Mặt Julie lúc trắng lúc hồng.
Cố Lệ Phi đầu, với Julie: “Chị, chị , nếu chị dâu chỉnh TV, chị sẽ uống nước lau nhà.”
Julie mắng to: “Cố Lệ Phi, mày đúng là cái đồ khuỷu tay cong ngoài! Tao thế bao giờ?”
“Chị rõ ràng !” Cố Lệ Phi thấy Julie chơi , tức giận : “Chị mà giữ lời.”
Tần Du cũng ý của Julie, cô ung dung : “Julie, , nước lau nhà ngon . Cô tin, cứ khăng khăng giả tạo. Còn phụ nữ nông thôn chúng đến áo lót cũng bẩn… Cho nên, ý cô bây giờ là uống ?”
Bị Cố Lệ Phi chế giễu, Tần Du khinh bỉ, mặt Julie đầy phẫn hận. Cô cúi đầu, bưng chậu nước lau nhà đất lên, đưa thẳng đến miệng, định uống một ngụm.
Uống thì uống! Trước lúc nước uống, đồ ăn, nước thải ở trại lợn hôi bẩn, cô còn uống . Nước lau nhà , bẩn cũng bằng thứ .
“Phụt…” Nước đến miệng, Julie mùi hôi thối cho buồn nôn, phun hết ngoài.
Nhìn chậu nước đen ngòm, bẩn thỉu, Julie càng nghĩ càng uất ức, nước mắt lã chã rơi. cô vẫn từ bỏ, bưng chậu nước lên chuẩn uống tiếp.
Tần Du giật lấy chậu nước: “Được .”
Julie tính tình cao ngạo, ngang ngược, ngờ là giữ lời. Cũng là vô lý.
“Tần Du, cô lòng ? Cô , cô lòng chứ?” Julie ném giẻ lau xuống đất, lóc chạy về phòng .
“Cố Lệ Phi, lấy cốc rót một ly nước ấm cho chị con. Bảo chị súc miệng.” Tần Du đầu với Cố Lệ Phi.
Cố Lệ Phi gật đầu, rót nước ấm xong lập tức phòng Julie.
Khương Mỹ Lệ trốn trong phòng. Bà thấy động tĩnh ngoài phòng khách, nhưng từ đầu đến cuối hề . Bà xé rách mặt mũi với Tần Du, cũng đối đầu với Tần Du. Càng thể mắng Julie. Một thì mắng , một thì nỡ mắng.
Cách giải quyết duy nhất là giả vờ như gì.
Tần Du, đàn bà nhà quê , đúng là bà bằng con mắt khác!
Theo bà , mấy năm nay mùa màng thất bát, thiên tai bão lụt ngừng, đều sống tạm bợ, cơm ăn no là may mắn, xe đạp còn mua nổi, gì đến TV. Vậy mà Tần Du dùng TV. Chẳng lẽ Cố Cẩn khi đưa cô lên Kinh Đô huấn luyện ?
“Ai nha, TV nhà bật cả buổi mà lên hình. Chị dâu Cố, nhà chị ?”
Bên ngoài tiếng vọng , ngó nhà họ, thấy hình ảnh và âm thanh đều rõ ràng.
“Được ạ. Là chị dâu cháu đấy.” Cố Lệ Phi kiêu ngạo .
“Chỉ là chỉnh ăng-ten một chút thôi ạ.” Tần Du ôn hòa đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-506-nuoc-lau-nha-khong-ngon-dau.html.]
“Vậy cháu dâu Cố Cẩn, cháu thể qua giúp nhà chỉnh TV một chút ?”
“Được ạ. Chị dâu cháu nhanh lắm, một loáng là xong.” Cố Lệ Phi thích giúp đỡ , liền nhận lời ngay.
Tần Du đành theo, đến từng nhà trong sân chỉnh TV, giúp họ chỉnh kênh.
“Chị dâu cháu lợi hại .”
“Chỉnh một cái là ngay.”
Lúc trở về, Cố Lệ Phi như một con công nhỏ kiêu hãnh, vô cùng đắc ý, vô cùng nở mày nở mặt, khoe.
“……” Tần Du bộ dạng khoe khoang của nó cho buồn .
Buổi trưa, Tần Du và Hoa tỷ cùng nấu cơm. Cô tay, các món ăn bàn đầy đủ sắc hương vị.
Cố Lệ Phi ăn đến miệng dính đầy dầu mỡ. Bình thường nó kén ăn, chỉ ăn nửa bát, hôm nay một ăn hết hai bát cơm. Cơm chị dâu nấu ngon quá mất. Ánh mắt Cố Lệ Phi Tần Du ngoài vẻ kiêu ngạo, còn là bong bóng tình yêu.
Julie vốn dĩ thoải mái, mỹ thực chữa lành một chút, cơn giận trong lòng cũng bớt , nhưng ánh mắt Tần Du vẫn đầy phẫn nộ. Tưởng nấu cho tao một bữa cơm là tao sẽ tha thứ ?
“……” Tần Du giả vờ như thấy gì.
Thấy tức đến mức cơm cũng nôn , mà Tần Du vẫn thản nhiên, Khương Mỹ Lệ bênh , Julie cảm thấy uất ức chỗ nào phát tiết. Ăn cơm trưa xong, thấy Triệu Triều Hà về, cô lập tức cửa.
“Này Julie, chị dâu xinh thật đấy, giống nhà quê chút nào.” Julie cửa, mấy bước, liền một bà thím trong sân kéo cô chuyện.
“……” Julie tức giận hỏi: “Không nhà quê thì từ tới?”
“Nghe cô chỉnh TV ?” Người đó hỏi tiếp.
“Biết chỉnh TV thì ! Không chỉ là nghịch cái ăng-ten thôi ?” Julie lạnh lùng liếc bà một cái, bỏ .
“……”
“Lúc con đàn bà nhà quê đó mới đến, tao với mày , nó đơn giản . Thấy , tao sai ?” Triệu Triều Hà đưa một cốc nóng cho Julie, tức giận đùng đùng bước phòng .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Không đơn giản thật. Rất mua chuộc lòng . Thằng Cố Lệ Phi nhà tao, mới hai ba ngày mà biến thành cái đuôi của nó !” Julie hận đến nghiến răng.
“Chỉ thôi ? Nó vốn dĩ ghê gớm . Mày mà hành động, quá mấy ngày, mày sẽ đuổi khỏi nhà đấy.” Triệu Triều Hà lạnh lùng .
“?”
“Lúc , tao về Kinh Đô, một phần là do bố tao dùng quan hệ. Phần khác, thực là nó ép!” Triệu Triều Hà ngoài cửa sổ, giọng lạnh hận.
“?” Julie nuốt ngụm , khó tin hỏi: “Nó ép mày?”