Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 541: Mười Đỗ Bình cũng không bằng một Cố Cẩn

Cập nhật lúc: 2025-11-15 08:01:06
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bà nội, đừng con mặt vợ con.” Cố Cẩn kháng nghị.

 

“Đấy, nó ngượng kìa.” Hồ Cúc .

 

Bị Hồ Cúc trêu, Cố Cẩn dứt khoát nhanh hơn, vẻ mặt kiêu ngạo, bỏ cả hai phía .

 

“Trời ơi, cái thằng nhóc thối , bà nội hai câu giận, nhanh thế, bà già nổi.” Hồ Cúc vội vàng tăng tốc, dù tay xách gì nhưng đuổi theo cũng mệt bở tai.

 

Tần Du theo hai , cảnh một già một trẻ rượt đuổi .

 

Cố Cẩn đối với khác lạnh lùng, nhưng với ông bà nội thì tính tình . Bất kể Hồ Cúc gì, cũng chỉ nhiều nhất là lạnh mặt lờ . Người đàn ông , thực chất trái tim ấm áp.

 

Hồ Cúc gần như oán giận Cố Cẩn chờ suốt đường về.

 

về đến nhà, thấy Cố Cẩn chuẩn sẵn một chậu nước ấm để bà ngâm chân, trái tim bà ấm áp lạ thường.

 

Hơi nước nóng bốc lên mờ cả căn phòng, Cố Cẩn cởi giày giúp Hồ Cúc.

 

“Trời ơi, thằng bé , hiểu chuyện thế?” Hồ Cúc vui mừng, ngượng ngùng.

 

Bà nuôi cháu trai, cháu trai thường thần kinh thô, tinh tế, bà bao giờ nghĩ ngày cháu trai sẽ bưng nước cho ngâm chân. Quá bất ngờ, quá kinh hỉ.

 

“Con lòng là . Bà nội tự .”

 

Cố Cẩn miễn cưỡng, chỉ : “Vậy bà ngâm , ngâm xong con đổ nước.”

 

Lúc Hồ Cúc và Tần Du ngoài, Khương Mỹ Lệ ở nhà tự điều chỉnh tâm trạng.

 

khó khăn lắm mới ngày hôm nay, tại ly hôn với Cố Uy?

 

Mấy năm nay, Cố Uy ngoài việc tính tình nóng nảy, cũng ngoài trăng hoa, coi như là một đàn ông .

 

Bây giờ lương tháng của ông ít, nếu bà ly hôn, sẽ hàng tá phụ nữ hổ nhào !

 

Nghĩ đến cảnh những phụ nữ khác tiêu tiền của chồng , nghĩ đến Cố Lệ Phi gặp Cố Uy còn sắc mặt đàn bà khác, bà thấy trong lòng tắc nghẹn.

 

Không ly hôn! Quyết ly hôn!

 

khi thấy Hồ Cúc, Tần Du bọn họ trở về, tâm trạng bà tụt dốc.

 

Hồ Cúc mua cho Tần Du và Cố Cẩn nhiều đồ như ! Cố Cẩn thế mà còn bưng nước cho Hồ Cúc ngâm chân. Trước đây lúc bà ngoan ngoãn phục tùng, Cố Cẩn cũng từng hiếu kính bà như thế!

 

“Cố Lệ Phi!” Khương Mỹ Lệ đột nhiên gọi con trai .

 

Cố Lệ Phi đang chơi xếp hình tiếng gọi bất thình lình giật , đầu hỏi: “Mẹ, chuyện gì? Mẹ cứ la hét thất thường.”

 

“Đi, bưng cho chậu nước, ngâm chân!” Con khác đẻ đáng tin, con đẻ, chắc tinh ý hơn chứ.

 

“Không hôm qua mới nhà tắm công cộng ngâm ?” Cố Lệ Phi hỏi . Cậu đang chơi dở ván xếp hình.

 

“Hôm qua ăn cơm , hôm nay mày vẫn ăn? Hôm qua ngâm , hôm nay cần ngâm chân ?”

 

“Lúc nãy ở nhà cũng rửa chân mà.” Cố Lệ Phi vạch trần. Khương Mỹ Lệ mới rửa chân, thấy.

 

Mẹ hôm nay bình thường, rửa chân xong, bưng nước ngâm chân.

 

“Cố Lệ Phi, rửa bát thì mày vui vẻ, bảo bưng nước cho thì mày từ chối. Tối nay mày chọc tức c.h.ế.t , ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-541-muoi-do-binh-cung-khong-bang-mot-co-can.html.]

Chồng thì nhớ vợ cũ, con trai thì phá đám!

 

“Mẹ, đừng vu oan cho con! Con nghĩ . Mà thật , đang ghen tị vì cả bưng nước cho bà nội rửa chân ? Mẹ cần ghen tị , chờ con trai con đời, cũng thể hưởng đãi ngộ như bà nội!” Cố Lệ Phi nghiêm túc .

 

Hôm nay rửa bát kiếm hai hào, đang vui lắm đây.

 

“…” Còn chờ cháu nội! Thằng con nuôi vô ích ?

 

Khương Mỹ Lệ tức đến phình mang trợn má!

 

***

 

Hôm , Tần Du và Cố Cẩn sáng sớm đến chỗ ông cụ nội.

 

Sức khỏe ông cụ so với hôm hơn một chút. Dưới sự chăm sóc tận tình, cái Tết của ông xem nhẹ nhàng.

 

Sau đó, họ đến chỗ Ngọc Yên.

 

Sân của Ngọc Yên còn hoang vắng, tiêu điều như . Cỏ dại khô vàng trong sân nhổ sạch, quét dọn gọn gàng. Góc tường còn đặt một chậu hoa mai, hoa mai mới mua, đất còn mới, cành khô chi chít nụ hoa, như sắp nở rộ. Cả sân nhờ chậu hoa mà trở nên tràn đầy sức sống.

 

Chỉ là Cố Sách vẫn lạnh lùng như hôm qua. Ngọc Yên so với hôm qua cũng gì khác biệt.

 

Tần Du mát xa cơ bắp cho Ngọc Yên xong, bắt đầu châm cứu trị liệu cho cô.

 

“Trên cơ thể nhiều huyệt vị, xoa bóp sẽ tác dụng kích thích não bộ nhất định, trong đó huyệt Dũng Tuyền, Thập Tuyên, Bách Hội tác dụng kích thích mạnh nhất. Nếu việc gì, thể mát xa cho cô nhiều hơn, và chuyện với cô .” Tần Du Cố Sách tính tình kỳ quặc, nên khi chuyện cũng gọi thẳng tên.

 

Cố Sách bên cạnh, vờ như thấy lời Tần Du.

 

Hơn một giờ , Tần Du châm cứu xong, Cố Sách mới lạnh lùng lên tiếng: “Hôm qua liên lạc với thầy . Ông thứ ba tuần , tức là mùng bốn Tết, sẽ thời gian. Nếu các đến kịp, kiểm tra xong, nếu cơ thể vấn đề gì khác, thể phẫu thuật luôn. Nếu kịp, đây là phương thức liên lạc, các tự hẹn thời gian phẫu thuật.”

 

“Được. Cảm ơn.” Tần Du nhận lấy thông tin liên lạc.

 

Ra khỏi sân, Tần Du hít một thật sâu, vẻ mặt nhẹ nhõm hơn: “Bác sĩ thời gian . Giờ chỉ còn chờ hộ chiếu và thị thực thôi.”

 

“Lát nữa, chúng tìm Sầm Luân xem . Xem bên đó tiến triển thế nào?”

 

“Không cần . Nếu xong, sẽ tự động báo cho chúng .”

 

***

 

Giờ phút , Sầm Luân đang gấp như kiến bò chảo nóng.

 

“Tư lệnh, ông già Đỗ bên cố tình ghim chúng . Văn kiện của bộ đội chúng chuyển qua, mà ông cần xét duyệt!”

 

Sắc mặt Lãnh Nghị lạnh như tiền. Đỗ Chấn Hoành ý gì, ông rõ hơn ai hết.

 

Suy nghĩ một hồi, ông ngẩng đầu với Sầm Luân: “Nói với ông , Đỗ Bình vẫn khỏe. Bảo ông cử đến thủ tục bảo lãnh tại ngoại.”

 

“Thả ?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

. Một đổi một. Không lỗ. Lính của giá trị hơn con trai ông . Mười thằng Đỗ Bình cũng bằng một Cố Cẩn.” Lãnh Nghị nheo mắt, giọng lạnh băng, “Nếu ông hiểu ý , ngày mai cứ để cái thủ tục của ông thành giấy lộn !”

 

“Rõ.”

 

“Lãnh lão già, Cố Cẩn nước ngoài là chủ ý của ông? Ông định giở trò gì?” Bên ngoài, giọng bất bình của Cố Liệt vang lên.

 

Lãnh Nghị thấy Cố Liệt bước , chút kinh ngạc. Nhìn ông một lượt, Lãnh Nghị hỏi: “Chuyện , ông ? Nó với ông bà ?”

 

 

Loading...