Tin tức trong khu tập thể lan nhanh hơn gió. Vụ Tần Du "gài bẫy" trở thành chủ đề nóng.
"Haizz, thời buổi khó . Bác sĩ Tần xem bệnh miễn phí mà cũng đứa ngứa mắt tố cáo."
" đó! Làm thế ai dám giúp ai nữa."
"Ai thật là xem bệnh ?" Một bà cô rõ ràng GATO với Tần Du lên tiếng. " thật nhé, mấy nhà quê phiền phức thật. Mới đến mấy hôm long trời lở đất. Chỉ sờ sờ mó mó vài cái là trứng gà với quà cáp, tiền dễ kiếm quá nhỉ!"
Bà bĩu môi: "À, mà các cái hẻm Đông Tam đằng ? Cũng một bà chửa dân nhà quê, suốt ngày cái món đen đen bẩn bẩn gì , gọi là lạp xưởng. Thế mà khối mê, tranh mua. Cũng mới tố cáo đầu cơ tích trữ ! Đang điều tra đấy!"
"Mấy bà nhà quê thiếu tiền đến điên ?"
"Bà ăn lạp xưởng bao giờ ? Ngon lắm, cay cay thơm thơm, ăn tốn cơm cực!" Một khác phản bác.
"Ngon thì ? Đó là đầu cơ tích trữ! Bị bắt là đáng!"
Tần Du và Cố Cẩn rõ mồn một.
Con dâu nhà quê? Bụng to? Hẻm Đông Tam?
"Xin hỏi dì," Tần Du . "Nhà bà bầu đó... họ gì ạ?"
Bị bắt quả tang , bà lí nhí: "Hình như... họ Lương."
Tần Du và Cố Cẩn lập tức . (Chẳng lẽ là Lương Quân và Quách Quế Trân?)
"Chúng qua đó xem!"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Ba vội vàng bắt xe ba gác, phi thẳng đến nhà Lương Quân.
Đến nơi, bên ngoài vây kín . lạ , là đám đông hóng hớt, mà là một đám đông đang... bảo vệ.
"Đồng chí ơi, con dâu nhà đầu cơ tích trữ gì !" " đó! Chúng mua bán gì ! Chúng là mang thịt, mang ruột non tới, nhờ con bé nó hộ thành lạp xưởng. Trả chút tiền công thôi mà!" "Tay nghề con bé nó thật sự. Mà nó thu tiền công còn rẻ hơn chỗ khác . Người lấy 5 đồng, nó lấy 4 đồng !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-530-vu-an-lap-xuong-va-tam-nhin-kinh-te-cua-quach-que-tran.html.]
Các cán bộ thấy dân tình kích động quá, vội xua tay: "Bà con bình tĩnh! Chúng nhận tin báo nên đến điều tra. Nếu đúng là mua bán, chỉ là thủ công, thu phí gia công... thì vi phạm chính sách pháp quy."
"Ối giời ơi!" Một bà dì reo lên. "Đồng chí đúng là bao công tái thế! Công bằng chính trực!"
"Thôi, gì, bà con về ăn Tết vui vẻ!" Các cán bộ nhắc nhở vài câu rút lui.
Đám đông thở phào, lập tức sang Quách Quế Trân: "Thím Lương, thế chỗ thịt với ruột non mới mang tới... bà luôn giúp nhé!"
"Của nhà nữa!"
"Dạ , cảm ơn các bác, các dì nhiều lắm!" Quách Quế Trân ôm cái bụng bầu, cúi đầu cảm ơn rối rít.
"Du Nha! Cố thanh niên! Bác sĩ Sầm! Mọi tới!" Thấy Tần Du, Quách Quế Trân mừng rỡ.
Vào nhà, Quách Quế Trân mới dở dở kể : "Em cũng ai ác thế. Em mang lạp xưởng ở quê lên biếu hàng xóm, ai ăn cũng khen. Mọi đòi mua mà em nhiều . Thấy em bầu bì ở nhà cũng rảnh, nên em bảo mang thịt tới em giúp."
"Mọi thấy em cực quá nên đòi trả tiền công. Em còn cẩn thận bảo Lương Quân tận sở Công thương hỏi, bảo thu phí gia công là hợp pháp. Thế là em , ai ngờ... cũng tố cáo."
Quách Quế Trân nhẩm tính: "Làm thêm 3 ngày nữa là Tết. Ba ngày cả em, Lương Quân với chồng em cùng , cũng kiếm 30 đồng, bằng cả tháng lương đó!"
Tần Du mà thầm phục. Quách Quế Trân đúng là đầu óc kinh doanh, ném cũng sống .
"À Du Nha," Quách Quế Trân bỗng hào hứng. "Mấy hôm nay Lương Quân đèo em chợ, chị ? Chợ ở đây gọi là chợ đen, mà gọi là 'Thị trường tự do'! Mọi tự do mua bán. Chính sách ở Kinh đô thoáng thật!"
Tần Du mỉm . Cô chứ. Những xe bán đồ ăn sáng, bán rau quả vỉa hè... tất cả đều là tín hiệu.
(Gió đổi chiều thật . Cơn gió "Cải cách mở cửa" sắp thổi tới!)
"Quế Trân, chính sách sẽ càng ngày càng . Chỉ cần chịu khó, cơ hội kiếm tiền sẽ nhiều."
"Ừ! Em cũng thấy !" Quách Quế Trân mắt sáng rực. (Trước Cố Cẩn mua nhà ở Kinh đô, cô còn thấy viển vông. Giờ thì... khi cũng khó lắm!)