Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 584: Nhiệm vụ đỡ đẻ này rất nguy hiểm
Cập nhật lúc: 2025-11-15 08:01:58
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên trong phòng. Sản phụ vẫn đang giãy giụa, ướt đẫm mồ hôi, khóe miệng ngừng co giật, bộ dạng vô cùng bình thường.
“Sầm Luân, xem cô … Rất rõ ràng là phổi vấn đề, hô hấp yếu ớt.” Tần Du kéo tay sản phụ, vén tay áo lên. Trên tay sản phụ vài dấu kim tiêm rõ rệt.
Mắt Sầm Luân sắc bén, thần sắc lạnh lùng, : “ như em nghĩ. Tình trạng của gã đàn ông bên ngoài trông cũng y hệt!”
Bà mụ như vịt sấm, hiểu họ đang gì, vẻ mặt mờ mịt, lo lắng hỏi: “Hai đang gì ? Đào Hồng bộ dạng , còn sinh con ?”
Tần Du thần sắc trầm lãnh, : “Thuốc bên ngoài chắc sắc xong , phiền bà bưng đây giúp. Cho cô hồi phục chút thể lực.”
lúc , cơn nghiện ập tới. Hô hấp yếu ớt, thai nhi trong bụng chắc chắn cũng đủ oxy. Tình huống mà đặt ở mấy chục năm , cho dù là ở phòng phẫu thuật với đầy đủ thiết và t.h.u.ố.c men, cũng vô cùng nguy hiểm. Chứ đừng là ở nơi gì gì như bây giờ. Chỉ thể cố gắng hết sức.
“Ai, , ! ngay.” Bà mụ ngoài xong, Tần Du đầu, khẽ với Sầm Luân: “Sầm Luân, tình huống , tìm Hoàng đội.”
“Anh bảo Phan Tiểu Mỹ .” Sầm Luân trả lời.
“Anh là đàn ông, tiếp tục ở đây, sợ c.h.ử.i ?” Tần Du hỏi. Một cô trị ca , cần một phối hợp. Đàn ông phòng sinh, mấy chục năm còn nhiều phụ nữ chấp nhận , huống chi là thời đại , thể chấp nhận càng hiếm hoi.
Sầm Luân hừ một tiếng: “Em nghĩ ? nếu Cố Cẩn bỏ mặc một em ở đây, sẽ phanh thây mất.”
“…” Tần Du : “Hình như cũng lý. Lát nữa, yểm trợ cho em!”
“Em cứ việc thi triển! Bất kể là yêu ma quỷ quái gì, cũng đ.á.n.h chạy hết.”
“Anh Sầm trai oai vũ ghê.”
“Cần thiết.” Sầm Luân mở hòm t.h.u.ố.c của , lấy găng tay cao su y tế và áo phẫu thuật, : “Tất cả trang đều cho em. Đỡ đẻ cho cô , em bảo vệ chính .”
Tần Du kinh ngạc: “Anh thế mà cả trang !”
“Chỉ một bộ thôi!” Sầm Luân : “Đều cho em.”
“Cảm ơn!” Tần Du chợt thấy an hơn nhiều. Điều kiện y tế hiện tại quá kém, đỡ đẻ cho bình thường, dùng nước ấm rửa tay coi như là tiêu độc. phụ nữ mắt bình thường. Người nghiện ngập, bao nhiêu biến chứng bệnh tật, càng dễ mang theo virus. Đây tuy phòng phẫu thuật vô trùng, nhưng găng tay và áo phẫu thuật, đối với cô mà , an hơn nhiều.
“Sau , nghĩ với Cố Cẩn một tiếng. Sau , loại công việc nguy hiểm , vẫn là nên để em .” Từ lúc Cố Cẩn bệnh, mà bất lực, Sầm Luân bắt đầu nỗ lực vươn lên. Thời gian , chỉ cần là sách vở, báo chí và luận văn liên quan đến y học, đều qua. Sau khi đến xã Linh Khê, tiếp xúc với Hoàng Sâm, trọng điểm học tập của cũng đổi theo. Khoảng thời gian vặn một bài luận văn uy tín, là về HIV. Loại virus đầu tiên xuất hiện ở Châu Phi, đó lây lan trong giới đồng tính luyến ái, một trong những con đường lây truyền chủ yếu là qua kim tiêm. Người phụ nữ nghiện ngập mà còn mang thai, đến bệnh viện bất cứ xét nghiệm nào, ai cô mang virus ? Nếu mang theo virus, đối với Tần Du mà , ca đỡ đẻ chỉ thể dùng từ “hung hiểm” để hình dung. Loại virus thể lây qua máu, nước bọt. Nếu m.á.u chẳng may b.ắ.n mắt, cũng sẽ lây nhiễm.
“Tần Du ơi, là chúng đưa bệnh viện ngay bây giờ? Hoặc là, chúng cứu nữa!” Sầm Luân càng nghĩ càng kinh hãi, càng nghĩ càng hoảng.
“Anh xem cô kìa, con mà vẫn sinh , trụ đến bệnh viện ? Người nhà cô chịu đưa ?”
“Người nhà cô còn mặc kệ, chúng cũng cần lo.” Sầm Luân hoảng loạn .
“Sầm Luân, bình tĩnh ! Anh là bác sĩ, trị bệnh cứu là thiên chức. Anh yên tâm, em sẽ bảo vệ bản ! Vả , vấn đề cũng tệ như tưởng tượng .” Tần Du nhanh chóng đeo găng tay, mặc áo phẫu thuật . Hơn nữa, đời cô cũng vùng lân cận xã Linh Khê xuất hiện lây nhiễm virus ác tính. Do đó cô thể suy đoán, phụ nữ hiện tại chắc là sạch sẽ. Còn về phụ nữ thể bình an , cô thật sự . Nơi cách xã của họ quá xa, chuyện đại sự, cô cũng để ý lắm.
“Anh dặn dò Phan Tiểu Mỹ . Sau đó ở bên ngoài, canh gác giúp em. Anh yên tâm, em quý mạng lắm. Nhất định sẽ bảo vệ bản .”
Sầm Luân thấy Tần Du kiên quyết, thêm nữa, ngoài, với Phan Tiểu Mỹ vài câu. Phan Tiểu Mỹ thần sắc biến đổi, lập tức dậy hành động. Đi đến cửa sân thấy chiếc xe đạp, cô dừng một chút, thở dài. Nếu đạp xe thì mấy. Tiếc là , đành chạy bộ ! Sầm Luân bộ dạng đáng thương ưu tư đó của Phan Tiểu Mỹ, bỗng dưng thấy lương tâm c.ắ.n rứt. Trước đây Phan Tiểu Mỹ dăm bữa nửa tháng quấn lấy dạy cô đạp xe, đều dạy.
“Hay lắm! Mày đúng là thật! Mày hổ !” Mẹ chồng sản phụ thấy Phan Tiểu Mỹ , lập tức sang Sầm Luân c.h.ử.i bới. Thằng đàn ông , trông trắng trẻo sạch sẽ, yếu yếu đuối đuối, còn để con nhóc bảo vệ, chắc mẩm là cái loại công tử bột chẳng gì. Vừa nãy Phan Tiểu Mỹ ép cho dám hó hé nửa lời, giờ bà đem hết bất mãn trong lòng c.h.ử.i xối xả, như đốt pháo, châm ngòi là dừng .
Sầm Luân sắc mặt trầm xuống, ánh mắt nháy mắt sắc bén. Anh vơ một nắm rơm rạ đất, nhét thẳng miệng bà già, bẻ quặt tay bà lưng, lôi đến bên chuồng heo, nhặt lên một sợi dây thừng, hai lời, trói . Anh hành động cực nhanh, một loạt động tác xong, bà già còn kịp phản ứng.
“Mày trói tao gì? Mày ý đồ gì?” Chồng sản phụ, Côn Sắt, từ trong bếp , thấy Sầm Luân trói , lập tức nổi giận.
Sầm Luân ánh mắt lạnh lùng, nghênh đón tới, một quyền đ.ấ.m , một chân đá tới. Người đàn ông nghiêng tránh nắm đấm, nhưng tránh cú đá sườn của Sầm Luân, khuỵu gối xuống đất.
“Cái loại như mày, tới một đứa tao xử một đứa.” Sầm Luân kéo qua, cũng dùng dây thừng trói , đặt ngay bên cạnh bà già mà hết lòng che chở. Bà già ban nãy rõ chuyện gì xảy , nhưng lúc Sầm Luân đ.á.n.h và lôi con trai út của bà , bà thấy rõ. Tim gan run rẩy. Bà tưởng gã đàn ông là công tử bột, ai ngờ . Gã đàn ông còn lợi hại hơn cả con nhóc . Đánh , trói tốc độ nhanh như , hề hàm hồ. Người đến nhà họ lẽ bác sĩ, mà là hung thần ác sát! Đáng sợ quá.
“Mẹ, bây giờ?” Côn Sắt hỏi.
Miệng bà già nhét một nắm rơm, “Ư ư ư” nửa ngày cũng nửa lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-584-nhiem-vu-do-de-nay-rat-nguy-hiem.html.]
“Bà mụ, mau tới đây, mau tới đây cởi trói cho !” Côn Sắt thấy bà mụ từ phòng bếp , như thấy cứu tinh, la lớn.
Bà mụ run run rẩy rẩy bưng bát t.h.u.ố.c bắc nguội bớt, kinh ngạc sợ hãi đáp: “Trước, đỡ đẻ cho vợ . Bên vợ đang nguy kịch lắm!”
“Bà bưng bát , cởi trói cho ngay! Biết ?” “Nghe thấy ? Bà mà giúp , sẽ tìm bà gây phiền phức!”
Bà mụ nhà, đưa bát t.h.u.ố.c cho Tần Du.
“Cô tên Đào Hồng ? Hít thở, hít thở ! Nhớ hít thở thế nào ? Hít một thật sâu, đó thở ! Nào, thử xem!” Tần Du ấn mấy huyệt vị giúp tỉnh táo, kiên nhẫn dạy.
“Có thể sống ?” Sản phụ run rẩy giường một lúc lâu, dần dần bình tĩnh , thấy Tần Du mặt , đôi mắt khô khốc khó nhọc ươn ướt. Cô một đôi mắt , chỉ tiếc là bây... giờ mắt cô trũng sâu, hai mắt vô thần, thật đáng tiếc cho nét trời sinh.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Con cũng cần ?” Tần Du hỏi .
“… Đứa bé sinh , bọn họ cũng sẽ cần. Bọn họ sẽ bán con . sinh! sinh!” Đào Hồng run . rẩy .
“… Bán ? Đứa bé của ?”
“Là của . cần, đem bán lấy tiền! Hắn chính là súc sinh!”
“…” Đây là kiểu mất hết nhân tính gì !
“Con đàn bà c.h.ế.t tiệt! Mày hươu vượn cái gì? Bà mụ, bà mau đây, cởi trói cho ! Không cởi trói cẩn thận đốt nhà bà!” Người đàn ông bên ngoài thấy tiếng bên trong, la lớn. Chửi sản phụ, uy h.i.ế.p bà mụ. Tần Du hận thể dùng kéo bên giường cắt nát miệng gã đàn ông .
Sầm Luân ở cửa tìm một nắm rơm, đến bên cạnh gã đàn ông hôi thối, nhét miệng . “Không ai tới giúp mày ! Thành thật ở yên đấy. Lát nữa sẽ chỗ cho mày !” Sầm Luân lạnh lùng .
“Ư ư ư…” “Ư ư ư…” Bên cạnh chuồng heo, hai con Côn Sắt mỗi miệng nhét một nắm rơm, , , ai cũng giúp ai, ai cũng kêu . Thế giới nháy mắt yên tĩnh trở . Để tạo một môi trường yên tĩnh cho Tần Du đỡ đẻ, Sầm Luân tìm một cái ghế, luôn đối diện chằm chằm hai con họ. Hai con chằm chằm đến tê dại da đầu, đến cả tiếng “ư ư ư” cũng ngừng bặt.
***
“Đào Hồng, bác sĩ Tần với bác sĩ Sầm đều tới , con sống. C.h.ế.t tử tế bằng cố sống, con còn đời, con nỡ để nó còn kịp thấy thế giới , luôn ?” Bà mụ thở dài một hỏi.
“Bà ơi…”
“Con , mặc kệ thế nào, con m.a.n.g t.h.a.i nó, thì sinh nó ! Nghe lời, uống bát t.h.u.ố.c bắc .”
“Bà ơi, nhưng con sợ.”
“Cửu tử nhất sinh đều chịu đựng , con còn sợ hai con bên ngoài . Thật sự , đợi con qua cữ, con bế con bỏ . Ai, con bé , cũng thật đáng thương.” Dưới sự khuyên bảo của bà mụ, Đào Hồng uống hết bát t.h.u.ố.c bắc.
“Trong t.h.u.ố.c bắc sinh ô đầu, sinh mã tiền, mấy vị t.h.u.ố.c tác dụng gây tê. Ngôi thai của con thuận, sẽ gây tê cho con , đó sẽ xoay ngôi thai cho con. Trong lúc đó, con chỉ cần hít thở thật . Lúc bảo con hít sâu, con hít sâu, lúc bảo con thở , con thở … Nhớ kỹ ?”
“Vâng.” Đào Hồng đáp.
Rất nhanh cô liền cảm thấy nửa của tê rần, cử động .
“Bà ơi, con thật sự còn cảm giác. con đột nhiên thấy sợ hãi quá, bà ơi, bà chuyện với con .” Đào Hồng hoảng hốt .
“Con c.h.ế.t còn sợ. Sinh con thì gì mà sợ.” Bà mụ .
“ mà…”
“Không nhưng nhị gì hết á. Con sợ hãi, con cũng sinh , sợ hãi cũng sinh !”
“…” Tần Du ngẩng đầu liếc bà mụ. Bà mụ ơi, bà chắc là bà đang khuyên đấy ?
“Bà ơi, bên cháu ít khi tới, bà kể cho cháu , nhà họ đây là tình huống thế nào?” Đời lúc cô đỡ đẻ trong phòng phẫu thuật, nhiều sản phụ nhất quyết đòi chuyện với bác sĩ. Nói chuyện thể giảm bớt nỗi sợ hãi trong lòng. Đào Hồng lúc chắc cũng .
Vừa hỏi trúng, bà mụ lập tức mở máy.