Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 582: Nghĩ đến anh em của anh

Cập nhật lúc: 2025-11-15 08:01:56
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cổ Thúy Lan Quách Quế Trân đ.á.n.h choáng váng, hai mắt nổ đom đóm, cả gần như ngã quỵ. Cô ngờ, còn hết cữ, sức chiến đấu mạnh mẽ đến .

 

Lương Quân thấy xót, : “Vợ ơi, em đừng đ.á.n.h nữa. Đánh đau tay thì ? Mẹ , ở cữ dùng sức!”

 

Quách Quế Trân lạnh lùng liếc Lương Quân, sắc mặt lạnh băng: “Anh câm miệng cho em! Lát nữa sẽ tới lượt !”

 

Lương Quân co rúm như chim cút, dám động đậy. Cổ Thúy Lan mà trợn mắt há mồm, cô từng thấy sợ vợ, nhưng thấy ai sợ vợ đến mức . Xem lời đồn Quách Quế Trân là cọp trong thôn hề khoa trương chút nào.

 

“Chị dâu, tuy chị đ.á.n.h em, em đ.á.n.h trả. Chị vẫn đang ở cữ, là em với chị.” Cổ Thúy Lan cúi đầu rũ mi, vẻ mặt áy náy xin . Giờ phút mà đối đầu trực diện với Quách Quế Trân, cô chiếm lý đạo đức, chi bằng giả vờ yếu đuối, thừa nhận với cô . Còn về phương diện nào, cái thể tha hồ mà tưởng tượng. Quách Quế Trân nếu thật sự mạnh mẽ như , chắc chắn chịu nổi sự tủi nhục , nhất định sẽ ly hôn với Lương Quân. Lương Quân chỉ cần ly hôn, chuyện tiếp theo sẽ dễ dàng hơn.

 

“Mày đúng là hổ! Tự tin như , Lương Quân cho mày ? Hay là loại chuyện mày nhiều , quen tay quen đường ?” Quách Quế Trân bình tĩnh đ.á.n.h giá Cổ Thúy Lan. Chuyện cô vợ Tần Đại Đinh đ.á.n.h một trận, Quách Quế Trân cũng . Ban đầu cô chỉ nghĩ đây là một đàn bà lẳng lơ ong bướm, bây giờ xem , là hồ ly tinh ngàn năm cao cấp cũng quá. Còn ghê tởm hơn cả Hạ Thanh Liên, cả Triệu Triều Hà. Câu nào câu nấy đều tức lộn ruột, câu nào câu nấy đều mường tượng lung tung, mà còn giả vờ yếu đuối đáng thương như !

 

“Vợ ơi, cho cô tự tin. Thật sự, .” Lương Quân vội vàng biện giải.

 

“Ha hả!” Quách Quế Trân Lương Quân, lạnh lùng mở miệng: “Nói , hai tiến triển đến mức nào ? Anh mà nửa câu dối, về nhà em thiến !”

 

Lương Quân run lên một cái, theo bản năng che lấy đũng quần .

 

“Vợ ơi, với cô thì tiến triển gì. Chỉ là hôm nay cô ngã, nhờ xe , xe cán hòn đá to, cẩn thận ngã một cái, đó cõng cô về. Lúc ngã, Cố với chị dâu đều thấy, em tin cứ hỏi bọn họ.” Lương Quân thấy Tần Du và Cố Cẩn tới, cứ như vớ cứu tinh.

 

“Còn gì nữa?” Quách Quế Trân hỏi.

 

“Hết !” Lương Quân trả lời.

 

“Chỉ thôi?”

 

, chỉ thôi mà.” Lương Quân gật đầu như gà mổ thóc.

 

, chị dâu, em với Lương Quân thật sự chuyện gì. Không gì hết.” Cổ Thúy Lan u oán mở miệng, phủi phủi bụi bộ n.g.ự.c trắng nõn của . Một cái phủi tay , lập tức khiến lời của Lương Quân còn chút độ tin cậy nào. Không gì, tại cổ áo thấp như ? Tóc tại rối bù? Thần sắc tại hoảng loạn?

 

“Vợ ơi, em xem, cô cũng . Em tin .” Lương Quân thở phào nhẹ nhõm, hít sâu một .

 

Quách Quế Trân lạnh lùng Lương Quân, cái thằng cha ngốc nghếch ! Ban đầu Tần Du tức giận, nhưng thấy bộ dạng của Lương Quân, thấy mắc . Cổ Thúy Lan miệng thì họ vấn đề gì, nhưng cố ý tạo dấu hiệu cho thấy họ vấn đề. Mà Lương Quân, thế mà tin! Tin rằng Cổ Thúy Lan đang chứng minh cho !

 

“Anh Lương Quân… Hu hu… Thôi, đây đều là của một em!” Cổ Thúy Lan nắm bắt thời cơ để lóc một phen.

 

Quách Quế Trân thật sự khách khí, trực tiếp dùng nắm đấm, một cú đ.ấ.m thẳng mép . miệng Cổ Thúy Lan. Máu tươi khóe miệng Cổ Thúy Lan chảy ròng ròng, cô cảm giác răng lung lay, khó tin Quách Quế Trân. Cô dám đ.á.n.h ?

 

“Quách Quế Trân, , với Lương Quân chuyện gì! Hay là chị hy vọng với thật sự chuyện gì?” Cổ Thúy Lan gầm lên. Hơn nữa, bất kể qua thật , tại hung hăng với Lương Quân, mà chỉ nhằm một tay?

 

Quách Quế Trân khẩy, : “Những lời tao tin. Tao đ.á.n.h mày chẳng qua là để cảnh cáo mày, đừng tơ tưởng đến đàn ông nhà khác. Mày cố ý tạo cái vẻ mày với Lương Quân xảy chuyện gì để gì? Không là để ly gián tình cảm của tao với Lương Quân ? Lần vợ Tần Đại Đinh đ.á.n.h nhanh quên ? Hôm nay nhất quyết bắt tao đ.á.n.h mày một trận! Tao rõ cho mày , Lương Quân là đàn ông của tao, bất kể chuyện chuyện, mày đều gần! Sau tao mà thấy mày giống như con ruồi thối vo ve gần , tao thấy một đ.á.n.h một !”

 

Loại bê bối đáng lẽ cô thể đóng cửa dạy dỗ Lương Quân, nhưng cô ! Bê bối mất mặt thì mất mặt, nếu trị cho đám đàn bà ý sợ một , cho Lương Quân một bài học, hậu họa vô cùng!

 

“Tao, Quách Quế Trân, ở cái xã tiếng tăm cho lắm, cao to, hung hăng vô lý, động tay là tuyệt đối nhiều lời! Ai chọc tao, tao đ.á.n.h c.h.ế.t kẻ đó!” Quách Quế Trân thản nhiên bồi thêm một câu.

 

Cổ Thúy Lan chân đau, mặt đau, răng cũng đau, một đôi mắt phẫn nộ Quách Quế Trân, lòng đầy tức giận, nhưng dám nhúc nhích nửa phần. Cô thật sự sợ Quách Quế Trân đánh, nhưng điều phẫn nộ hơn là, ai giúp cô , Lương Quân thậm chí còn thèm , mà cứ như ch.ó mặt xệ lập tức lẽo đẽo theo Quách Quế Trân: “Vợ ơi, em đúng là xa trông rộng! Em hỏa nhãn kim tinh! Cuối cùng cũng trong sạch .”

 

Mọi xem thêm một màn kịch . Đều đức hạnh của Cổ Thúy Lan, về nhà nhất định dạy dỗ chồng mới !

 

“Cái thằng Lương Quân , đúng là gặp vận . may . chó!” Cố Cẩn một màn , thấy Tần Du mặt biểu cảm, tiếp: “Đây đều là nhờ công lao vất vả của vợ , mắt tinh tường, giới thiệu cho một vợ như .”

 

“Ha hả!” Tần Du đáp bằng một nụ , : “Anh nghĩ cứ thế là xong ?”

 

“… Vậy chúng qua đó xem ?”

 

“Được. Anh dạy học . Em qua chỗ ông Quý . À, Tần Tiểu Giang ? Thằng nhóc chạy nhanh thế!” Tần Du chợt thấy một bóng nhỏ bé chạy vụt qua mặt .

 

Cố Cẩn nhíu mày.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-582-nghi-den-anh-em-cua-anh.html.]

“Dạo nó ở trường biểu hiện thế nào?” Tần Du hỏi.

 

“Không hợp tác. Vào lớp thì ngủ, bảo thì , nhưng một lát là chuồn mất!”

 

“Nó sợ nhất ? Không dám càn mặt ? Nó chạy mà cũng để nó chạy ?” Tần Du chút kinh ngạc, đây giống tác phong của Cố Cẩn.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Đứa trẻ bảy tám tuổi, đang tuổi nổi loạn. Như nhím xù lông! Chuyện điên, nó vẫn luôn chấp nhận . Trong trường học, tuy nhấn mạnh với yêu thương , nhạo châm chọc khác, nhưng miệng lưỡi trong xã, kiểm soát . Nó cần chút thời gian.” Cố Cẩn trả lời.

 

Không ngờ Cố Cẩn suy nghĩ nhiều như , Tần Du im lặng vài giây ngẩng đầu, : “Vậy quan tâm nó thêm một chút. Nó tìm em, chắc là vẫn còn ghen chuyện viên kẹo .”

 

“Anh sẽ.”

 

“Vậy . Em việc đây.” Tần Du hai bước, chợt đầu .

 

“?” Cố Cẩn luôn cảm thấy ánh mắt Tần Du chút lành, hỏi: “Vợ , thế?”

 

“Có một việc, một , khi , khi , hãy nghĩ nhiều đến em của .” Tần Du tủm tỉm .

 

Nụ mặt Cố Cẩn lập tức đông cứng. Anh đá một hòn đá về phía cô , nặng nề : “Anh nó! Đừng đ.á.n.h đồng với con Husky .” Tần Du chạy biến.

 

****

 

“Các em, trật tự! Trật tự!” Lớp học, Mạc Thúy Liên bục giảng hét lớn. Chỉ là mặc kệ giọng cô to đến , tiếng thước kẻ đập xuống bàn giáo viên lớn thế nào, cũng chẳng ai thèm để ý, cả phòng học vẫn ồn ào náo động. Mạc Thúy Liên tâm mệt sức kiệt. Sao cô gặp đám học sinh hỗn láo thế ?

 

“Ai còn chuyện nữa? Cô sẽ đ.á.n.h thật đấy, thật đấy!” Mạc Thúy Liên gân cổ lên la, ngờ la xong, cả lớp lập tức im phăng phắc, một ai chuyện. Mạc Thúy Liên cây thước kẻ, hài lòng. Đây là hôm qua Cố Cẩn thấy cô tài nào quản lớp, cố ý tìm cho cô, bảo cô đứa nào hư thì quất đứa đó. Việc đ.á.n.h giỏi, cũng dám đánh, nhưng ngờ cái roi uy lực cũng lớn thật.

 

Chỉ là cô cảm thấy ánh mắt của đám nhóc bên gì đó đúng. Nhìn theo tầm mắt của chúng cửa lớp, Cố Cẩn đang dựa ở cửa, thần sắc nghiêm túc cả lớp. Hóa cả lớp đột nhiên im lặng tay cô thước kẻ, mà là vì Cố Cẩn tới. Đứa nào đứa nấy với vẻ sợ hãi mong chờ. Mạc Thúy Liên chợt thấy chút hụt hẫng và thất bại. Biện pháp duy nhất để cô trị đám nhóc chính là Cố Cẩn.

 

Cái tháng mà về, ngày nào cô cũng bù đầu bù cổ, ban ngày soạn giáo án, buổi tối ngủ , tóc rụng từng mảng lớn. Cô vốn là đến dạy , Cố Cẩn về thì cô sẽ về xã việc. Lúc xin nghỉ, Tần Chấn Bân bảo cô cứ tiếp tục dạy, vì trường thêm mấy học sinh mới. Thế là cô tiếp tục ở trường.

 

Tiết học , cả lớp an tĩnh ngoan ngoãn hơn nhiều. Tuy giữa giờ vẫn nhiều đứa chuyện riêng, nhưng so với những tiết học của cô, hơn bao nhiêu . Cũng chỉ mới thể trị đám nhóc khó bảo ngoan ngoãn, thành thật.

 

“Anh Cố Cẩn, cảm ơn !” Mạc Thúy Liên trở về văn phòng giáo viên, vô cùng cảm kích . Nói xong, cô lấy cốc rót ít nước, đưa cho Cố Cẩn: “Anh uống ? Uống nước nhé?”

 

Cố Cẩn cái cốc, bỗng dưng nhớ lời Tần Du với , nhàn nhạt đáp: “Không cần. Cảm ơn!”

 

“…” Mạc Thúy Liên , trong lòng chút hổ. Vốn định thỉnh giáo Cố Cẩn một ít về chuyện dạy học, nãy còn cảm thấy Cố Cẩn lạnh lùng như , xem , cô nghĩ sai . Đành tự nghĩ cách thôi.

 

 

Tần Du đang ở nhà ông Quý, phơi xong một ít d.ư.ợ.c liệu thì Phan Tiểu Mỹ mồ hôi đầm đìa chạy tới.

 

“Tiểu Mỹ, tới đây?” Tần Du ngạc nhiên.

 

“Du Nha, xã bên cạnh tới mời chúng đỡ đẻ. Bà mụ nhận ca , Sầm Luân , nhưng đàn ông đỡ đẻ thể chấp nhận, nên bảo tớ qua đây mời .”

 

“Đi thôi.” Ông Quý tình hình, liền xua tay với Tần Du.

 

Tần Du cầm túi châm cứu của , nhanh chóng cùng Phan Tiểu Mỹ ngoài.

 

“Tình hình cụ thể thế nào?”

 

“Người tới gọi chúng chỉ , sản phụ đó tối qua vỡ ối, nhưng sinh mãi mà cứ run rẩy , vã mồ hôi ngừng, còn liên tục mấy lời linh tinh. Bà mụ cho là trúng tà, gọi cả thầy cúng tới, nhưng ăn thua, bây giờ sản phụ đang xuất huyết nhiều!”

 

“Tình huống , đưa thẳng lên bệnh viện trấn chứ.”

 

“Người nhà cô chịu ! Sợ tốn tiền!”

 

“Trời đất ơi! Cái loại !” Tần Du c.h.ử.i thề một tiếng. Tiền còn quan trọng hơn cả mạng ?

 

 

Loading...