Tần Du nép ở cạnh cửa đại sảnh. Trái tim cô vỡ tan thành từng mảnh thủy tinh vụn.
Cô gái , xinh xắn, đáng yêu, dứt khoát lanh lợi, tiếng gọi “ trai”, “ trai ” với Cố Cẩn mà du dương, trong trẻo đến thế.
Cô họ đang gì mà vui vẻ như . Cú đ.ấ.m của cô gái rơi xuống n.g.ự.c Cố Cẩn, giận, mà nụ mặt ấm áp cưng chiều.
là đang tán tỉnh trêu ghẹo . Ngay tại đây, mặt bao nhiêu . Cố Cẩn coi như ai, mật với cô gái khác như .
“Cố Cẩn, vị đồng chí là ai ? Sao giới thiệu cho chúng em một chút.” Tần Du nắm chặt tay, cố gắng hàn gắn trái tim vỡ vụn, tươi bước tới.
Cố Cẩn sững sờ. Phan Tiểu Mỹ cũng sững sờ.
“Vị đồng chí cùng ai tới ạ? Lát nữa cần chúng em đưa về ?” Tần Du hỏi tiếp.
Kiếp , cô bao giờ dũng cảm như lúc , dám ở mặt Cố Cẩn và phụ nữ khác, ngang nhiên bước , tuyên bố chủ quyền.
Ánh mắt Phan Tiểu Mỹ rơi xuống Tần Du, đ.á.n.h giá từ xuống . Tần Du cũng , đ.á.n.h giá cô .
“Cô là phụ nữ của Cố Cẩn?” Phan Tiểu Mỹ cao giọng hỏi.
“Đồng chí mắt tinh thật.” Tần Du trả lời.
Ánh mắt Phan Tiểu Mỹ đầy ý vị sâu xa dừng ở Cố Cẩn, sang Tần Du, hỏi: “Vậy cô là ai ?”
Tần Du chằm chằm cô .
“ là trong lòng của !” Phan Tiểu Mỹ rõ ràng từng chữ, đanh thép.
Nếu cho Sầm Luân ở , thì cũng dạng . Ném câu " trong lòng", hai vợ chồng các cứ cãi ! Xem còn dám trêu nữa !
Phan Tiểu Mỹ xong, ánh mắt lạnh lùng liếc Cố Cẩn một cái, hiên ngang bỏ .
“……” Cố Cẩn. (Thầm nghĩ: Cái tính đanh đá , Sầm Luân khổ .)
“……” Tần Du bóng dáng dứt khoát của Phan Tiểu Mỹ, trái tim nghẹn đắng. Cô thật tự tin, thật kiêu ngạo, thật chút sợ hãi.
Cô đầu , Cố Cẩn, giọng khẽ run: “Cô ... là trong lòng của ?”
Bên trong bể bơi.
Quách Quế Trân, Lương Quân và Lý Vệ Dân đều thấy hết cảnh tượng bên ngoài.
“Lương Quân, cô gái là ai? Cậu thanh niên trí thức Cố trông với cô quá.” Quách Quế Trân hỏi Lương Quân.
Lương Quân lắc đầu: “Không quen.”
Ánh mắt Lý Vệ Dân xa. Cô gái đó, kiếp gặp, là lúc Sầm Luân ôm t.h.i t.h.ể cô nhập quan. Cô là quân nhân.
“Tần Du , liệu họ cãi ?” Cố Cẩn và cô gái đùa giỡn với , giống cãi vã, mà giống tán tỉnh trêu ghẹo hơn.
“Chúng nên qua đó giúp ?” Lương Quân sốt ruột.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-493-trai-tim-vo-tan-thanh-manh-thuy-tinh-vun.html.]
“Cứ từ từ. Xem thêm chút .” Quách Quế Trân giữ Lương Quân .
Lý Vệ Dân gì. Anh Cố Cẩn yêu sâu đậm Tần Du. Hắn bao giờ là sẽ chơi trò mập mờ với phụ nữ khác, càng giữ quan hệ mật với ai. hôm nay quá khác thường. Biết rõ nhiều ở đây, coi như ai mà đùa giỡn với nữ đồng chí .
Đây rõ ràng là Tần Du hiểu lầm. Tại ?
“Lương Quân, chúng về phòng đồ.” Lý Vệ Dân dậy, về phía phòng đồ. Rất nhiều chuyện khác, nhưng cũng nhiều chuyện vẫn . Anh cảm giác, hôm nay sẽ chuyện xảy .
“À. Được.” Lương Quân đáp.
Quách Quế Trân thấy thần sắc Lý Vệ Dân , Tần Du và Cố Cẩn, vẻ như họ sắp cãi một trận long trời lở đất. Cô cũng vội vàng dậy.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Ái da!”
Đứng dậy quá nhanh, cô trẹo eo.
“Sao ?” Lương Quân tiếng vợ, lập tức .
“Hình như trẹo eo, nhưng giờ xuống thấy đau nữa.” Quách Quế Trân sờ sờ bụng, sờ eo, “Hết đau thật .”
“Lương Quân, chăm sóc chị dâu cẩn thận. Bên Cố , các yên tâm. Đi chậm thôi, cần vội.” Lý Vệ Dân thấy Quách Quế Trân đúng là , liền dặn Lương Quân.
“Được. Vậy để tâm chút nhé. Đừng để họ cãi . Hai vợ chồng họ mà cãi thì trời long đất lở, đáng sợ lắm.” Quách Quế Trân chút hối hận về lời khuyên Tần Du nên cãi với Cố Cẩn lúc nãy.
“Vâng.” Lý Vệ Dân nhanh chóng phòng đồ.
Sầm Luân, nãy giờ vẫn trốn trong phòng đồ, thấy Phan Tiểu Mỹ , mới dám từ từ .
“Cố Cẩn, trả lời . Cô là trong lòng của ?” Tần Du Cố Cẩn, khóe miệng nhếch lên đầy châm chọc, truy vấn.
“Tần Du, như em thấy .” Cố Cẩn thần sắc đổi, nhàn nhạt lên tiếng.
“Không như em thấy, thì là như thế nào?” Tần Du cao giọng, lạnh hỏi.
“Lý Vệ Dân mới lên bờ. Em xem .” Giọng Cố Cẩn vẫn đều đều, gợn sóng.
Tần Du lạnh một tiếng, thẳng mắt Cố Cẩn: “Cố Cẩn, ý gì?”
“Em bình tĩnh ! Đây là đại sảnh.” Cố Cẩn xung quanh. Dù bể bơi chỉ một nhân viên phục vụ.
“Anh đừng lảng tránh, trả lời vòng vo! Đánh trống lảng ? hỏi , cứ luôn đẩy cho khác là ý gì?” Ánh mắt Tần Du sắc bén, truy đến cùng.
Ánh mắt Cố Cẩn thoáng bối rối: “Không như em nghĩ .”
“Anh coi là đồ ngốc, là đồ ngu? Sự thật bày đó, thừa nhận là nó tồn tại ?”
“Bởi vì trong lòng, cho nên tìm cách bồi thường , mua nhà cho , còn tác hợp với đàn ông khác?”
Tần Du chớp mắt. Lúc mới bước đối chất với cô gái , cô cảm thấy dũng, một việc mà kiếp bao giờ dám. giờ phút , cô thể thừa nhận, vẫn hèn nhát.
Cố Cẩn vẫn thản nhiên, còn cô thì nước mắt đầm đìa, tim rỉ máu.
📖