Thập Niên 70: Chiến Thê Khó Đối Phó - Chương 468: Đồ trời đánh nào!
Cập nhật lúc: 2025-11-13 23:56:51
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lãnh Nghị , mày nhíu chặt.
“Lão Đỗ cũng quá coi là trung tâm . Rượu mời uống thích uống rượu phạt. Sau lão đừng mà cầu đến !”
Cố Liệt mày cũng trầm xuống, thần sắc căng thẳng.
“Thực lực ở kinh đô bây giờ, rối ren phức tạp. Năm nay mấy vị nguyên thủ ngã xuống, quan viên đổi. Mỗi thế lực đều đang tính toán, đều đang tạo uy vọng. Cố Liệt, là, chúng cứ chờ xem. Người ở phòng tạm giữ, tương đối mà , an hơn.”
Lãnh Nghị với Cố Liệt.
Ít nhất ở phòng tạm giữ, bọn họ đều thể chuyện . Cố Cẩn ở đó, tương đương với ở ngay mí mắt , chịu thiệt .
Cố Liệt thế cục lúc căng thẳng, nhưng chính là thấy thuận.
Chuyện khác, ông thể mắt nhắm mắt mở, nhưng riêng đứa cháu .
Mấu chốt là lúc , còn thể dùng đến hồ sơ cơ mật.
“Cố Liệt, ông tin . cũng giống ông. Chỉ cần đột phá khẩu, tuyệt đối cho bọn chúng bất kỳ đường sống nào!” Giọng Lãnh Nghị đanh thép mà lạnh lùng: “Người quân đội, một lời , bốn ngựa khó đuổi.”
Ông thật sự tức giận .
Vị trí lão Đỗ đang , là nhiều ao ước. nếu lão điều, , ông cũng sẽ nể nang nửa điểm giao tình.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cố Liệt lời hứa của ông, sắc mặt mới dịu một chút.
“Báo cáo!” Giọng một cảnh vệ khác vang lên.
“Nói.” Cửa đột phá đầu tiên thất bại, tâm trạng hai lão gia tử vô cùng , lúc đáp lời, giọng điệu cũng nặng nề.
“Điện báo, từ phương Nam gửi đến. Ký tên: Hoàng Sâm Tắc.”
“Mang .” Lãnh lão dùng giọng điệu công vụ lạnh lùng .
Điện báo dài.
Nội dung , Lãnh lão , trong lòng liền phấn chấn, khuôn mặt căng thẳng giãn : “Hoàng Sâm Tắc , đúng là tài. Thời điểm mấu chốt , gửi cho chúng một phần báo cáo về tội phạm.”
“Không sợ! Không sợ nữa!”
“?” Cố Liệt vẻ mặt mờ mịt.
“Quên cho ông xem. Đây, cái cho ông!” Lãnh Nghị đưa điện báo cho Cố Liệt.
“Đỗ Bình ở trấn Linh Khê cấu kết với đám khốn nạn , bắt cóc hai vị dân làng. Cố Cẩn phối hợp với bọn họ tiêu diệt một bộ phận thế lực tội ác. Đỗ Bình tiền án , tiếp theo chúng thể danh chính ngôn thuận .”
Cố Liệt liếc mắt qua, thấy trong báo cáo , bắt cóc dân làng Tần Du và Hứa Tiểu Cầm, mắt ông sững . Ông nhớ rõ, vợ Cố Cẩn tên là Tần Du.
“Lão Lãnh, lão Cố, hai ở bên một hai tiếng đồng hồ, tìm cách ?”
Bên ngoài, giọng bà nội Cố Cẩn, Hồ Cúc, vang lên.
Lãnh Nghị giật : “Nguy hiểm thật!”
May mà khi Hồ Cúc tới, tìm đột phá khẩu.
Bà vợ của lão chiến hữu ông dạng . Lúc nổi giận, giọng như mang theo dao. Lúc lóc, cũng thật mạng.
Oái oăm là lão Cố, đặc biệt sợ bà vợ .
“Chị dâu, chị yên tâm! Chuyện của Cố Cẩn, chúng nhất định sẽ giải quyết. Nhất định sẽ đưa nó về chỉnh, thiếu một sợi lông sợi tóc nào.” Lãnh Nghị đảm bảo.
“Thật ? Hai lừa chứ?”
“Chúng nào dám?”
“Có gì mà hai dám?” Hồ Cúc lạnh giọng hỏi .
Trước khi về hưu bà là chủ nhiệm bộ tin tức quốc gia, cho dù về hưu, lúc chất vấn, mặt vẫn giữ nguyên khí thế và uy nghiêm của lãnh đạo.
“Chị dâu, chị đừng như . Chuyện , nhất định thỏa đáng. Làm xong, thèm gặp lão Cố nữa.”
“Ông chẳng mong gặp nó. Như ông đỡ phiền phức.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-chien-the-kho-doi-pho/chuong-468-do-troi-danh-nao.html.]
“Xem chị kìa. Chị nếu thật sự tin, xem cái . Đây là tự tin của chúng .”
Lãnh Nghị đưa bức điện báo Cố Liệt còn xem xong cho Hồ Cúc.
Hồ Cúc chỉnh kính lão, chăm chú .
“Hay lắm! Cái thằng Đỗ Bình thế mà cấu kết với bọn tội phạm! Bắt cóc dân lành!”
Bức điện báo khiến Hồ Cúc vô cùng căm phẫn: “Lão Đỗ nuôi thằng con trai như , mà còn vênh váo cái gì?”
“Đây, đây… Bọn chúng bắt cóc thế mà là Tần Du! Cháu dâu của !”
Hồ Cúc càng càng phẫn nộ, nước mắt lập tức rơi xuống: “Cháu dâu của , trong vụ bắt cóc , sảy thai!”
Sảy thai?
Lãnh Nghị sững sờ.
Ông vẫn luôn xem diễn biến sự việc, chú ý đến vai trò của Đỗ Bình trong đám đó, và nó gì, những thông tin khác lướt qua nên chú ý.
Cố Liệt cũng sững sờ, bức điện báo bà vợ giật mất, ông còn kịp nội dung phía .
“Thằng bé Cố Cẩn, xảy chuyện lớn như , với chúng ? Cháu dâu m.a.n.g t.h.a.i đứa đầu lòng, đứa đầu lòng mà giữ !”
Hồ Cúc tức giận run rẩy: “Mấy cái đồ mất hết nhân tính , băm vằm nghìn mảnh!”
“. ! Băm vằm nghìn mảnh!” Cố Liệt thấy vợ ngừng, lập tức an ủi.
Chuyện quá bất ngờ đối với họ. Bà cụ lúc nào cũng nhắc khi nào mới bế chắt. Đứa chắt ngoan ngoãn, cứ như mà còn. Bà chắc chắn nuốt trôi cục tức .
“Ta , Cẩn Nhi nhà bậy, nó đ.á.n.h chắc chắn là nguyên nhân! Đỗ Bình cái đồ trời đ.á.n.h , bâyBây giờ cháu đánh, đúng là lưới trời lồng lộng! Lão Lãnh, việc ông thể xử lý . ?”
“ .” Lãnh Nghị trả lời khẳng định: “Anh Cố, chị dâu, hai cứ bình tĩnh, xử lý ngay đây.”
…
Bệnh viện.
Đỗ Bình hai tay bó thạch cao, hai chân bó thạch cao, cả quấn như cái bánh chưng trắng.
“A! A! Cố Cẩn, tao g.i.ế.c mày!”
Đỗ Bình thẳng giường, gào thét.
Hắn bao giờ ngờ , Cố Cẩn dám ngang nhiên đ.á.n.h trong hẻm nhỏ như . Đánh xong, còn chút sợ hãi mà nghênh ngang bỏ .
Vừa bác sĩ đến kiểm tra, cánh tay gãy vụn. Loại gãy xương , lúc đỡ hơn một chút, để xương và thịt dính , liên tục kéo giãn, cơn đau đó cứ lặp lặp .
Đến lúc gần khỏi, còn lấy đinh thép đóng trong xương .
Hắn đây là chữa bệnh, mà là đang chịu tra tấn.
“Cậu Đỗ, thấy khá hơn chút nào ?”
Cửa phòng bệnh mở , Cố Uy và Khương Mỹ Lệ xách một túi hoa quả .
Đỗ Bình thấy Cố Uy, dung mạo hao hao Cố Cẩn, lập tức hét lên: “Đi ! Cút ngoài cho tao! Đừng ai nghĩ đến việc xin xỏ cho Cố Cẩn. Nó nếu tù, thì cứ để tao tìm đ.á.n.h nó tàn phế!”
Giống như , chỉ thể giường.
Hắn đ.á.n.h gãy tứ chi của nó! Để nó cảm nhận một chút, cái gì gọi là xuống địa ngục.
“Cục trưởng Đỗ…” Cố Uy cúi đầu khom lưng với lão Đỗ đang bên giường Đỗ Bình.
Lão Đỗ tay cầm một tờ báo, từ lúc Cố Uy , ông hề ngẩng đầu. Nghe thấy giọng Cố Uy, ông mới chậm rãi ngẩng lên, trong đôi mắt vẩn đục là sự phẫn nộ và lạnh lẽo như t.h.u.ố.c độc, giọng vô cùng rét lạnh, mang theo uy nghiêm áp bức, khẩy: “Trưởng khoa Cố, ông nuôi thằng con trai thật đấy!”
“Cục trưởng Đỗ, con trai nó hiểu chuyện, gây tai họa. Ngài đại nhân đại lượng, thể giơ cao đ.á.n.h khẽ ạ?”
Nói xong, ông cẩn thận đặt túi hoa quả lên bàn của Đỗ Bình.
“Rầm!”
Lão Đỗ xách túi hoa quả Cố Uy mang đến, ánh mắt hung ác, lạnh lùng, ném thẳng xuống đất, mắng to: “Lăn!”