Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 573: Không phải sinh ra được là chết!
Cập nhật lúc: 2025-11-15 08:01:46
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thím Xuân nhà cô hễ nổi điên là Tần Hương tính tình cũng đổi, ngày nào cũng bán bánh đường chiên, bây giờ chăm thím Xuân nên nó bán hàng nữa. Đoạn lẽ là chăm mệt quá đ.â.m cáu bẳn, nên ngày nào cũng lóc ở nhà. Cái nhà chú Tần Nhị nhà cô, một thì ngày nào cũng nổi điên, một thì suốt ngày lóc, một đứa thì còn đang học. Một gánh vác cả gia đình lớn, ngày nào cũng sớm về khuya, cố kiếm thêm chút tiền, cuộc sống thật sự gian nan.” Thẩm Hồng Mai thở dài một , vô cùng đồng cảm .
“Thím Thẩm, chị Hồng Mai ơi, em thấy chị đừng lo hão chuyện nữa! Chị khó chịu trong lòng thì cũng chẳng . Trước chị bà bắt nạt còn ít ?” Giọng thím Liên từ lưng truyền tới, “Phải , hồi bà tác oai tác quái như thế, chừng bây giờ chính là báo ứng đấy!”
“Bà chị đúng là miệng d.a.o găm tâm đậu hũ, ngoài miệng thì chứ hái ít dâu tằm núi, thấy đáng thương, chẳng chị cũng cho bà ăn còn gì.” Thẩm Hồng Mai .
“ cho bả, khác với chị cho bả. Hồi bả dám chọc , bắt nạt , nên cho bả là vì thương hại bả. chị thì khác, hồi bà bắt nạt nhà chị, mỉa mai châm chọc thì cũng nhòm ngó thứ thứ của nhà chị. Mối thù chị thể quên . Tuy bâyD giờ chị là vợ đội trưởng, nhưng chị cũng đừng cái gì cũng xông gánh vác, thấy khác đáng thương là chị mủi lòng. Chị mà cứ như , chỉ rước phiền phức thôi.” Thím Liên ăn viên kẹo Tần Du mới đưa, .
“Xem chị kìa. Có thể phiền phức lớn đến mức nào chứ?”
“Du Nha, cháu xem, cháu . còn tin. Cứ thấy đáng thương, nhưng đáng thương ắt chỗ đáng hận!” Thím Liên tiếp tục .
“Quan điểm của thím Liên, cháu đồng ý.” Tần Du tỏ vẻ tán đồng.
“Hai con các về một phe, . Haizz, với bà tuy nhiều ân oán, nhưng thấy bà nông nỗi , vẫn thấy đáng thương. Du Nha, cháu thấy ?”
“…” Tần Du. Cô thấy thím Xuân đáng thương, cô thấy đáng thương là Tần Tiểu Giang. Mẹ điên , đối với một đứa trẻ nhỏ như Tần Tiểu Giang mà , cú đả kích chắc chắn nhỏ.
Đời thím Xuân điên, từ khi Từ Lan Chi khó sinh qua đời, cuộc sống của bà vẫn như cũ, vẫn mạnh mẽ và đanh đá, nghênh ngang khắp thôn. Lúc Tần Hương lấy chồng, bà khoe khoang lâu, Tần Hương gả cho thành phố, còn tiền đồ, tương lai hơn cả gả cho thanh niên trí thức. Sau khi Tần Hương lấy chồng, bà dắt Tần Xuyên thường xuyên đến nhà con gái ăn chực uống chực, cũng khoe khoang khoác lác. Tần Hương chịu nổi đủ thói của bà , hai con cãi nhiều quyết liệt cắt đứt. Sau khi ít lên thị trấn, bà tìm một bà vợ khác cho Tần Biển Rộng, nhưng bà vợ đó cũng sống bao lâu. Tần Tiểu Giang lớn lên kiếm ít tiền, nhưng cuối cùng thua sạch vì thói cờ bạc, nợ nần chồng chất, trốn chui trốn lủi trong nhà. Đám chủ nợ đến đập cửa nhà họ, ném phân nhà, bà cầm d.a.o xông , với đám chủ nợ, đòi tiền thì , mạng thì một đây. Đám chủ nợ , cái mạng quèn của bà bọn cần, bà c.h.ế.t thì bọn cũng vẫn đòi nợ!
Bà tin mạng rẻ mạt đến , liền lao đầu đ.â.m thẳng xuống hồ nước cửa. Chỗ bà nhảy xuống một cành cây chĩa , cổ cành cây đ.â.m gãy, c.h.ế.t ngay tại chỗ. Đám chủ nợ thấy c.h.ế.t thật, cũng im ắng mấy ngày. khi bà chôn cất, bọn họ tiếp tục đến loạn. Cái c.h.ế.t của bà cũng giống như lời đám chủ nợ , bất kỳ giá trị gì, bọn họ buông tha cho Tần Tiểu Giang. Ngược , Tần Tiểu Giang khi lo xong đám tang cho thím Xuân thì đổi. Cậu bán hết thứ đáng giá trong nhà, gánh hết nợ nần, chấp nhận lãi suất, đau mà suy nghĩ , bắt đầu quyết tâm nghiêm túc kiếm tiền trả nợ. Những chuyện , đều là cô về nhà mới kể . đời rốt cuộc đời . Đời Từ Lan Chi c.h.ế.t, đứa bé cũng bình an.
“Mẹ, con với Lan Chi mang cơm cho đây. Bố còn về, ăn chút gì !” Bên , Tần Biển Rộng dắt Từ Lan Chi mang cơm cho thím Xuân. Tần Biển Rộng xách một cái giỏ, trong giỏ một bát cơm và một bát thức ăn. Từ Lan Chi bên cạnh trông đầy đặn lên ít, còn vẻ yếu ớt mong manh như , mặt mày hồng hào khỏe mạnh, một tay dắt Tần Xuyên, một tay cầm cái cuốc, lưng địu đứa con nhỏ. Hai họ chắc là chuẩn đồng việc, tiện đường mang cơm cho thím Xuân.
Thím Xuân liếc bát cơm và thức ăn, mày bỗng nhíu chặt , ném mạnh cái bát xuống đất, chỉ thẳng mặt Từ Lan Chi mà mắng to: “Mày, con quỷ đẻ khó ! Mày còn bám . riết lấy con trai tao! Mày cút ngay cho tao! Cút xa một chút! Cả con quỷ nhỏ nữa, cút hết cho tao!”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Từ Lan Chi thím Xuân dọa cho lùi mấy bước, nụ mặt biến mất, hốc mắt đỏ bừng. Cô trừng mắt thím Xuân một cái với Tần Biển Rộng: “Tần Biển Rộng, em đồng đây.”
Tần Biển Rộng cái bát vỡ tan tành cùng thức ăn vương vãi, tức lộn cả ruột, gắt lên với thím Xuân: “Bà cứ điên ! Bà cứ điên cho thỏa thích !”
“Con trai, điên! Nó đúng là con quỷ đẻ khó! Nó là c.h.ế.t, đứa bé nó cõng lưng cũng ! Đều là quỷ! Đều là c.h.ế.t! Con đừng qua với chúng nó nữa, chúng nó sẽ hại c.h.ế.t con! Sẽ hại c.h.ế.t cả nhà chúng đấy.” Thím Xuân kéo Tần Biển Rộng , lẩm bẩm như ma nhập.
“Bà mới là , quỷ quỷ! Thức ăn là Lan Chi nấu. Bà ăn thì thôi, còn rủa , rủa cả con gái . Sau bà sống c.h.ế.t thế nào, cũng mặc kệ!” Tần Biển Rộng tức đến đỏ bừng mặt, ném nốt chỗ thức ăn còn trong giỏ xuống đất bỏ .
“Aiya, với con mà, con tin! Nó là c.h.ế.t! Người c.h.ế.t đấy! Nhà chúng sắp gặp xui xẻo .” Tần Biển Rộng , thím Xuân la ầm ĩ lên.
***
“Thấy , thấy , thấy ! Cái hạng đàn bà đáng thương ?” Thím Liên hỏi. Thẩm Hồng Mai chỉ thở dài ngao ngán.
“Vợ chồng thằng Biển Rộng với con bé Lan Chi đây ở chung với bả, bả dăm bữa nửa tháng bắt nạt Lan Chi. Cái hôm con bé Lan Chi sinh con, bả cho lên bệnh viện thị trấn vì sợ tốn tiền. Đến lúc hai đứa nó ở riêng, bả cũng chẳng cho cái gì. Giờ bả thành cái bộ dạng , hai vợ chồng nó tính toán, sợ bà đói nên mới bưng cơm tới cho. Bà ăn thì thôi, còn mắng con dâu với cháu gái là ma quỷ! Cho nên chị Hồng Mai , dẹp cái lòng của chị . Loại , đáng!” Thím Liên .
“Haizz.” Thẩm Hồng Mai nặng nề thở dài.
“Mày cái gì mà ? Mày cũng biến thành quỷ ! Mày cũng sống nổi !” Thím Xuân đầu , phát hiện mấy Thẩm Hồng Mai đang , lập tức chỉ thẳng Thẩm Hồng Mai mà gào lên.
“…” Thẩm Hồng Mai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-573-khong-phai-sinh-ra-duoc-la-chet.html.]
“…” Thím Liên mắng: “Cái bà điên , bà c.h.ế.t thì tự mà c.h.ế.t! Mắng lung tung, coi chừng đập rụng hết răng bây giờ!”
Tần Du tức giận thím Xuân, bước tới gần bà , cất giọng nặng nề hỏi: “Bà mắng cái gì?”
“Bồ Tát, Bồ Tát tái thế! gì cả, gì cả. Người cứu lấy Biển Rộng nhà với, cứu lấy Biển Rộng nhà .” Thím Xuân thấy Tần Du tới, hai . chân “bịch” một tiếng quỳ sụp xuống đất, cứ thế mà dập đầu lạy cô.
“…” Tần Du bà với ánh mắt sâu thẳm. Lẽ nào thím Xuân khi điên thể thấy nhân quả mà khác thấy?
“Bà dậy!”
“Vâng. dậy ngay!” Thím Xuân lồm cồm bò dậy ngay lập tức.
“Bà cái gì?” Tần Du hỏi nữa.
“Bà sắp c.h.ế.t . Bồ Tát ơi, bà sắp c.h.ế.t thật ! mà, là Bồ Tát, thể cứu. Bà , sinh là c.h.ế.t! Ha ha ha ha ha ha ha…” Thím Xuân lên quỷ sói gào.
“Du Nha, thôi con. Bả chỉ là một bà điên, đừng chấp nhặt với bả gì. Chấp nhặt thì bả cũng rõ ràng , cùng lắm thì thấy bả thì đường vòng.” Thẩm Hồng Mai thấy sắc mặt Tần Du lạnh băng, thấy rõ vẻ mặt xử lý thím Xuân một trận, vội vàng kéo con gái .
“ đấy. Du Nha, chúng đừng dây dưa với loại gì. Đi thôi, hai đứa mới từ nước ngoài về, về nhà nghỉ ngơi cho khỏe . Chồng cháu còn đang ở sân chờ cháu kìa.” Thím Liên cũng khuyên nhủ.
Tần Du hít sâu một , lạnh lùng liếc thím Xuân một cái, cùng Thẩm Hồng Mai về.
“Du Nha, con tìm Tiểu Cố . Mẹ giếng xách thùng quần áo giặt xong về .” Đến cửa nhà, Thẩm Hồng Mai với Tần Du.
“Để con xách cho.”
“Không cần. Có mấy bộ quần áo thôi, con còn trẻ, lo xách nổi.” Thẩm Hồng Mai với Tần Du.
“Mẹ con còn trẻ mà, con về nhé.”
“Mẹ về ngay đây.” Thẩm Hồng Mai tới bên giếng nước cửa, cúi xổm xuống, dùng nước sạch giũ nữa đám quần áo giặt qua, vắt khô bỏ thùng. Chỉ là lúc dậy, bà đột nhiên thấy xây xẩm mặt mày, mới thẳng lên, cả lảo đảo, đầu óc choáng váng ngã quỵ xuống.
“Anh đội trưởng ơi, thím Thẩm ngất xỉu …” “Du Nha, cháu ngã ở bên giếng kìa…”
Tần Chấn Bân mặt cắt còn giọt máu, từ trong nhà lao , ôm Thẩm Hồng Mai đang đất lòng . Chỉ là cúi lưng, cái eo vốn đang thương của ông liền đau điếng, cả thẳng nổi.
“Du Nha, mau xem cháu! Mẹ cháu còn đang khỏe mạnh mà.” Giọng Tần Chấn Bân run . rẩy .
“Chú Tần, chú buông cháu để cháu, chú về nhà lấy cái chăn đây.” Thẩm Hồng Mai bệnh tim, nếu là bệnh tái phát, việc bế bà những cứu bà mà sẽ chỉ khiến bệnh tình của bà trở nên hơn. Tần Du xổm xuống, lòng rối bời và căng thẳng. Cô thật sự sợ hãi Thẩm Hồng Mai tái phát bệnh tim, sợ hãi lời của bà điên Xuân thẩm, cái lời thì vô lý nhưng dường như chút đạo lý . Đặt Thẩm Hồng Mai ngay ngắn, cô hít sâu mấy , ngưng thần tĩnh khí, ép bình tĩnh để bắt mạch cho Thẩm Hồng Mai. Sẽ , nếu chuyện gì, cô cũng thể xử lý ngay lập tức. Ở thủ đô, cô gặp bệnh nhân đột ngột tái phát bệnh tim còn xử lý , đây là cô, cô nhất định thể cứu .
“Cái bà điên Xuân thẩm … Lời bà là ứng nghiệm thật đấy chứ?” Mới thím Xuân còn rủa Thẩm Hồng Mai sắp c.h.ế.t. Lời mới bao lâu, Thẩm Hồng Mai ngất xỉu… Việc khỏi quá trùng hợp.
“Đã bảo là bà điên , năng linh tinh mà tin . Bà còn mắng con dâu là quỷ nữa là?” Lời tuy bác bỏ, nhưng vẫn thấy gì đó mờ ám, càng càng cảm thấy hình như đúng là chuyện như . Thẩm Hồng Mai từ lúc m.a.n.g t.h.a.i Tần Du ở , mãi cho đến khi Tần Du lấy chồng, bà mới tái hôn, sống cuộc sống của một phụ nữ bình thường. Nếu bà thật sự mệnh hệ gì, thì cũng đáng thương quá…
“Du Nha, là chúng đưa cháu lên thị trấn ngay bây giờ .” Tần Chấn Bân dè dặt hỏi.
Tần Du gạt bỏ âm thanh xung quanh, chỉ tập trung bắt mạch. Tay đặt lên cổ tay Thẩm Hồng Mai, sắc mặt cô còn đang nặng trịch, nhưng càng bắt mạch, mặt cô càng dần dãn , nở nụ .