Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 576: Cái bà này đúng là thần kinh
Cập nhật lúc: 2025-11-15 08:01:49
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm . Tần Du dậy thật sớm, cũng giống như những ngày đây, cô đến trại heo giúp ông Lý Chi Minh cho heo ăn, đó về bữa sáng, chăm sóc đám hoa cỏ trong sân.
“Lát nữa em qua thăm em, bên em việc gì thì em sang chỗ ông Quý. Xong xuôi một lượt, chắc bên cũng hết tiết học buổi sáng. Nếu kịp giờ, chúng cùng qua trạm y tế, lâu gặp đồng chí Tiểu Mỹ.” Tần Du với Cố Cẩn.
“Chắc là cũng kịp. Nếu tan học, em cứ , ở đây.”
“Ừm, cũng .” Hai từ trong sân xuống, dọc đường gặp ít dân làng đồng việc.
“Thanh niên trí thức Cố, dạy học ?” “Vâng ạ.”
“Du Nha, qua chỗ ông Quý ?” “Vâng ạ.”
“Hai vợ chồng chúng nó giỏi thật, một thầy giáo, một bác sĩ.”
“Ai bảo trình độ văn hóa chứ? Ai bảo kiếm tấm chồng là trí thức cơ chứ? Không chỉ là đàn ông văn hóa, mà còn là đàn ông tiền nữa.” Trong xã cuối cùng cũng còn ai bóng gió chuyện họ sẽ ly hôn nữa. Đối với họ mà , hai bây giờ mới thật sự là sống chung với . Có ghen tị, cảm khái.
Cổ Thúy Lan cũng ở trong đám đông, bàn tán về vợ chồng Tần Du và Cố Cẩn, cô mới hai họ đến với cũng trải qua nhiều chuyện như , cũng mới hôm qua họ là từ nước ngoài trở về. Họ chỉ chống lưng ở xã, mà ở nước ngoài cũng quan hệ. Dù Tần Du và Cố Cẩn bối cảnh, nhưng khi thấy hai họ về hướng ngược với , Cổ Thúy Lan vẫn thấy đầy oán khí. Hướng Tần Du và Cố Cẩn là tri thức, là văn hóa; giống như cô , hôm qua mới tới xã, hôm nay bán mặt cho đất bán lưng cho trời, đồng việc, cái việc mà hôm qua Tần Chấn Bân sắp xếp: gánh phân heo! Cô là phụ nữ, từ thành phố tới, đời nào chịu cái loại việc ! Hôm qua tìm Cố Cẩn, định lôi kéo quen, bảo sắp xếp cho cô cùng dạy học, nhưng Cố Cẩn cứng như đá, dầu muối ăn. Hôm nay nhất định tìm một thể giúp cô việc.
Cổ Thúy Lan quanh đám đông, đa đều là các cặp vợ chồng cùng , cơ hội. Đảo một vòng, cô nhanh chóng phát hiện một đàn ông một trong đám đông, trông vạm vỡ, da ngăm đen, khóe miệng cứ nhếch lên, trông vẻ dễ bắt chuyện.
“Chào ! là Cổ Thúy Lan, thanh niên trí thức hôm qua mới tới. Anh tên gì nhỉ?” Lương Quân đang vác cày, cúi đầu thấy là cô , liền : “ tên Lương Quân. Ha hả ha hả…”
“Ha hả…” Lương Quân , Cổ Thúy Lan cũng theo.
“Ha hả ha hả…” Lương Quân tiếp tục .
“Ha hả.” Cổ Thúy Lan cho ngớ cả , hỏi: “Anh Lương Quân, gì thế?”
“Cô Cổ, thanh niên trí thức, sáng nay cô rửa mặt ? Chỗ mắt cô ghèn kìa.” Lương Quân chỉ khóe mắt Cổ Thúy Lan.
“…” Cổ Thúy Lan sờ lên mắt , quả thật quệt một thứ nho nhỏ. “Ha hả…” Cổ Thúy Lan bực hổ, hận thể độn thổ ngay lập tức.
“Không . Hồi rửa mặt cũng thế. giờ thì nữa, vợ . Cô Cổ, khuyên cô nên tìm một đàn ông, lập gia đình , ngoài sẽ như thế nữa.” Lương Quân vẻ khuyên nhủ.
“…” Anh cũng vợ ? Cổ Thúy Lan chút thất vọng, nhưng cô vẫn tự tin sức hút của , liếc mắt đưa tình với Lương Quân, : “Anh Lương Quân, hôm nay tay đau, thể giúp rải phân heo ?”
Lương Quân sững sờ một chút, bật : “Cô tính từ bỏ công điểm ? Được thôi, thể việc của hai , nhận gấp đôi công điểm.”
Nụ của Cổ Thúy Lan cứng đờ.
“ với đội trưởng ngay đây.” Lương Quân hưng phấn .
“Anh ! cần công điểm bao giờ?” Cổ Thúy Lan nghiến răng nghiến lợi hỏi . Lương Quân ngơ ngác.
“ là cái đồ gỗ mục . phong tình! Cái việc giúp đỡ khác mà cũng ? Thôi, thèm với nữa! Anh mà cày ruộng của .”
“…” Lương Quân gãi gãi đầu, hiểu : “Là cô cô rải phân heo, bảo hộ, sai chỗ nào ?”
“…” Mấy cùng cũng bật , trêu chọc: “Anh Lương, thanh niên trí thức, ý với đấy, ?”
Lương Quân giật nảy , : “Không . Quế Trân nhà như thế, ý gì với cô .”
Cổ Thúy Lan phía một đoạn xa, thấy lời của Lương Quân, mặt mũi mất sạch. Cô ngược trở , gào thẳng mặt Lương Quân: “Anh đúng là đồ ngốc, đồ ngu! Ai thèm ý với ? Anh cũng soi nước tiểu mà xem .”
“…” Cái bà đúng là thần kinh!
Rất nhanh đến ruộng, ai việc nấy, cuốc đất, cày ruộng, rải phân heo. Cổ Thúy Lan đống phân heo bẩn thỉu, cứ chần chừ mãi chịu động tay. Mọi việc hăng say, chẳng ai thèm để ý đến tâm hồn mỏng manh của cô . Cổ Thúy Lan càng cảm thấy lòng tự trọng cao quý của hết đến khác chà đạp.
***
Cố Cẩn đến trường học. Tần Du về nhà Thẩm Hồng Mai một chuyến. Trải qua một đêm suy nghĩ, Thẩm Hồng Mai chấp nhận sự thật là đang con. Đứa bé hoài , phá chắc chắn là .
“Du Nha, con thật sự ngại sinh thêm một đứa con nữa ?”
“Mẹ. Trông con vui thế mà là giả ạ? Con vui thật mà, vô cùng vô cùng vui!”
Thẩm Hồng Mai thấy Tần Du vui mừng hớn hở mặt, bà : “Chỉ là, đúng là lớn tuổi thật .”
“Mẹ, đừng lo. Con sẽ ở bên , cho đến khi em nhỏ nhà họ Tần chúng đời.” Đời Thẩm Hồng Mai tái hôn, con nhỏ. Đời , bà chỉ cần giống như ông Lý Chi Minh, vượt qua kiếp nạn , là thể bình an. Tháng 10 năm nay sẽ khôi phục kỳ thi đại học, thời gian thi sắp xếp tháng 12. Cô thể ở bên Thẩm Hồng Mai cho đến khi bà sinh con an , đó mới thi.
“Con ủng hộ như , cũng an tâm .” Tảng đá trong lòng Thẩm Hồng Mai cuối cùng cũng đặt xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-576-cai-ba-nay-dung-la-than-kinh.html.]
“Vậy con việc đây.” “Ừ.”
Tần Du qua chỗ ông Quý một vòng. Bệnh phong thấp của ông lão cải thiện nhiều, ngày nào ông cũng nghiên cứu d.ư.ợ.c lý, nhưng ông Tần Du thêm kinh nghiệm lâm sàng hơn. Sau khi cho cô một ít kiến thức về châm cứu, ông liền “thả” cho Tần Du tự bơi, bảo cô đến trạm y tế tiếp xúc nhiều với bệnh nhân hơn. Vừa khỏi đó, cô liền gặp Cố Cẩn tan tiết học buổi sáng.
“Anh trí thức trai từ tới mà đây?” Tần Du chào hỏi.
Cố Cẩn liếc cô một cái, : “Về nhà vợ .”
“Vợ là ai mà thế?”
“Này, , đang chuyện với mà, thèm để ý đến thế?”
Cố Cẩn dừng bước, nghiêm túc đắn : “Vợ thích chuyện với phụ nữ khác.”
“… là phụ nữ khác ?”
“Đến cả một nữ trí thức xinh như mà cũng quen, chẳng lẽ đúng ?” Cố Cẩn hỏi vặn .
“Ha ha ha, Cố Cẩn, thôi . Đừng tự luyến thế ?” Tần Du nhịn , kéo tay , : “Anh trí thức trai , là của nhà .”
“Biết là .” Cố Cẩn Tần Du thì mặt lạnh, nhưng lúc về phía , nụ mặt che giấu .
“Ối, xem ai về đây ?” Hai còn bước trạm y tế, Sầm Luân , thấy hai họ, kinh ngạc vui mừng.
“Bọn em về hôm qua, với Tiểu Mỹ khám bệnh tận nhà về ?” Tần Du trả lời.
Sầm Luân chằm chằm Cố Cẩn, ngắm nghía một hồi lâu, kéo gần, săm soi từ một lượt, : “Ừm, hồi phục tệ. Cẩn Nhi nhà chúng sắc mặt hồng hào hẳn . Chứng tỏ Tần Du nhà đúng là cách chăm .” Cảm thán xong, cực kỳ lưu . manh mà vỗ một cái . m.ô.n.g Cố Cẩn: “Mông . mẩy . đầy đặn . ghê, sờ sướng tay thật.”
“…” Cố Cẩn ( sàm sỡ). “…” Tần Du ( trơ mắt Cố Cẩn sàm sỡ). Sầm Luân đúng là chẳng đổi chút nào.
“Thời gian ở đây, sờ đồng chí Phan Tiểu Mỹ chán , nên đổi cảm giác ?” Cố Cẩn đè nén cơn tức giận vì sàm sỡ xuống, cất giọng nặng nề hỏi.
Sầm Luân lập tức nhảy dựng lên: “Cố Cẩn ơi, hươu vượn gì thế, sờ đồng chí Phan Tiểu Mỹ bao giờ? chỉ hứng thú với thôi!”
Cố Cẩn hài lòng với phản ứng của . Dám ăn đậu hũ của , nhiều cách trị lắm. Anh ghét bỏ lùi xa hai bước, nắm tay Tần Du : “ hứng thú với , là vợ !”
Sầm Luân khinh thường: “Có vợ mà cũng khoe khoang!”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Ha hả, cũng tìm một cô vợ về mà vỗ béo !”
“Ấu trĩ!” Sầm Luân hừ lạnh một tiếng.
Cố Cẩn . Tần Du cũng . Thấy chẳng ai thèm dỗ dành , Sầm Luân bi thương tủi , : “ vất vả lắm mới mạo hiểm trở về , ngờ về kích thích. Còn thiên lý hả? Tần Du ơi, trị chồng em , nếu tức c.h.ế.t, em sẽ mất một yêu thương em đấy!”
“Hôm qua khám bệnh tận nhà nguy hiểm lắm ?” Tần Du hỏi.
“Rất nguy hiểm!” Phan Tiểu Mỹ rót nước cho Tần Du và Cố Cẩn trả lời Sầm Luân: “Một ca nghiện ngập. Vì thỏa mãn cơn nghiện mà bán con trai con gái, nhà nghèo rớt mồng tơi chỉ còn bốn bức tường rách, vợ liều mạng với , lén bỏ t.h.u.ố.c nước, vợ cũng nghiện luôn. Hai vợ chồng kiểm soát , gã đàn ông đó bắt vợ ngoài cái nghề sạch sẽ.” “Hai lăn lộn bên ngoài mấy tháng trời mới về, ai nấy đều bệnh nặng. Vợ cũng nhiễm bệnh, chồng cũng nhiễm bệnh. Sống bằng heo chó. Lúc chúng đến khám bệnh, bọn họ còn bắt lấy tay Sầm Luân, nếu chúng cho họ tiền, sẽ chúng cũng lây bệnh.”
“Tệ hại đến thế!” Tần Du mà phẫn nộ.
“Chứ nữa, lúc đó tức điên lên, đá văng , gã đàn ông đó thiếu chút nữa là tắt thở.” Phan Tiểu Mỹ hừ lạnh một tiếng.
“Hôm qua, đúng là nhờ cả đồng chí Tiểu Mỹ.” Sầm Luân tuy thích việc , Phan Tiểu Mỹ cũng bám theo đó, nhưng chuyện nhất định cảm ơn.
“Thế mà còn ghét bỏ cứ kè kè bên cạnh ?” Phan Tiểu Mỹ tức giận hỏi .
“Đồng chí Tiểu Mỹ cô hiểu lầm , ghét bỏ, là lo lỡ việc của cô!” Sầm Luân giải thích một cách thiếu tự tin.
“Việc của chính là bảo vệ ! Anh xem, còn đuổi nữa ?”
“Không đuổi nữa, ?”
“Quá ! Ôi, tâm trạng quá!” Phan Tiểu Mỹ tươi như hoa: “Tần Du, về một cái là dễ chuyện hẳn. Sau , thường xuyên tới đấy.”
“Được. Ngày nào tớ cũng tới.” Dù gì đây cũng là địa bàn của cô mà.
“Tốt quá . Nghe nước ngoài lắm, kể cho tớ với?” “Được.”
Thấy Tần Du và Phan Tiểu Mỹ trò chuyện rôm rả, trong mắt Sầm Luân hiện lên vẻ nghiêm túc hiếm thấy, với Cố Cẩn: “Chúng phòng trong chuyện.”