Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 492: Chị dâu, cảm ơn chị!

Cập nhật lúc: 2025-11-14 03:05:55
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lý Vệ Dân, sợ c.h.ế.t khiếp. Cậu bơi mà? Sao c.h.ế.t đuối?” Lương Quân ấn n.g.ự.c , , đầu tóc ướt sũng.

 

“Ách… Đau…” Lý Vệ Dân cau mày, cố gắng dậy, “ c.h.ế.t đuối, cũng ấn c.h.ế.t !”

 

“Chị dâu , ấn n.g.ự.c dùng sức, mới thể tỉnh .” Lương Quân lau nước trán, thở phào một thật sâu.

 

“Được . Cảm ơn . .” Lý Vệ Dân hít thở một lát, tự dậy. Ánh mắt dừng Tần Du, hốc mắt chợt đỏ lên, cúi thật sâu, “Chị dâu, cảm ơn chị!”

 

Tần Du cái cúi đầu trịnh trọng giật , vội giải thích: “Người cứu là Lương Quân. chỉ bên chỉ đạo thôi.”

 

“Vâng.” Lý Vệ Dân đáp, , “ , đừng lo lắng. nghỉ một chút là khỏe.”

 

Quách Quế Trân vô cùng áy náy, rối rít xin : “Cậu Lý, Lương Quân nhà việc luôn nặng nhẹ, thật sự xin .”

 

“Chị dâu. Không liên quan đến . Là do chuột rút. còn cảm ơn cứu .”

 

Quách Quế Trân càng cảm thấy với .

 

“Vậy nghỉ một chút. Có chuyện gì cứ gọi, chúng ở đây với . rót cho cốc nước.”

 

“Chị Quế Trân, để em cho.” Tần Du với Quách Quế Trân, về phía quầy lễ tân của bể bơi.

 

Bên hồ bơi, Cố Cẩn và Sầm Luân thấy bên Lý Vệ Dân xảy chuyện, cũng lập tức lên bờ. Thấy Tần Du lấy nước, Cố Cẩn kéo Sầm Luân , : “Không việc gì, chắc , chúng quần áo thôi.”

 

“……” Sầm Luân khinh bỉ, “Anh cần biểu hiện rõ ràng ? Có tác dụng gì?”

 

Cố Cẩn cúi đầu thẳng phòng đồ.

 

Tần Du đưa nước cho Lý Vệ Dân. Anh ngẩng đầu cô, trong mắt vẫn tràn ngập sự cảm kích. Cô đến mức hiểu , cảm thấy Lý Vệ Dân từ nước lên như biến thành một khác.

 

Trước đây, ác cảm với cô, cảm thấy cô lợi dụng Cố Cẩn. Sau khi cô cứu , cả từ trong ngoài đều trở nên trọng hơn, , việc đều kín đáo, thâm sâu hơn.

 

Giờ phút , cô cảm giác đổi. Đôi mắt thấm đẫm nước , dường như cả sự tang thương, sự nặng nề xuyên thấu qua năm tháng, một sự thấu suốt chút quen thuộc.

 

lúc tâm trí mà suy đoán về Lý Vệ Dân. Ánh mắt cô liếc về phòng đồ. Bên đó, Cố Cẩn , nhưng gần, mà thẳng phía sảnh lớn của bể bơi.

 

“Hai ở đây với Lý Vệ Dân một lát nhé, em hỏi Cố Cẩn xem lát nữa còn sắp xếp gì khác .” Tần Du về phía đại sảnh.

 

Vừa đến cửa, cô liền thấy một cô gái đang mặt Cố Cẩn.

 

Cô gái cô nhận , chính là hôm qua đưa khăn quàng cổ cho .

 

Tần Du sững sờ tại chỗ, vội nép một bên. Cô nhát gan nữa .

 

“Cố Cẩn, Tư lệnh bảo với , ông chấp nhận thỉnh cầu của . Ông , nhiệm vụ quan trọng nhất của bây giờ là dưỡng bệnh.” Hộ vệ của Lãnh Nghị, Phan Tiểu Mỹ, thần sắc vô cùng nghiêm túc .

 

Cố Cẩn nhíu mày.

 

“Đây là mệnh lệnh! Anh bắt buộc theo!” Phan Tiểu Mỹ nhấn mạnh.

 

Cố Cẩn hít sâu một , : “ sẽ báo cáo khác.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-492-chi-dau-cam-on-chi.html.]

 

“Tư lệnh , bác bỏ!”

 

“……”

 

“Còn nữa, dựa phận bí mật của , Tư lệnh , cần tìm ông , đương nhiên, cũng cần tìm .” Phan Tiểu Mỹ , cho Cố Cẩn nửa phần suy nghĩ.

 

“……”

 

“Tuy nhiên, Tư lệnh , bất cứ chuyện gì, đều thể tìm Sầm Luân.”

 

Khi nhắc đến Sầm Luân, khuôn mặt căng thẳng của Phan Tiểu Mỹ dịu ít, đầu cúi, thẹn thùng hỏi: “Hôm qua, cái khăn quàng cổ đưa , trả cho ?”

 

“Chưa.” Cố Cẩn trả lời.

 

“Anh tìm ?” Phan Tiểu Mỹ thất vọng hỏi.

 

“Tìm.”

 

“?” Phan Tiểu Mỹ nhíu mày, đầy nghi hoặc, “Vậy đưa?”

 

“Tại giúp cô? Có thấy cô giúp bao giờ .” Cố Cẩn chút khách khí hỏi vặn .

 

“Anh là đàn ông, thù dai như ? Đàn ông các chút độ lượng ?” Phan Tiểu Mỹ tức giận hỏi .

 

Cố Cẩn thấy buồn , cuối cùng cũng hiểu vì Sầm Luân sợ Phan Tiểu Mỹ. Chỉ cần cô tới gần, liền trốn. Đóa quân hoa , xinh thật, nhưng cũng chút tùy hứng, và ngang ngược.

 

“Không độ lượng. , nếu cô gọi một tiếng ‘ trai’, ‘ trai ’, và hứa sẽ nộp báo cáo giúp , sẽ cho cô đang ở .” Cố Cẩn nhếch miệng .

 

Phan Tiểu Mỹ đ.á.n.h giá Cố Cẩn từ xuống , lạnh lùng hỏi: “Anh thật?”

 

“Được! gọi.” Phan Tiểu Mỹ chút do dự, “Anh trai! Anh trai !”

 

từ nhỏ sống trong quân ngũ, Tư lệnh từng , nếu thể kẻ địch buông phòng hoặc để đạt mục đích, thể uyển chuyển cầu . Quân nhân đỉnh thiên lập địa, nhưng cũng co dãn . Chỉ gọi hai tiếng " trai", cũng mất miếng thịt nào.

 

Còn về báo cáo, Cố Cẩn đưa cho cô , cô cứ nộp lên là , Tư lệnh xem , chuyện của cô .

 

“Sầm Luân ?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

“Không . ngày mai nếu , nhất định sẽ cho cô.” Cố Cẩn trả lời.

 

“……” Phan Tiểu Mỹ cau mày, rõ ràng ngờ tới một cũng xuất quân nhân, một là một như Cố Cẩn dám trêu đùa cô , “Cố Cẩn, tính ? Anh lừa ?”

 

“Không .”

 

Phan Tiểu Mỹ tức giận, đ.ấ.m một cú n.g.ự.c Cố Cẩn, giận dữ hỏi: “Anh còn .”

 

Cố Cẩn ôm ngực, đau thật. cũng thể đ.á.n.h trả.

 

Bởi vì, còn đang lưng .

 

📖

Loading...