương Quân , lạnh lùng , “Không ai sẽ cùng cô !”

 

Cổ Thúy Lan cảm giác mất hết mặt mũi, hô lớn, “Khổng Chốc Đầu, qua đây, cùng !”

 

Khổng Chốc Đầu vốn để ý cô , nhưng lừng chừng vài cái, vẫn lựa chọn đến mặt cô .

 

Cổ Thúy Lan vui mừng, kiêu ngạo. Tần Du ai sẽ cùng cô , Khổng Chốc Đầu đến ?

 

vui mừng bao lâu, cô phát hiện đội ngũ của ngoài Khổng Chốc Đầu , thêm một nào gia nhập. Tần Du thấy tình huống , yên tâm ít.

 

 

Loading...