Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 583: Bà già hỗn xược, dám chửi Sầm Luân!
Cập nhật lúc: 2025-11-15 08:01:57
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xét thấy nhà sản phụ điều, tốn tiền, Tần Du lúc mang theo một ít t.h.u.ố.c bắc lợi cho việc sinh nở, để phòng khi cần.
Sầm Luân đạp xe . Để đuổi kịp tốc độ, Tần Du dắt chiếc xe đạp Lương Quân vứt ở một bên, mà Cố Cẩn dắt về nhà Thẩm Hồng Mai, ngoài. Chiếc xe họ để ở , giờ vẫn ở nguyên đó. Có thể thấy Lương Quân theo Quách Quế Trân về nhà xong, đến giờ vẫn ngoài. Lâu như mà còn ở nhà, xem chừng ngày tháng của Lương Quân chút dễ chịu . nghĩ đến cảnh Lương Quân vì cõng Cổ Thúy Lan mà vứt xe ở một bên, mặc kệ thèm ngó ngàng, Tần Du trong lòng hề thấy thương xót chút nào. Đáng đời xử lý!
“Tần Du, còn đạp xe ?” Phan Tiểu Mỹ xe Tần Du, chút kinh ngạc hỏi.
“Biết chứ. Cố Cẩn dạy tớ đấy.” Tần Du đáp.
“Thích thật đấy.” Phan Tiểu Mỹ vô cùng hâm mộ : “Tớ bảo Sầm Luân dạy tớ học, dạy, bảo là xe!”
“Viện cớ!” là thế, Tần Du bất bình cô: “Xe nhà tớ, ngày mai bắt đầu để ở trạm y tế, cho các tiện khám bệnh tận nhà, thấy thế nào?”
“Tần Du, quá mất.” Cố ý để xe ở trạm y tế, còn kiếm một lý do như , thấy mát mặt ghê.
“Không cần khách khí. Ai bảo tớ quý như chứ?”
“Tớ cũng quý lắm!” Phan Tiểu Mỹ trả lời.
“Được , tớ tin !” Tần Du gật đầu.
“Sầm Luân , kỹ thuật đỡ đẻ của lợi hại. Chỉ là, tớ hình như chút dám.” Phan Tiểu Mỹ xe Tần Du, chút ưu tư .
“Cậu là hoa cúc đại khuê nữ, chuyện đỡ đẻ thế , vạn bất đắc dĩ tớ cũng bắt . Cậu ở bên ngoài, canh cửa cho tớ thật , đừng để mấy liên quan gây rối là .”
“Sinh con mà cũng gây rối ? Thế là hại c.h.ế.t ?”
“Nhà bình thường thì sẽ gây rối. một vốn dĩ , sợ thiên hạ loạn, chúng đề phòng vạn nhất.” Trước lúc Từ Lan Chi sinh con, thím Xuân cứ ở bên ngoài gây rối. Người băng huyết sinh, bà còn ngăn cho đưa bệnh viện trấn. Loại , ở những vùng quê còn ngu bây giờ nhiều. Chỉ là đến thời khắc mấu chốt và khẩn cấp, nên bộ mặt thật của họ thôi. Nhà vợ sinh con, giãy giụa bên bờ vực cái c.h.ế.t, mà nhà chồng đưa bệnh viện trấn. Không nghèo kiết xác, thì cũng là nhà chồng vốn dĩ nhân tính.
Hai chạy tới nhà sản phụ, là hơn nửa giờ . Tần Du đạp xe đến mồ hôi nhễ nhại, dừng xe ở ngoài nhà hộ dân , liền thấy Sầm Luân đang ở cửa.
Sân nhà rào bằng hàng rào tre, trải qua mưa nắng, hàng rào tre mọc đầy rêu xanh, mấy thanh tre đều ngả sang . màu . vàng . úa, bẻ là gãy, cũ kỹ rách nát. Trong sân ba bốn con gà vịt chạy loạn, đất là phân gà, bẩn hôi. Nhà lợp bằng ngói đất, ngói hiên nhà rơi mất ít, ánh mặt trời chiếu thẳng qua khe hở xuống đất, chói mắt.
“Bà đỡ đẻ đấy? Đun bao nhiêu nước sôi mà con vẫn ?”
“Người lớn sống c.h.ế.t quan tâm, nhưng đứa bé dù cũng lôi chứ?”
“ đỡ đẻ, bên ngoài bác sĩ, bà thể gọi bác sĩ mà!”
“Đàn bà sinh con, đàn ông gì? Nó c.h.ế.t cũng là đàn bà nhà chúng , thể tùy tiện cho đàn ông khác xem ?”
Trong nhà, chồng sản phụ và bà mụ đang cãi . Bà mụ bưng một chậu m.á.u loãng , tức đến đỏ bừng mặt. Sầm Luân mái hiên, hổ tức giận. Nếu vì chức trách của bác sĩ, nếu đang đợi Tần Du tới, chẳng đời nào ở đây!
Phan Tiểu Mỹ thấy cảnh tượng , cuối cùng cũng hiểu lời Tần Du , lúc cô đỡ đẻ cần ở ngoài bảo vệ là vì . Cái nhà đúng là lười nghèo còn ngang ngược vô lý!
“Du Nha? Cháu đến ! Mau giúp một tay!” Bà mụ thấy Tần Du, đôi mắt đầy vẻ tang thương chợt sáng lên. Xã Linh Khê đồn Tần Du một đỡ đẻ cho mười một con heo con, bà vô cùng kinh ngạc. Sau lúc trại heo xã Linh Khê khai trương, bà cũng trộn đám đông lén đến trại heo, thấy Tần Du. Chỉ là lúc đó bà chỉ một hai cái, vì xã sắp sinh, nên lập tức kéo . Sau bà chuyện Tần Du đỡ đẻ cho Từ Lan Chi. Trong tình huống Từ Lan Chi gần như sắp c.h.ế.t, cô kéo từ quỷ môn quan trở về. Từ đó, bà liền cảm thấy, nếu qua đời, các sản phụ sinh con cũng cần lo lắng, vì bà mụ mới xuất hiện.
Bên trong sản phụ đang la hét, âm thanh kêu gào vô cùng thê thảm. Tần Du trấn tĩnh đưa gói thảo d.ư.ợ.c chuẩn từ sáng cho Sầm Luân, : “Sắc lên, lát nữa bảo Tiểu Mỹ bưng .”
Sầm Luân nhận lấy gói t.h.u.ố.c bắc Tần Du đưa, lập tức bếp nhà sản phụ. Còn kịp , liền thấy một đàn ông từ trong bếp . Người đàn ông rụt rè, xổm mái hiên, thấy tiếng phụ nữ kêu trong phòng, ngẩng đầu lên một cái. Không thấy tiếng trẻ con trong phòng, cụp tai xuống.
“Anh là gì của sản phụ?” Phan Tiểu Mỹ qua, thấy mặt đen gầy, mắt trũng sâu, bộ dạng vô cùng thờ ơ, liền nhíu mày hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-583-ba-gia-hon-xuoc-dam-chui-sam-luan.html.]
“ là chồng nó. Cô ?” Người đàn ông tên Côn Sắt kiên nhẫn hỏi.
“Nếu là chồng cô , đem t.h.u.ố.c sắc. Nhanh lên, hai chén sắc còn một chén là .” Phan Tiểu Mỹ đưa gói thảo d.ư.ợ.c cho .
Côn Sắt liếc gói d.ư.ợ.c liệu, vô cùng kiên nhẫn từ chối: “Vợ đang sinh con, canh. sắc thuốc!”
Phan Tiểu Mỹ kinh ngạc đàn ông . Vợ ở bên trong sinh con cửu tử nhất sinh, bảo sắc ấm t.h.u.ố.c cũng . Đây là loại đàn ông gì !
“Anh canh thì cô sinh con ? Mau sắc thuốc, bằng là một xác hai mạng đấy!” Phan Tiểu Mỹ giận dữ .
Người đàn ông chậm chạp dậy, lề mề vài giây, vẫn nhận gói thuốc, : “ sắc t.h.u.ố.c bao giờ, sắc.”
Phan Tiểu Mỹ nổi điên, đá cho một cái: “Không sắc thì bảo . . dạy! Người đàn bà với đứa bé trong phòng là ai? Anh mặc kệ, để cô khó sinh c.h.ế.t luôn !”
Người đàn ông chút sốt ruột, : “Được, sắc. mà, các nhất định cứu đứa bé, bằng để yên cho các .”
“…” Bọn họ đến đỡ đẻ cứu , còn cái thằng đàn ông khốn nạn uy hiếp. Phan Tiểu Mỹ đang định giơ nắm đ.ấ.m lên tẩn một trận thì Sầm Luân ngăn tay cô , : “Được ! Cái nhà nát bươm của họ, mà đ.ấ.m một cái là sập nhà đấy!”
“Hừ!” Phan Tiểu Mỹ hậm hực ở cửa. Hít mấy thật sâu, cô mới bình , với trong phòng: “Tần Du, an tâm đỡ đẻ. Tớ với Sầm Luân ở bên ngoài canh cho .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tần Du ở bên trong, lúc cũng đang sứt đầu mẻ trán. Sản phụ xuất huyết ngừng. Cô sờ lên bụng sản phụ, sắc mặt vô cùng kinh ngạc và khó khăn sang bà mụ. Bà mụ thở dài một , : “Ngôi ngang. Nguy .”
Ngôi thai thuận. Trước khi sinh, đầu thai nhi hướng xuống là thuận. Còn ca là, thai nhi ngang trong tử cung. “Xoay thế nào cũng xoay thuận .”
Tần Du hít sâu một . Khó trách ngay từ đầu, nhà , bất kể thế nào cũng chỉ cần đứa bé. Là ngay từ đầu, họ đưa lựa chọn một mất một còn.
Điều nguy hiểm hơn là, sản phụ bắt đầu run rẩy , tóc tai ướt đẫm mồ hôi, môi tái nhợt ngừng run rẩy, thở gấp gáp, phát tiếng rên . rỉ “Ư…ư…ư…”, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó, dường như đang hưởng thụ thứ gì đó.
“Lại trúng tà ! Lại bắt đầu trúng tà!” Bà mụ bất đắc dĩ : “Tối qua trừ tà cho nó một , giờ tái phát!”
Tần Du đưa tay bắt mạch cho sản phụ, vạch mí mắt cô lên, cạy môi cô . Sắc mặt sản phụ ủ rũ, ánh mắt tan rã, thể tập trung. Nhìn thấy Tần Du, cô như c.h.ế.t đuối vớ cọng rơm, ngừng quơ quào. Chỉ là tay Tần Du ở ngay mắt mà cô nắm . Điều nghĩa, tầm của cô đang mơ hồ.
“Sầm Luân, đây!” Tần Du trầm giọng gọi một tiếng.
Sầm Luân đang chờ bên ngoài kinh ngạc, chần chừ vài giây, vẫn bước chân .
“Này, là đàn ông! Cậu gì? Cậu hổ ? Không !” Mẹ chồng sản phụ hung hăng ngăn Sầm Luân . Sầm Luân bước qua ngạch cửa, bà liền đẩy mạnh. Sầm Luân còn kịp phản ứng, bà vung nắm đ.ấ.m đ.á.n.h tới tấp , lời lẽ khó : “Mày hổ , mày nửa của đàn bà ? Mày là bác sĩ thật bác sĩ giả? Đáng khinh thế!”
Phan Tiểu Mỹ vén rèm lên, phẫn nộ tới mặt chồng sản phụ, xách cánh tay bà lên, ném thẳng ngoài nhà, qua, “Bốp bốp” tát hai cái! “Chưa thấy cái loại đàn bà quê mùa như bà! Chó c.ắ.n Lã Động Tân, lòng ! Cả nhà các đều là một lứa cá mè!” Phan Tiểu Mỹ tức đến nghiến răng kèn kẹt, đ.á.n.h chửi. Bà già hỗn xược cũng dám c.h.ử.i Sầm Luân! Xem tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày !
“Chúng mày, đ.á.n.h c.h.ế.t ! Đánh c.h.ế.t a!” Mẹ chồng sản phụ đ.á.n.h la oai oái. Bên ngoài nhà vây quanh một vòng , trừ hóng chuyện thì cũng là hóng chuyện.
“Con mụ c.h.ế.t tiệt, mày gọi tới ? Mày đúng là đồ lòng hiểm độc! Thấy nhà lão cả nhà tao chia của, mày cố ý gọi tới đ.á.n.h tao, ?” Mẹ chồng sản phụ thấy là đối thủ của Phan Tiểu Mỹ, liền sang c.h.ử.i một phụ nữ trung niên trong đám đông.
Người phụ nữ bà già trong sân, ánh mắt nặng nề, “Hừ” một tiếng bỏ .
“Tao ngay mà, là mày gọi tới xử tao. Lúc mắt tao mù thế? Cưới cái loại đàn bà tàn nhẫn như mày về!”
Đám bên ngoài thấy bà già nổi điên, liền như tránh ôn thần, lập tức tản . Ai cũng xem cái nhà , nhưng ai đỡ cho sản phụ một lời. Xem , nhân phẩm của cái nhà cũng chẳng gì!
Phan Tiểu Mỹ tuy ở trong quân đội, tiếp xúc đều là đồng đội, nhưng khả năng của cô chuẩn đến đáng sợ. Người cô cảm thấy , chắc chắn là . Người cô cảm thấy , cần , tuyệt đối . Mà bà già , quả thực là điển hình của kẻ !