" đùa với chú." Tần Du nghiêm túc. Cô Cố Hàng cố sống cố c.h.ế.t đẩy bác sĩ của Đỗ lão gia tử là vì Đỗ Bình. Có cô ở đây, giao dịch đừng hòng thành công!
" nghĩ Cố gia nên điều tra kỹ mục đích của chú và thím thì hơn!" Tần Du thêm.
Cố Hàng tức nổ phổi: "Cô ý gì? Cô là ngoài, cô rõ cho ! Nhị bá, ý các là ? Gia gia coi trọng các , nên các một tay che trời, màng sống c.h.ế.t của ông ?"
Tần Du sang Cố Cẩn: "Cố Cẩn, ném chú ngoài! Đừng để chú ảnh hưởng đến em!"
Cố Cẩn gật đầu, lập tức chắn mặt Cố Hàng, cho bén mảng đến gần phòng lão thái gia.
Lúc Cố Hàng ầm ĩ bên ngoài, Tần Du hỏi bác sĩ Trần mấy vấn đề. Sau khi nắm tình hình cơ bản, cô yên tâm hơn. Bệnh nền của ông cụ nghiêm trọng.
"Cháu dâu Cố Cẩn, cháu... chắc ?" Bác sĩ Trần vẫn tin tưởng.
Tần Du gật đầu, tự tin: "Chắc chắn 100%!"
Bác sĩ Trần sang Cố Sách. Cố Sách cũng bán tín bán nghi, nhưng nhớ lời Tần Du "sư phụ của là Đệ nhất châm Nam Quốc".
Cố Sách gật đầu với bác sĩ Trần: "Vậy... thử xem."
Nếu Tần Du xong, vẫn và bác sĩ Trần ở đây "chữa cháy". Quan trọng hơn, xem Tần Du thật c.h.é.m gió.
Tần Du lấy bộ kim châm của .
Bên ngoài, Cố Hàng vẫn đang gào thét:
"Cháu dâu Cố Cẩn, cô bao nhiêu tuổi? Cô tưởng cô là ai mà dám động Cố gia?" "Lão gia tử mệnh hệ gì, cô đền nổi ?" " và Cố gia sẽ truy cứu trách nhiệm của cô và Cố Cẩn! Các là đồ độc tài!" "Cả bác sĩ Trần, nếu lão gia tử vấn đề, cũng truy cứu ông!" "Cố Sách, là tiểu bối mà lời thúc thúc, tin một thầy lang nhà quê. sẽ truy cứu cả !" "Mọi xem ! Bọn họ coi mạng của lão gia tử gì!"
Mọi Cố Hàng cũng thấy... lý. Lỡ chậm trễ bệnh tình thì ?
Trong phòng, Tần Du cẩn thận cởi áo ông cụ, thần sắc bình thản, chút hoang mang.
Cố Sách tiếng ồn ào bên ngoài, lạnh lùng Tần Du: "Cho cô thử thì , nhưng , nếu thái gia gia vấn đề gì, cả gia tộc sẽ tha cho cô!"
" ." Tần Du trả lời, cầm kim châm, từng cây một cắm các huyệt vị đầu và n.g.ự.c lão thái gia.
Động tác của cô uyển chuyển như mây bay nước chảy, thành thạo đến mức hảo. Gương mặt cô bình tĩnh, dường như tiếng gào thét của Cố Hàng bên ngoài hề tồn tại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-523-man-lat-keo-cua-bac-si-nha-que.html.]
Cố Cẩn canh ở cửa, tim treo lơ lửng. Một bên là thái gia gia, một bên là vợ. Không thể xảy sai sót.
Bác sĩ Trần cạnh, Cố Hàng dọa "truy cứu trách nhiệm" mà mồ hôi vã như tắm.
Đỗ Chấn Hoành bên ngoài, ung dung như một "lão cẩu". Cố Hàng gây áp lực lớn như , nếu bên trong tâm lý vững, chắc chắn sẽ sai sót.
Chỉ cần bên trong biến, cơ hội của sẽ tới. Hắn đang chờ họ thất bại và cầu xin .
trong phòng, đang chứng kiến một cảnh tượng khó tin.
Khoảng 15 phút khi Tần Du châm cứu, sắc mặt Cố lão thái gia hồng hào trở rõ rệt, thở cũng trở nên đều đặn và ôn hòa.
"Lão gia tử... !" Bác sĩ Trần là kinh hỉ đầu tiên. Sắc mặt từ xanh mét chuyển sang hồng hào, đây chắc chắn là cứu về !
"Ừm, ." Tần Du thản nhiên rút kim.
Cố Sách trợn mắt há mồm Tần Du. Cô thật sự cứu ông về. Tình huống cực kỳ nguy hiểm. Mấy cây kim của cô thật sự tác dụng. Lẽ nào... cô hề c.h.é.m gió?
"Khụ khụ... thấy khá hơn nhiều , cũng nhẹ nhõm." Lão gia tử mở miệng, dậy.
Tần Du hiệu, Cố Sách vội cài áo và đỡ ông dậy.
"Cháu dâu Cẩn Nhi... cháu cứu ? Lão già mới một vòng Quỷ Môn Quan, ở đó lạnh cóng..."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Thái gia gia, ông thọ lắm. Diêm Vương 'từ chối' đơn của ông !" Tần Du .
Cố Cẩn và Cố Liệt thấy tiếng ông cụ, vội đẩy cửa .
Cố lão thái gia thấy Cố Cẩn, ha hả, giọng sức sống hơn hẳn: "Thằng nhóc Cố Cẩn, mày đúng là nhặt báu vật."
Cố Cẩn thở phào nhẹ nhõm, đến xoa đầu Tần Du: "Vâng. là báu vật."
Cố Liệt cũng cực kỳ ngạc nhiên. Cháu dâu ... thật sự y thuật? Vừa ông cũng căng thẳng lắm. Thấy Tần Du thu kim mà vẫn bình thản, kiêu ngạo, ông càng thêm tán thưởng. Thằng nhóc , bình thường báo đời báo đớm, mà riêng khoản chọn vợ thì mắt tệ.
Cố Hàng bên ngoài thể tin nổi. Đỗ lão gia tử thì mặt đen như đ.í.t nồi. (Ủa? Hết phim ? còn kịp diễn mà?)