Người bên ngoài cũng sốc tập. Lão thái gia... thật sự sống ? Bị Tần Du cứu sống?
Dù tin , sự thật vẫn là sự thật.
Cố lão thái gia nghỉ ngơi một lúc, thấy khỏe khoắn hơn, liền xe lăn. Con cháu xúm chúc phúc.
"Được , vài câu." Lão gia tử xe lăn, tuy còn yếu nhưng khí thế thì ngùn ngụt.
Cả phòng im lặng.
"Thứ nhất, hôm nay mạng của lão già là do cháu dâu Cẩn Nhi cứu. Sau , trong nhà , đứa nào dám nó, chính là đối nghịch với lão già !"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Không ai dám ho he.
"Thứ hai, Cố Hàng, về nhà ngay, học vợ cách con, cháu ."
Mặt Cố Hàng tái mét.
"Thứ ba, sinh nhật của , chào đón ' ngoài'."
Đây là lệnh đuổi khách. Đỗ Chấn Hoành xong, mặt đen kịt, phất tay áo, tức tối dắt nhà rời khỏi Cố gia.
Sau khi "dọn rác", bữa tiệc vui vẻ trở .
"Nếm thử cái ." Cố Cẩn đưa một miếng bánh ngàn lớp vàng ươm cho Tần Du. "Mềm, thơm, ngọt."
Tần Du c.ắ.n một miếng. "Ừm, ngon thật."
"Ngon thì ăn nhiều . Hôm nay vất vả ." Cố Cẩn vươn tay, nhẹ nhàng lau vụn bánh khóe miệng Tần Du, động tác ôn nhu hết mức.
Tần Du tít mắt. Cố Cẩn thấy cô , cũng bất giác theo.
"Ăn miệng, mà ngọt tận trong tim." Tần Du .
"Cái miệng , dẻo thật."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-524-cu-chot-ha-cua-ong-noi-va-man-dan-mat-cua-ba-noi.html.]
"Dẻo là một chuyện," Tần Du bỗng nghiêm túc. "Em cho tin em. Bà nội , tìm em là do kiếp đốt hương . Em chứng minh, hương kiếp của ... đốt vô ích."
Cố Cẩn ngẩn .
Tần Du nắm lấy tay : "Cố Cẩn, thấy đó, thái gia gia em còn cứu , bệnh của ... là việc khó. Anh tin em 100%."
"Mỗi em chữa bệnh, đều yểm trợ cho em, ngăn cản phiền nhiễu. Anh tin em, đúng ? Nếu tin, thì hãy tin đến cùng, ?"
Cố Cẩn bỗng hiểu . Hôm nay cô cố chấp cứu ông nội, nguyên nhân sâu xa là vì .
"Được." Trái tim ấm áp lạ thường. Có vợ như thế , còn cầu gì hơn?
"Ngoan!" Tần Du khen ngợi, bàn thức ăn. "Điểm tâm Kinh đô ngon thật."
Trông cô như một con mèo nhỏ ham ăn. Cố Cẩn cạnh, mắt cô món nào, lập tức gắp món đó đến mặt cô.
"Hai đứa , thật quá." Hồ Cúc (bà nội) ăn điểm tâm quan sát.
"Dạ... ạ." Khương Mỹ Lệ ( kế Cố Cẩn) bên cạnh, rụt rè đáp lời. Vụ của Julie Hồ Cúc tức giận, bà cẩn thận dỗ dành.
Hồ Cúc liếc Khương Mỹ Lệ một cái, thấy cũng ngứa mắt. Bà nhớ Cố Cẩn và Tần Du từ lúc bên chịu bao nhiêu hiểu lầm, hãm hại đủ kiểu, bà thấy đau lòng.
Bị ngoài bắt nạt đành, về nhà còn kế và con gái riêng của kế tính kế.
Cố Cẩn trở về, khí chất lạnh lùng bớt nhiều. Nhìn xem, bây giờ gắp đồ ăn cho vợ, lau miệng cho vợ, ôn nhu săn sóc. Đây chắc chắn là công lao của cháu dâu Tần Du.
" với ba nó bàn ," Hồ Cúc bỗng mở miệng. "Cả nhà lâu ăn Tết chung. Năm nay Tần Du mới về dâu, chúng ở chung ."
Khương Mỹ Lệ , tim "lộp bộp" một tiếng. (Trời ơi! Bà già giám sát 24/7!)
bà dám từ chối: "Dạ... thì quá. Tết thì đông đủ mới vui."
Hồ Cúc ném miếng bánh đang ăn dở sang một bên: "Haizz, thì ngon, mà ăn miệng thì dở tệ. vẫn thích mấy thứ... trong ngoài như một hơn."
Khương Mỹ Lệ: "..." (Bà đang c.h.ử.i xéo đấy ?)