“Sao thế ?” Tần Du hỏi, “Bên công xã của mụ Tôn sề ?”
“Em cũng rõ lắm, bên công xã đó chạy qua , đám cháy đó tám, chín phần là do mụ Tôn sề phóng hỏa!”
“?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bà già thật đúng là chịu yên.
“Chúng qua đó xem thử .” Tần Du xuống núi .
Cố Cẩn tự giác theo cô.
“Cố Cẩn, lát nữa bất kể xảy chuyện gì, đều bên cạnh bảo vệ em! Anh chỉ thể bảo vệ một em thôi, ?” Tần Du nghiêm túc với Cố Cẩn.
Cố Cẩn hiện tại vẫn cần tĩnh dưỡng, loại chuyện cháy nổ nguy hiểm , cô chút lo lắng Cố Cẩn hễ gặp tình huống cần là quên lao lên.
“Yên tâm, chồng em sẽ càn .” Cố Cẩn liếc mắt một cái thấu tâm tư của Tần Du.
“Như mới ngoan!”
“Đừng dùng từ ‘ngoan’ để hình dung chồng em!”
“Nghe lời?” Tần Du nghĩ một từ khác.
“Xin hãy dùng ‘trầm ’, ‘cơ trí’, sẽ thích hợp hơn.” Cố Cẩn sửa .
“Tự luyến quá!” Tần Du liếc xéo .
Cố Cẩn bước càng thêm đàng hoàng.
Phan Tiểu Mỹ hai họ bên , , dáng vẻ tràn ngập tình yêu, trong lòng vô cùng hâm mộ.
Cô và Sầm Luân nay từng chuyện như . Tần Du và Cố Cẩn bên , chính là dáng vẻ của tình yêu và hạnh phúc. Cô và Sầm Luân, giờ dường như từng tình yêu, chỉ là cô một đơn phương.
Nhìn bầu trời đầy , Phan Tiểu Mỹ vò vò tóc, cảm thấy dạo đúng là đa sầu đa cảm một cách khó hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-601-bao-ve-em.html.]
Nhà cửa thời về cơ bản đều là nhà gỗ, cháy nhanh. Cũng may lúc ba họ tới hiện trường, ngọn lửa khống chế.
Những vật liệu cháy qua, chỉ cần còn đốm lửa liền dập tắt. Sầm Luân đang cứu chữa cho thương. Tần Du lập tức chạy tới hỗ trợ.
“Có ba cứu hỏa bỏng nhẹ, tình hình của chủ nhà nghiêm trọng một chút, cánh tay và một bên bỏng nặng. Anh xử lý sơ qua vết thương, bảo thôn dân bên cạnh liên tục dội nước mát cho họ.”
“Còn mấy , vì hít khói đặc quá nhiều, hiện tại khó chịu.” Sầm Luân xử lý đơn giản với Tần Du.
“Em xem!” Tần Du .
“Bác sĩ Tần, gần như nên lời.” Có giọng nghẹn .
“ cảm thấy buồn nôn ói, khó thở.” Một khác .
Tần Du kiểm tra từng một, xem tình hình của họ, , “Phải lập tức sắp xếp đưa họ bệnh viện. Bọn họ đều ngộ độc carbon monoxide rõ ràng. Cơ thể tự đào thải hết carbon monoxide cần 4 tiếng đồng hồ, đến bệnh viện trấn hít thở oxy nguyên chất thể rút ngắn xuống còn 30-40 phút, cơ thể sẽ hồi phục hơn.”
“Bọn họ !”
“Vì ?”
Sầm Luân dùng ngón cái, ngón trỏ và ngón giữa chụm , động tác đếm tiền. Tần Du bất đắc dĩ , “Giờ còn nghĩ đến chuyện đó? Mạng của các chẳng lẽ quan trọng hơn ?”
“Bọn họ kỳ thực cũng cảm thấy gì nghiêm trọng.”
“ các khó chịu . Khói đặc sẽ bỏng thực quản, khí quản, gây choáng váng, nôn mửa, hô hấp khó khăn, đủ loại triệu chứng! Không cứ bỏng mới là bệnh. Những triệu chứng thấy mới là đáng sợ nhất.”
Tần Du đầu với vị đại đội trưởng bên , “Đại đội trưởng, ông mau sắp xếp một chút, hít thở oxy nguyên chất, tốn bao nhiêu tiền ! Nhà cửa còn, chẳng lẽ ông còn c.h.ế.t thật ?”
Đại đội trưởng Tần Du , lập tức coi trọng, vội vàng sắp xếp.
“Bà gì hả? Đồ trời đánh! Tao với mày thù gì? Có oán gì? Tại mày phóng hỏa đốt nhà tao?”
Một bà cụ bên cạnh nãy giờ cứ lóc, đột nhiên xông về phía mụ Tôn sề đang dây thừng trói chặt, mắng to.