Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 479: Thế mà lại đang ăn vịt quay!

Cập nhật lúc: 2025-11-14 03:05:20
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Julie dám cãi lời Khương Mỹ Lệ. Cô xe ba gác, lượn khắp ga tàu hỏa một vòng, mà chẳng tìm thấy gì.

 

Tuyết tạnh, mặt trời ló . Ánh nắng chói chang chiếu khiến Julie bực bội, cô thẳng về nhà.

 

Vừa cửa, thấy hai ông bà cụ trong nhà, như hai pho tượng Phật, khiến mà thấy sợ.

 

Cố Lệ Phi bên cạnh hai ông bà, dám nhúc nhích.

 

“Ông nội, bà nội.” Julie căng da đầu, chào Cố Liệt và Hồ Cúc.

 

“Ừ. Julie, mệt ? Uống ngụm .”

 

Hồ Cúc ông nhà cứ im dễ dọa bọn trẻ, nên rót cho Julie một cốc nước.

 

“Cháu cảm ơn bà.” Julie nhận lấy cốc nước một cách tự nhiên.

 

“Không tìm thấy trai với chị dâu ?” Hồ Cúc ôn hòa hỏi.

 

“Không tìm ạ.” Julie trả lời, giọng hậm hực.

 

“Kinh đô lớn lớn, nhỏ nhỏ. Sao tìm ?” Hồ Cúc nhíu mày.

 

“Tìm thế nào ạ? Ga tàu hỏa lớn như , xa như . Bến xe cũng , một bóng cũng thấy.” Julie bực bội đáp.

 

Cũng Tần Du c.h.ế.t cóng thật .

 

“…” Nụ mặt Hồ Cúc cứng , bà kinh ngạc hỏi: “Ga tàu hỏa và bến xe?”

 

“Vâng, cả gầm cầu gần đó cũng .”

 

“…” Nụ mặt Hồ Cúc tắt hẳn: “Tại đến những nơi đó?”

 

“Tìm bọn họ ạ!”

 

“Mẹ con , hai đứa nó sáng sớm ngoài chơi mà.”

 

Hồ Cúc thần sắc lạnh , giọng vẫn ôn hòa, nhưng trong mắt lộ rõ vẻ kinh hoảng và khẩn trương.

 

Cố Liệt nãy giờ im lặng, ánh mắt trầm xuống. Nghe Khương Mỹ Lệ , Julie , cuối cùng ông cũng hiểu , Khương Mỹ Lệ dối bọn họ.

 

“…” Sắc mặt Julie biến đổi.

 

“Julie, cháu ngoan, cho bà nội , xảy chuyện gì?”

 

Julie ý thức lời khớp với . Bị bà nội hỏi, cô dám trả lời, đành căng da đầu tiếp: “Hôm qua, khi Cố Cẩn bắt . Cô vợ nông thôn dắt về cảm thấy ở đây sẽ liên lụy, nên xách túi bỏ . Sáng sớm về, thấy cô , nên tìm.”

 

“…” Hồ Cúc.

 

“…” Julie đoán ý của Hồ Cúc, căn bản dám thẳng Hồ Cúc và Cố Liệt, đành đổ thêm dầu lửa: “Theo cháu thấy, thì thôi. Trời lạnh thế , tìm thế nào ? Anh Cố Cẩn cũng mới về.”

 

“Chậc chậc chậc… Cùng một lời dối, nhiều , mệt ?”

 

Ngoài sân, Ôn Tuyết Vi thấy trời hửng nắng, bưng chậu quần áo phơi, giọng lạnh lùng vang lên.

 

Mẹ con nhà , sáng sớm với Cố Cẩn là Tần Du sợ liên lụy nên bỏ chạy. Giờ ông bà nội Cố Cẩn tới, dùng cái cớ . Cái cớ rách đúng là dùng mãi chán!

 

“Chị Ôn, chị ý gì?” Hồ Cúc thấy giọng Ôn Tuyết Vi, vội bước hỏi.

 

“Bà Cố, bà cũng đừng mách lẻo nhé. Đâu vợ Cố Cẩn sợ liên lụy, mà là hôm qua nào đó, thấy Cố Cẩn bắt , liền đuổi con bé , còn chổi!”

 

“…” Julie hận thể g.i.ế.c c.h.ế.t Ôn Tuyết Vi.

 

“…Julie, ánh mắt đó của cô là g.i.ế.c ? Sợ quá . Thôi, nữa. Bà Cố, bà cứ lo việc của . cũng đừng sốt ruột, Cố Cẩn tìm vợ nó , tìm .”

 

Lông mày Hồ Cúc nhíu chặt, bà mím môi: “Ông ơi, bây giờ?”

 

Ánh mắt Cố Liệt nặng nề dừng Julie, sắc mặt sắc bén, ông hỏi: “Julie, rốt cuộc là thế nào?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-479-the-ma-lai-dang-an-vit-quay.html.]

 

“Cháu, cháu… Cháu lập tức tìm… Nhất định sẽ tìm về ạ.”

 

Julie cảm thấy sắp lăng trì. Ông cụ giận mà uy, cất tiếng dọa tim vỡ.

 

cảm giác, nếu tìm Cố Cẩn và Tần Du về, cô đều sẽ đuổi khỏi nhà.

 

Buổi trưa. Khương Mỹ Lệ và Julie cũng dám về nhà. Hai con gặp , tính toán ăn tạm cái gì đó, tiếp tục tìm.

 

“Mẹ, xem, Cố Cẩn và Tần Du ?”

 

Cách quán ăn vỉa hè xa, bên cửa sổ của một nhà hàng sang trọng, đặc trưng của kinh đô, Julie thấy Tần Du và Cố Cẩn đang cùng hai khác.

 

Khương Mỹ Lệ theo hướng Julie chỉ, đúng thật! Người bên cửa sổ chính là bọn họ.

 

Nhà hàng gần như kín chỗ, nhưng bàn của họ đặc biệt nổi bật.

 

Trên bàn họ bày một con vịt màu sắc đỏ au, thịt mềm óng ả.

 

Khương Mỹ Lệ thấy món vịt , lửa giận trong lòng lập tức bùng lên.

 

và Julie lật tung cả kinh đô tìm họ, khắp phố lớn ngõ nhỏ, lùng sục cả ga tàu hỏa, bến xe, lạnh mệt khát. Bọn họ thì , trong nhà hàng ấm áp thoải mái ăn vịt kinh đô! Mà còn là nhà hàng vịt nổi tiếng khó đặt nhất, xếp hàng lâu.

 

hưởng thụ thật!” Khương Mỹ Lệ tức giận .

 

 

Nhà hàng. So với trời đông giá rét bên ngoài, nơi thể dùng từ "ấm áp như mùa xuân" để hình dung. Đặc biệt ấm áp.

 

“Cố Cẩn bé bỏng, tệ nha. Biết đây thích ăn vịt , lập tức gọi một con.”

 

Sầm Luân con vịt mang lên, mắt sáng rực: “Mau gắp cho một miếng!”

 

“Tay ?” Cố Cẩn hỏi mặt biểu cảm, xong, gắp cái đùi vịt ngon nhất, béo ngậy nhất cho Tần Du: “Thử , cái cay. cũng ngon.”

 

Sầm Luân Cố Cẩn chớp mắt, oán hận mắng: “Cậu trọng sắc khinh bạn cũng rõ ràng quá đấy!”

 

Cố Cẩn khẽ nhếch mép, liếc Sầm Luân một cái đầu, ánh mắt dừng Tần Du: “Thử . So với Vịt Tương Bản, chắc là kém một chút.”

 

“…” Sầm Luân Cố Cẩn với ánh mắt càng thêm khinh thường. Thằng nhãi vì dỗ vợ vui, đúng là cái gì cũng dám .

 

Vịt là tay nghề của ngự trù cung đình truyền đấy! Kém thế nào ?

 

Bao nhiêu đến đây ăn vịt , xếp hàng còn tới lượt. Hắn nhờ vả chút quan hệ mới đặt con vịt ngay lập tức đấy.

 

“Ăn ngon lắm!” Tần Du nếm thử một miếng.

 

Vịt , màu sắc đỏ au, thịt mềm, hương vị đậm đà, béo mà ngấy. Lớp da vịt màu cam . giòn rụm bọc lấy thớ thịt mềm bên trong, chấm thêm tương ngọt, thơm lừng cả khoang miệng, vô cùng tươi ngon.

 

Vịt kinh đô và Vịt Tương Bản phong cách khác . Hương vị mỗi loại một vẻ. Đều là mỹ vị nhân gian.

 

“Vậy ăn nhiều một chút.” Cố Cẩn gắp thêm một miếng thịt vịt cho Tần Du.

 

“Anh cảm thấy no đấy. Lý Vệ Dân, thì ?” Sầm Luân buông đũa, chuyên tâm Cố Cẩn và Tần Du.

 

Cố Cẩn quan tâm. Tần Du Sầm Luân trêu đến chút ngượng ngùng, chỉ thể cúi đầu ăn lia lịa.

 

Lý Vệ Dân cũng bọn họ, .

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

“Cẩn Nhi, vợ Cẩn Nhi, hai đứa ở đây .” Bên bàn ăn, đột nhiên vang lên một giọng chào hỏi ngượng ngùng mà quen thuộc.

 

Sầm Luân ngẩng đầu, giọng quen tai, hóa kế của Cố Cẩn.

 

Chỉ liếc bà một cái, cúi đầu, tiếp tục ăn vịt .

 

Cố Cẩn thì căn bản thèm ngẩng đầu, Tần Du cũng .

 

 

Loading...