Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 589: Đàn bà càng ngày càng lợi hại!

Cập nhật lúc: 2025-11-15 08:13:01
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Em cá là bà sẽ cầu xin chúng , và cá là dù chúng cứu con trai bà , bà cũng sẽ cảm ơn.”

 

Tần Du múc một chén nước, với Sầm Luân.

 

cá bà sẽ trở về.

 

Bà già kiêu căng ngạo mạn đó, sẽ .”

 

Sầm Luân trả lời.

 

“Chúng cá một ván nhé?

 

Cược gì?”

 

“Nếu thắng, sẽ đến nhà cô ăn chực một tháng.”

 

Sầm Luân rạng rỡ.

 

“Nếu em thắng, em nghĩ xong lát nữa cho .”

 

sẽ thua.”

 

Sầm Luân khẳng định.

 

Cho nên, cơm Tần Du nấu, nhất định sẽ ăn .

 

“Em cảm thấy em cũng sẽ thua.”

 

Tần Du cũng vô cùng chắc chắn, “Tiểu Mỹ, cô chứng cho chúng .”

 

“Được.”

 

Phan Tiểu Mỹ lập tức đáp.

 

Có đôi khi, cô kỳ thực hâm mộ Tần Du. Sầm Luân đối với cô luôn , cô và Sầm Luân chuyện câu nệ, mà Sầm Luân đối với Tần Du thật sự , hề giữ kẽ, cảm thấy thoải mái.

 

Bọn họ ở trạm y tế cùng việc, xem , chung sống vui vẻ, vui vẻ đến mức đôi khi cô cảm thấy thừa.

 

“Đồng chí Tiểu Mỹ, ?

 

Cô cảm thấy sẽ thắng, là Sầm Luân sẽ thắng?”

 

Tần Du huých nhẹ Phan Tiểu Mỹ đang ngẩn , hỏi.

 

Phan Tiểu Mỹ cố nặn một nụ , , “ cũng .

 

hy vọng cô thắng.”

 

“Cô hy vọng Sầm Luân thắng?”

 

Tần Du chút ngạc nhiên.

 

“Vẫn là cô thắng .”

 

Phan Tiểu Mỹ tiếp tục .

 

Tần Du hướng lên chân Sầm Luân hung hăng dẫm một cái. Sầm Luân "ai da" một tiếng, đau đến chau mày, “Tần Du , cô định g.i.ế.c bạn... bạn ?”

 

“Anh gì đồng chí Tiểu Mỹ của chúng ?

 

Một đồng chí vui vẻ hoạt bát như , cho rầu rĩ vui.”

 

Tần Du uống một ngụm nước, tức giận hỏi.

 

“...” Vẻ mặt phẫn nộ của Sầm Luân đọng , cực kỳ mất tự nhiên , “ thể gì cô ?”

 

Tần Du Sầm Luân, Phan Tiểu Mỹ, cảm giác hai khẳng định chuyện!

 

Bên ngoài, Tôn Gậy Sắt chau mày, ngạc nhiên là thể dứt khoát như .

 

Hiện tại thương 'của quý' ai khác, là con trai út bà thương yêu nhất! Trấn bệnh viện nhân dân, thể trị cho Côn Sắt, nhưng tiền của bà tất cả đều Tôn Côn Sắt tiêu xài sạch bách, một xu còn, căn bản là tiền khám.

 

Hắn chút do dự, Tôn bà tử mặc kệ, cầu mấy bác sĩ ở trạm y tế công xã ?

 

Không cầu, thì vẻ chính tình nghĩa.

 

Cầu, đem Tôn Côn Sắt trị hết, sẽ cảm ơn , Tôn Côn Sắt còn khả năng bởi vì tiền chơi t.h.u.ố.c mà tới uy h.i.ế.p vợ chồng .

 

Tôn Gậy Sắt nhớ tới Tôn Côn Sắt hung ác độc địa, còn thường xuyên gài bẫy , Tôn bà tử quở trách, trong lòng sợ hãi phẫn nộ. Hắn vung tay, bà già đó còn mặc kệ con trai út của bả, quản cái gì mà quản?

 

Nào ngờ, còn hai bước, Tôn bà tử hớt hải chạy về.

 

Vừa gào với Tần Du cùng Sầm Luân, “Bác sĩ Tần, bác sĩ Sầm, cầu xin các cứu cứu con trai .

 

Nó hiện tại còn ở nhà, các nếu tay, còn đưa trấn , nó liền mất mạng!”

 

“Lão bà già mới hỗn láo, năng lỗ mãng, xin các đừng so đo.

 

Xin cứu cứu con trai a!”

 

dập đầu cho các nhận sai.

 

sai , về bao giờ mắng các nữa.”

 

Tôn bà tử hai lời, trực tiếp dập đầu xuống đất.

 

Trong phòng, Tần Du lên thu thập hòm t.h.u.ố.c của , ý dạt dào Sầm Luân, cằm khẽ nâng, vẻ mặt kiêu ngạo.

 

Sầm Luân nhíu mày, .

 

Thật đúng là Tần Du trúng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-589-dan-ba-cang-ngay-cang-loi-hai.html.]

“Cầu các cứu mạng.

 

Cầu xin các .”

 

Tôn bà tử một bên một bên cầu, than trời đất.

 

Chỉ là bộ dáng của mụ căn bản đồng tình, xem náo nhiệt ở trạm y tế chỉ cảm thấy mụ đúng là bệnh thần kinh.

 

Tôn bà tử về sẽ xem thường, nhưng mụ quản nhiều như . Côn Sắt nếu c.h.ế.t thật, thật sự còn 'cái đó', là con trai út của mụ liền tuyệt tự tuyệt tôn.

 

So với tuyệt tự tuyệt tôn, mặt mũi của đáng một đồng.

 

Mụ dập đầu lia lịa, da đầu rách, m.á.u chảy , đau đến c.ắ.n răng, mà Tần Du cùng Sầm Luân vẫn một lời đáp .

 

“...” Tôn bà tử nữa ngẩng đầu, phát hiện trạm y tế một ai phản ứng, cũng một tới, mụ tức khắc cảm thấy vũ nhục ghê gớm, tức giận đến sắc mặt xanh mét, mắng to, “Lão bà già tao cầu chúng mày như , chúng mày ai cũng lên tiếng.

 

Cho mặt hổ ?

 

Chúng mày chẳng chỉ là bác sĩ quèn?

 

Tao còn cầu chúng mày?

 

Đầu gối của lão bà già , chúng mày nhận nổi ?

 

Bắt già quỳ xuống, sợ trời đ.á.n.h sét đ.á.n.h ?”

 

“...” Mọi còn rời .

 

“Bà già, bà đủ ! Cầu mà chỉ chút thành tâm đó thôi ?

 

Sớm bà vong ân phụ nghĩa như , Du Nha cùng bác sĩ Sầm đến nhà bà gì?”

 

“Hả hả?”

 

Tôn bà tử đầu óc vài vòng, mới hiểu , lúc mụ dập đầu, Tần Du cùng Sầm Luân đến nhà mụ .

 

, mới giỡn.”

 

“Xì!”

 

Mọi đáp mụ một tràng xem thường.

 

****

 

“Sầm Luân, em thắng .

 

Tôn bà tử chỉ về, còn c.h.ử.i chúng một trận.”

 

Lương Quân trạm y tế dùng xe nhiều, nên trấn giao vịt xong trở về, liền đem xe để ở công xã.

 

Ba bọn họ khám bệnh.

 

Tần Du chở Phan Tiểu Mỹ, Sầm Luân thì đạp xe riêng.

 

Xe chạy bao xa, Tần Du vẫn thể tiếng Tôn bà tử mắng c.h.ử.i bọn họ. Vốn là chuyện tức giận, nhưng vì ván cược với Sầm Luân mà thắng, nên tâm tình cô tồi.

 

“Đã cá cược thì chịu thua nha.”

 

Tần Du cao giọng nhắc nhở.

 

“Chịu thua thì chịu thua, , cô chuyện gì về đàn ông của cô?”

 

Sầm Luân hỏi.

 

Tần Du ngẩn một chút, nghĩ Sầm Luân sẽ về Cố Cẩn. Chuyện của Cố Cẩn, cô xác thực , bất quá, ván cược của cô cái .

 

“Chuyện của Cố Cẩn, lúc nào thì sẽ tự với em.

 

Hôm nay ván cược của chúng là, nếu em thắng, liền dạy đồng chí Tiểu Mỹ xe đạp. Phải thật kiên nhẫn, mỉm , kiểu 'cầm tay chỉ việc' .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Không đổi ý.”

 

“...” Mặt Sầm Luân xịu xuống ngay lập tức.

 

Phan Tiểu Mỹ thì vẻ mặt vui mừng khôn xiết Tần Du, hai tay kìm ôm chầm lấy vòng eo Tần Du, mừng rỡ.

 

“Tần Du, cô thật là nhất thế giới.

 

thích cô.”

 

“Đồng chí Tiểu Mỹ, cũng thích cô.”

 

“...Hai các cô thật là 'tình thương mến thương'.”

 

Sầm Luân ha hả gằn.

 

“Đừng nghĩ, sẽ dạy .

 

Anh nhất định dạy cho bằng .”

 

Tần Du chậm rì rì .

 

“...” Bị thấu tim đen ngay lập tức, Sầm Luân cảm giác một câu cũng .

 

Thời buổi , đàn bà càng ngày càng lợi hại!

 

Hoàn là đối thủ.

 

Khoảng cách giữa các công xã xa lắm, cưỡi xe đạp, nhanh liền đến nhà Tôn Côn Sắt.

 

Trong sân vẫn bẩn thỉu và bừa bộn như khi, Tôn Côn Sắt hai tay chống mặt đất, gào khan mái hiên. Quanh gã vết m.á.u loang lổ, vô cùng đáng sợ, quần còn cắm một cây kéo, bộ dáng cực kỳ thê thảm.

 

 

Loading...