Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 471: Có cứu hay không?

Cập nhật lúc: 2025-11-14 02:05:37
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trời bên ngoài càng lúc càng tối. Tuyết rơi càng lúc càng dày.

 

Trên đường phố, ngoài vài chiếc xe ba gác thưa thớt đang chạy, gần như thấy một bóng đường.

 

Ôn Tuyết Vi quanh khu tập thể một vòng lớn mà vẫn thấy bóng dáng Tần Du .

 

“Con bé , mất ?”

 

“Biết chừng cô ga tàu hỏa . Chuẩn về quê đấy.” Ôn Dục Bác đáp mặt biểu cảm.

 

“Cô đường ga tàu hỏa ?”

 

“Người lớn tướng , thật sự nghĩ cô ngốc lắm ?” Ôn Dục Bác hỏi vặn .

 

Tần Du ngốc.

 

Lúc xử lý Triệu Triều Hà, Hạ Thanh Liên, cô tay dứt khoát, nuôi vịt thể lên báo, tay thể đỡ đẻ, một phụ nữ như , thể đơn giản? Sao thể ngốc như ?

 

Hắn tuy thanh niên trí thức ở xã Linh Khê, nhưng mấy xã lân cận, gần như đều truyền tai sự tích dũng của phụ nữ .

 

Đương nhiên, mấy chuyện , sẽ cho . Cũng sẽ với khác.

 

“Lần đầu đến nơi xa lạ, ngốc cũng dễ lạc đường.” Ôn Tuyết Vi phản bác.

 

“Ối giời, ơi, chỗ của thì lạc . Cứ chọn đường thẳng mà , chỉ cần phân biệt đông tây nam bắc là lạc .”

 

“Thôi, với con nữa. Đi đến tận Khách sạn Quốc doanh mà vẫn thấy .”

 

Ôn Tuyết Vi cảm thấy tìm , đang chuẩn về, thì bà phát hiện ở sảnh lớn Khách sạn Quốc doanh một đám đang vây quanh.

 

Trong đám đông, một mặc áo khoác màu xám nhạt, bóng dáng xinh đó trông quen.

 

“Con trai, con xem. Người là vợ Cố Cẩn ? Sao giống thế nhỉ?”

 

Ôn Tuyết Vi lay Ôn Dục Bác, mặt chút hưng phấn, chút chắc chắn.

 

Đây là Khách sạn Quốc doanh, ở một đêm đắt lắm.

 

từng ở đây, nhưng vệ sinh ở đây , ở đây một đêm, phòng , thể tốn mất cả tháng lương của bình thường.

 

Tần Du từ nông thôn đến, thể ở Khách sạn Quốc doanh ? Cô thể nào nhiều tiền như chứ?

 

Ôn Dục Bác nhón chân , cau mày, khẳng định trả lời: “Không !”

 

Ôn Tuyết Vi hồ nghi Ôn Dục Bác, trả lời càng chắc nịch, bà càng cảm thấy uẩn khúc, : “Có thì cũng xem. Dù cũng đến đây .”

 

“…” Ôn Dục Bác nhíu mày càng cao.

 

 

Sảnh lớn khách sạn.

 

“Không . Không thể động !” Giọng Tần Du lạnh lùng vang lên.

 

Vừa mới đặt phòng xong, chuẩn lên phòng, thì ngoài sảnh ba , một bà cụ, một phụ nữ trung niên, và một đàn ông trung niên. Bà cụ, đang bỗng nhiên ngã quỵ xuống đất, bất tỉnh.

 

Cú ngã đột ngột khiến cặp nam nữ trung niên cùng sợ đến luống cuống chân tay.

 

“Nhân viên phục vụ đại sảnh, lấy một cái chăn lót xuống sàn. Bệnh nhân bây giờ thể di chuyển!”

 

Tần Du xách túi của , nhanh chóng qua, kiểm tra cơ thể bà cụ.

 

“Cô?” Cặp nam nữ trung niên Tần Du đầy nghi hoặc.

 

“Tình trạng của bà cụ hiện tại thích hợp để di chuyển. Tốt nhất là chờ cứu viện tại chỗ, hai mau gọi điện thoại cấp cứu bệnh viện .”

 

Tần Du lúc thể quản sự nghi ngờ của khác, việc cô cần là nhanh chóng chẩn trị cho bà, chậm trễ một phút một giây.

 

“Mẹ sức khỏe , bệnh tình thể chậm trễ.” Người phụ nữ trung niên lên tiếng.

 

“Bà bệnh tim, đúng ?” Tần Du đầu hỏi.

 

Người phụ nữ trung niên sững sờ, bà còn bệnh tình của , mà cô gái thế mà liếc mắt một cái .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-471-co-cuu-hay-khong.html.]

.”

 

“Bệnh nhân dấu hiệu ngừng thở, mạch đập ở cổ tay và động mạch cảnh biến mất, bây giờ bắt buộc tiến hành hồi sức tim phổi! Không thể chậm trễ một khắc nào.”

 

Tần Du thần sắc trầm tĩnh , ánh mắt lạnh lùng, cô quỳ xuống mặt bệnh nhân, đặt bà thẳng, đầu nghiêng sang một bên, hạ thấp, nới lỏng cúc áo của bệnh nhân.

 

mà! Cô bác sĩ ?”

 

“Bệnh nhân đột tử do tim, cứ chậm cấp cứu 1 phút, xác suất sống sẽ giảm 10%. Sau 4 phút, não sẽ tổn thương rõ rệt, vượt quá 6 phút, sẽ gây tổn thương thể cứu vãn. Bây giờ nên cứu ?”

 

Tần Du hỏi vặn phụ nữ trung niên.

 

“…” Bọn họ dường như thật sự lựa chọn nào khác.

 

“Bệnh nhân bệnh nền như cao huyết áp, tiểu đường, mỡ m.á.u cao ?”

 

“Không . Mẹ mỗi năm đều kiểm tra sức khỏe. Mấy bệnh đó tạm thời đều .”

 

“Trong gia đình trực hệ ai từng đột tử ?” Tần Du tiếp tục hỏi.

 

Người phụ nữ trung niên trả lời.

 

Tần Du nhíu mày, giọng càng thêm lạnh lùng: “Có ?”

 

“Có. Bà ngoại chính là ngủ một giấc luôn. Bác sĩ , bà ngoại thể là mất do bệnh tim. Sau khi bà ngoại mất, bác sĩ nhắc nhở chúng chú ý căn bệnh .” Người phụ nữ trung niên trả lời.

 

Bà vốn định trả lời. thấy những câu hỏi của cô, câu nào cũng chuyên nghiệp, đều là thuật ngữ chuyên ngành.

 

Ngay khoảnh khắc đó, bà đột nhiên nảy sinh một cảm giác tin tưởng tự nhiên đối với cô gái mặt.

 

Bác sĩ kinh nghiệm tuổi đều lớn, nhưng cũng thể loại trừ khả năng tồn tại thiên tài trẻ tuổi trong giới y học.

 

Tần Du hít một lạnh, loại bệnh bình thường , nhưng hễ đột ngột phát bệnh là lấy mạng .

 

Kiếp , cô cũng như .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Trước đó vẫn khỏe mạnh, kích động một chút, còn là còn.

 

“Qua hai phút , cô nương, vẫn tiến triển.”

 

Tần Du ngừng ép tim ngoài lồng ngực, tiến hành hô hấp nhân tạo cho bà cụ.

 

Người phụ nữ trung niên lo lắng nhắc nhở Tần Du. Tần Du , vượt quá bốn phút là não sẽ tổn thương.

 

Tần Du bà cụ đang , trong y học, loại ngất xỉu đột ngột , tỷ lệ tử vong cực cao, nhưng nếu cứu trị đúng cách, vẫn thể cứu về .

 

Kiếp khi cô bỏ nghề y, vì áy náy và hối hận, khoa đầu tiên cô đến chính là khoa ngoại tim mạch.

 

gặp vô bệnh nhân tim mạch, kinh nghiệm lâm sàng phong phú.

 

thể, đầu tiên trong đời tiếp xúc với bệnh nhân tim mạch mà thất thủ.

 

“Đừng vội.” Tần Du trấn định , càng là lúc , càng bình tĩnh.

 

Hiện tại mới cứu chữa hơn hai phút.

 

Cô ấn các huyệt nhân trung, bách hội, nội quan, dũng tuyền, đó tiếp tục đồng thời hô hấp nhân tạo và ép tim ngoài lồng ngực.

 

Nhân viên phục vụ bên cạnh, xem mà hồn vía lên mây.

 

Người nhà bà cụ thì lo lắng qua , liên tục ngoài xem xe cứu thương tới .

 

Trán Tần Du lấm tấm mồ hôi, trong lòng chút sốt ruột, nhưng thủ pháp vẫn duy trì chuẩn xác, nhanh chậm, vô cùng nhịp nhàng.

 

“Ựa…” Người mặt đất khẽ phát một âm thanh yếu ớt.

 

Tần Du vui mừng, vạch mắt bệnh nhân , đồng tử ban đầu giãn bắt đầu co , khuôn mặt tái nhợt, môi và da dẻ bắt đầu dần khôi phục sắc hồng, cũng bắt đầu tự chủ hô hấp.

 

Giai đoạn cứu chữa thành công.

 

Tay đặt lên cổ tay bệnh nhân, mạch đập vẫn yếu ớt, nhưng hơn nhiều. Chỉ cần còn mạch đập, cô liền an tâm.

 

Cô lấy kim châm trong túi , châm các huyệt vị chủ yếu của bệnh nhân để bảo vệ tâm mạch.

 

 

Loading...